Giật Mình Tỉnh Dậy, Bỗng Thấy Bạn Thân Hóa Thành Lệ Quỷ Rồi

Vận Rủi Bám Đuô...

2024-11-16 23:01:01

Trong mấy ngày lễ Quốc Khánh, lũ tiểu quỷ, yêu tinh nổi loạn không ngừng, Vân Kiến Nguyệt phải bám sát theo Tư Vô Mệnh để làm nhiệm vụ.

May là cô cũng không phải động tay chân nhiều, trong bận rộn lại xen lẫn chút nhàn nhã.

Cuối cùng cũng đến ngày kết thúc kỳ nghỉ để đi học lại, Vân Kiến Nguyệt không thể chờ thêm mà lập tức quay về trường.

Chỉ khi đi làm rồi mới cảm nhận được niềm vui khi còn đi học, trường học chính là nơi hạnh phúc nhất trên thế giới, không nơi nào sánh được!

Vừa trở lại trường, đội tranh luận đã gọi điện cho Vân Kiến Nguyệt, nói rằng họ đã tổ chức một trận giao hữu với các trường khác trong thành phố, mấy ngày nữa sẽ thi đấu và mong rằng cô có thể tham gia.

Nghĩ đến việc sắp tốt nghiệp, sau này cũng không có nhiều cơ hội tham gia các hoạt động câu lạc bộ nữa, Vân Kiến Nguyệt không chần chừ mà đồng ý ngay.

Lần tham gia hoạt động này, cô cũng tiện cùng với đội trưởng hỗ trợ vị trí cho người mới, giúp đỡ đội trưởng và phó đội trưởng mới lên chức.

Đội trưởng mới là một cô gái và là trụ cột của đội tranh luận hiện giờ, phó đội trưởng là Chu Bản Tân, cậu rất được lòng mọi người nên cũng là lựa chọn hoàn toàn phù hợp.

Chỉ là, trong mấy ngày thảo luận đề tài, Chu Bản Tân cứ không tập trung, thường xuyên mất hồn.

“Này, cậu ghi lại luận điểm chưa? Phần công kích và phòng thủ cũng ghi lại rồi chứ?”

Nhìn thấy Chu Bản Tân mơ màng lần thứ n không biết bao nhiêu, Vân Kiến Nguyệt cuối cùng cũng không nhịn được huých nhẹ cùi chỏ vào người cậu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Bản Tân giật mình tỉnh lại vì đau, chưa kịp hiểu gì đã vội gật đầu loạn xạ: “Dạ, nhớ rồi.”

Đội trưởng mới lên tiếng hòa giải bầu không khí: “Vậy chúng ta tạm dừng ở đây nhé, chiều mai 1 giờ 30, mọi người tập trung ở cổng trường cùng nhau bắt taxi qua đó.”

Từ Đại học A đến trường thi đấu giao hữu mất nửa tiếng taxi, trận đấu bắt đầu lúc 2 giờ 30, thời gian rất vừa vặn.

Mọi người tan cuộc, Vân Kiến Nguyệt kéo Chu Bản Tân lại: “Dạo này cậu bị gì thế? Tinh thần không tốt chút nào hết.”

Cô nhìn quanh Chu Bản Tân cũng không thấy có âm khí nào, có vẻ không giống gặp phải chuyện kỳ lạ gì.

Chu Bản Tân lắc đầu: “Em cũng không rõ nữa, dạo gần đây cứ hay nằm mơ, có lẽ là bị suy nhược thần kinh rồi.”

“Không ngủ được à? Vậy tối thử uống chút melatonin xem sao.” Thấy vậy, Vân Kiến Nguyệt cũng không hỏi thêm, để cậu về nghỉ ngơi.

Chiều hôm sau 1 giờ 30, cả đội tranh luận đã tập trung đầy đủ ở cổng trường.

Vì có bảy người nên họ chia thành hai xe.

Chiếc xe đầu tiên chở bốn người, còn lại đội trưởng mới, Vân Kiến Nguyệt và Chu Bản Tân cùng đợi chiếc xe thứ hai đến.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ba người đứng bên đường đợi xe, Chu Bản Tân vẫn trong trạng thái chưa tỉnh ngủ, trông rất mệt mỏi.

Đội trưởng mới có chút lo lắng, hỏi: “Nếu cậu thấy không khỏe thì để người dự bị lên cũng được, đừng gắng sức quá.”

Chu Bản Tân mơ màng ngước nhìn đội trưởng mới, vừa định nói gì đó thì bất ngờ chân trượt ngã nhào ra phía ngoài.

Ban đầu cậu đứng trên vỉa hè, cú ngã này khiến cậu lăn xuống lòng đường.

Cùng lúc đó, một chiếc xe chạy quá tốc độ lao nhanh về phía cậu!

“Cẩn thận!” Đội trưởng mới hét lên kinh hoàng.

Đầu óc Chu Bản Tân như bị phủ kín, cậu mơ hồ nhìn chiếc xe đang lao đến ngày càng gần nhưng không phản ứng gì.

Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Vân Kiến Nguyệt kịp thời tóm lấy cổ áo Chu Bản Tân kéo lại nửa mét về phía vỉa hè.

Chiếc xe kia vừa lúc lướt qua vị trí mà Chu Bản Tân vừa ngồi ngã, dường như không đâm trúng người nên xe chạy luôn không dừng lại, để lại đội trưởng mới thở phào vì kinh hãi.

Đội trưởng mới vội chạy lại, cùng với Vân Kiến Nguyệt đỡ Chu Bản Tân đứng dậy.

“Cậu rốt cuộc bị làm sao thế?” Vân Kiến Nguyệt cau mày hỏi, nếu không nhờ phản ứng nhanh thì giờ này Chu Bản Tân đã làm bạn với Lục Trường Tuyết rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Giật Mình Tỉnh Dậy, Bỗng Thấy Bạn Thân Hóa Thành Lệ Quỷ Rồi

Số ký tự: 0