Hạ Tinh Linh
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Sau khi chuẩn bị tốt vật tư thì Trình Chu mang theo Dạ U về dị giới.
Ngay khi nhìn thấy xe của Trình Chu thì trưởng thôn lập tức tiến đến.
Trình Chu nhìn vẻ mặt lo lắng của trưởng thôn thì cũng nhanh chóng dò hỏi: “Làm sao vậy? Có chuyện gì ạ?”
Trương thôn mặt đỏ bừng có chút vội vã nói: “Đại nhân, đúng là đã xảy ra chuyện, nhưng mà là chuyện tốt, Tiểu May Mắn của ngài có lẽ phải tiến giai.”
Lần trước khi Trình Chu rời đi thì hắn cũng đã nghĩ sẽ mang theo Tiểu May Mắn đi luôn, nhưng Tiểu May Mắn vẫn luôn trốn trong đám cỏ linh lăng không thèm để ý đến hắn nên hắn đành phải rời đi trước và để Tiểu May Mắn lại nơi này.
“Tiến hoá sao?” Trình Chu nghe vậy cũng có chút hưng phấn lập tức chạy đến cánh đồng cỏ linh lăng. Cánh đồng cỏ linh lăng hiện tại đang rất tươi tốt và cũng đã đặt rất nhiều bẫy xung quanh cánh đồng.
Trưởng thôn có chút kích động nói: “Mấy ngày nay thỉnh thoảng cũng có mấy con Giác Trư xuống núi, xem ra là đã ngửi thấy hương vị của Tiểu May Mắn mà mò đến, cũng may là có thần khí tương trợ nên mọi người cũng bắt được không ít.”
Trình Chu hơi ngạc nhiên nói: “Bắt không ít ạ?”
Lúc trước để bắt Giác Trư nên Trình Chu đã yêu cầu Tiểu May Mắn phóng thích hương vị bản thân vài lần, nhưng mà hiệu quả cũng không được tốt cho lắm, Dạ U dự đoán là do heo vương đã bị giết. Theo lời Dạ U nói thì mỗi con heo vương đều có lãnh thổ riêng của mình và nếu có một con heo vương khác xâm lấn thì chắc chắn sẽ bị giết. Những ngọn núi gần Hắc Mạch thôn chắc chắn đã có một con heo vương chiếm lĩnh làm địa bàn nên sau khi heo vương đó bị giết thì đã có một con khác lên thay rồi chiếm địa bàn.
Hiện tại thì Tiểu May Mắn muốn tiến hoá nên hương vị phóng thích ra càng mạnh chắc chắn sẽ thu hút đàn Giác Trư này kéo đến.
Thôn dân nhìn thấy Trình Chu đến thì cũng lập tức có tự tin hơn.
Trình Chu cũng đảo mắt qua cánh đồng cỏ linh lăng thì thấy Tiểu May Mắn đang nằm trong một đoá hoa linh lăng, quanh thân đã kết ra một cái kén.
Trưởng thôn nhìn Trình Chu có chút hâm mộ nói: “Hẳn là chuẩn bị phá kén, thời điểm phá kén mà có chủ nhân bên cạnh thì càng có lợi, may mắn là đại nhân đã trở về kịp lúc. Tiểu May Mắn của đại nhân sức sống mãnh liệt nên chắc chắn có thể thuận lợi mà phá kén thành công.”
Trình Chu đợi ở bên ngoài rìa cánh đồng linh lăng một lúc thì cảm thấy có một nguồn năng lượng vô hình không ngừng tràn ra từ nụ hoa mà Tiểu May Mắn đang làm kén, dưới tác dộng của nguồn năng lượng mà một đám cỏ linh lăng xung quanh cũng điên cuồng mọc lên kéo theo những tiếng gầm rú của đám Giác Trư từ đằng xa truyền đến.
Hàng chục con Giác Trư đang hung hãn lao tới, con đầu đàn mắt đỏ hoe nhìn như mắc bệnh dại.
Dân làng xung quanh cũng đang hoảng loạn, tuy rằng gần đây họ cũng bắt được vài con nhưng mà những con đó cũng không có hung hãn như thế này.
Theo như Trình Chu biết thì nếu một con thú đã tiến hoá thành ma thú mà nuốt một con Tinh Linh thì thực lực của nó cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Trong đám Giác Trư đang lao tới lần này thì con đầu đàn đã tiến hoá thành ma thú và bị ảnh hưởng bởi hương vị của Tinh Linh nên đã hoàn toàn mất ý thức.
Trình Chu rút trường kiếm ra và chém vào con đầu đàn, đấu khí mãnh liệt tuôn ra nên con đầu đàn trực tiếp bị chém lìa đầu.
Nhìn thấy Trình Chu đại triển thần uy (大显神威: Dà xiǎn shénwēi) nên một đám thôn dân xung quanh cũng kinh hô lên.
Bản thân Trình Chu cũng không ngờ là dễ dàng có thể giết con đầu đàn như thế, tuy rằng lần này vẫn có Dạ U lặng lẽ giúp sức phía sau nhưng chính hắn cũng cảm nhận được sự tiến bộ rõ rệt của bản thân.
Heo vương vừa chết thì đà tiến của đàn Giác Trư cũng giảm đi rõ rệt, dưới sự hợp tác của Trình Chu và dân làng thì những con vật này dần bị hạ gục.
Trình Chu vừa giải quyết xong đàn Giác Trư thì Tiểu May Mắn cũng phá kén thành công, biến thành một con bướm nhỏ.
Tiểu May Mắn có chút hưng phấn đến trước mặt Trình Chu bay vài vòng khoe hình tượng mới.
Trình Chu cũng chiều theo mà nói: “Rất lợi hại.”
Sau khi lột xác thì kích thước của Tiểu May Mắn lớn lên thành một con bướm nhỏ, khuôn mặt cũng thêm tinh xảo, nhìn giống như một tác phẩm mỹ nghệ được ông trời tỉ mỉ chạm khắc. Vì mới được khích lệ nên Tiểu May Mắn càng phấn khích. Tiểu May Mắn lượn vài vòng quanh người Trình Chu rồi lại bay đến cánh đồng cỏ linh lăng vỗ cánh vài lần, sau đó thì dùng mắt thường cũng thấy được cả cánh đồng đang phát triển điên cuồng như thế nào.
Trưởng thôn nhìn thấy Tiểu May Mắn làm như vậy thì cũng gọi thôn dân đến thu hoạch cỏ linh lăng. Số lượng heo trong trong trang trại càng ngày càng nhiều nên cỏ linh lăng có chút không đủ, lần này năng lực của Tiểu May Mắn bùng nổ nên không cần phải lo lắng về thức ăn chăn nuôi nữa.
“Tinh Linh nhìn cũng thật quá xinh đẹp.”
“Quả nhiên là kiệt tác của trời cao.”
“Không ngờ Hắc Mạch thôn của chúng ta có thể xuất hiện một con hạ Tinh Linh.”
“….”
Tài nguyên của Hắc Mạch thôn quá cằn cỗi, Tinh Linh còn hiếm khi xuất hiện chứ đừng nói đến là hạ Tinh Linh, và đây cũng là lần đầu tiên người dân nhìn thấy Tinh Linh.
………
Tiểu May Mắn lúc này cũng bay quanh làng như đang tuần tra lãnh thổ, đột nhiên Tiểu May Mắn bay tới trước mặt một số người dân, giơ bàn tay nhỏ bé của mình ra ném một vài hạt giống lên tóc của dân làng, Tiểu May Mắn cũng tinh nghịch thi triển năng lực làm mấy hạt giống nhanh chóng nảy mầm rồi mọc thành ngọn cỏ linh lăng trên đầu thôn dân.
Tiểu May Mắn thành công làm một trò chơi khăm rồi bay lên đầu Trình Chu ôm bụng cười ngặt nghẽo. Trình Chu cũng không ngờ Tiểu May Mắn biến thành Tinh Linh thì lại tinh nghịch như vậy, nhưng mà nghịch ngợm như vậy cũng tốt, nhìn tràn đầy sức sống.
Mấy người bị Tiểu May Mắn chơi khăm cũng không giận, chỉ chải tóc rồi mỉm cười mà thôi. Thấy trò chơi khăm không thành nên Tiểu May Mắn cũng mất hứng thú mà bay đi mất.
Tiểu May Mắn bay về phía trang trại chăn nuôi và nhìn xuống những người dân đang bận rộn làm trong trang trại.
“Cha, Tiểu May Mắn cũng thật là lợi hại, nhanh như vậy đã có thể thăng cấp thành hạ Tinh Linh.” Mạch Đóa nhịn không được hâm mộ mà nói.
Thôn trưởng Mạch Vượng gật đầu nói: “Đúng thế, Tiểu May Mắn thực sự rất lợi hại.”
“Cha, Hắc Mạch trùng của cha có thể tiến giai không?”
Thôn trưởng khẽ thở dài nói: “Có chút khó khăn.”
“Con thấy Trình Chu đại nhân hình như cũng rất thích ăn hắc mạch do Hắc Mạch trùng gieo trồng, nếu Hắc Mạch trùng của cha có thể tiến hoá thành hạ Tinh Linh thì có thể trồng ra được nhiều hạt hắc mạch hơn.” Mạch Đoá nói với vẻ mặt mong đợi.
Thôn trưởng khẽ thở dài, ông cũng rất mong muốn Hắc Mạch trùng của mình có thể tiến hoá, nhưng con trùng của ông đã bước vào thời kỳ suy tàn nên rất khó có khả năng tiến hoá thành công.
Tiểu May Mắn đột nhiên chú ý rồi bay vòng đến phía con trùng của trưởng thôn và nói với vẻ mặt khinh thường: “Đồ xấu xí.”
Tinh Linh có trí tuệ nên có khả năng nói chuyện, Trình Chu nghe được lời này của Tiểu May Mắn thì có chút vô lực. Đúng là trước khi tiến hoá thì Tinh Linh trùng xác thực cũng không đẹp, nhưng có vẻ Tiểu May Mắn đã quên dáng vẻ trước đó của bản thân mình rồi thì phải.
Trình Chu nói: “Trước đây mi cũng xấu y vậy.”
Tiểu May Mắn có chút nổi giận hét: “Nói bậy, mi mới xấu.”
Trình Chu: “…” Hắn sao có thể xấu, hắn rõ ràng nhìn rất đẹp trai mà.
Tiểu May Mắn bay lơ lửng trên trang trại, vẫy vẫy đôi tay nhỏ, một số lượng lớn cỏ linh lăng ở gần trang trại điên cuồng mọc lên.
“Năng lực này cũng thật lợi hại.” Trình Chu nhìn hình ảnh trước mắt mà không khỏi cảm thán.
Trưởng thôn cũng đi lên tâng bốc: “Chúc mừng Trình Chu đại nhân, Tiểu May Mắn sớm thấy có tiền lực vô hạn, nhất định có thể trưởng thành thành trung Tinh Linh và thượng Tinh Linh.”
Trình Chu cũng gật đầu nói: “Hy vọng là thế.”
Trình Chu cũng có khát vọng, hắn cũng mong rằng Tiểu May Mắn có thể tiến hoá lên cao hơn nữa, năng lực của Tiểu May Mắn khi mới tiến hoá thành hạ Tinh Linh đã mạnh như vậy rồi thì nếu tiến hoá thành công thì năng lực có thể mạnh thêm mấy lần. Quốc gia gấu trúc cũng có một vài địa phương do bị chăn thả quá độ mà đã bị hoang mạc hoá, hắn rất mong Tiểu May Mắn có thể tiến hoá để có thể kiểm soát được những vùng đất hoang và sa mạc này, như thế thì hắn cũng có thể góp một phần sức lực của mình để giúp phủ xanh quốc gia.
…..
Trình Chu cũng đi vào trang trại để kiểm tra, nhìn thấy những con Giác Trư trong trang trại đều phát triển mập mạp và khoẻ mạnh thì rất hài lòng.
“Những con Giác Trư mới gia nhập thế nào rồi?”
Người phụ trách chăn nuôi lập tức nói: “Đều đã làm theo lời đại nhân nói, nếu con nào không nghe lời thì bỏ đói và nhốt sang một bên, sau khi bỏ đói vài ngày thì chúng cũng đã thành thật hơn rất nhiều. Dạo gần đây thì đàn Giác Trư nuôi đã yên ổn hơn rất nhiều rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Giác Trư không nghe lời thì sao? Bỏ đói mấy ngày là đủ, không đủ thì cho nhịn thêm vài ngày nữa, săn bắt không có tiết chế là tận diệt giống loài, đây là chuyện tối kỵ nên buộc phải phát triển ngành chăn nuôi thì mới có thể đảm bảo có thịt ăn hàng tháng.
“Đại nhân, đây là những con non mà ngài mới mang đến gần đây.” Thôn trưởng nói.
Lần trước Trình Chu đến đây thì hắn cũng mang theo một số giống lợn con và cừu non ở hiện thế sang để thử nghiệm khả năng thích ứng của heo và cừu với thế giới này. Thời điểm ban đầu thì những con non này cũng khá uể oải nhưng sau vài ngày cũng đã ổn hơn rồi.
Một số dân làng cũng đem gửi những con Giác Trư mà họ mới bắt được vào chuồng lợn. Lúc trước có mấy chục con chạy tới xâm lấn, có hơn chục con đã bị giết nhưng lại bắt sống được hơn 20 con.
Thấy sự chú ý của Trình Chu đã bị những con lợn và cừu thu hút nên Tiểu May Mắn cũng tức giận cào tóc Trình Chu rồi thúc giục rất nhiều cỏ linh lăng. Cánh đồng bên ngoài trang trại nhanh chóng mọc lên một lượng lớn cỏ linh lăng, hơn nữa bên trong trang trại cũng chịu ảnh hưởng bởi năng lực của Tiểu May Mắn mà mọc lên một mảng lớn.
Trình Chu nhìn cánh đồng bên ngoài trang trại nhìn về phía trưởng thôn và nói: “Mấy mảnh đất bên cạnh trang trại cũng dùng để gieo trồng cỏ linh lăng luôn đi, gieo trồng gần cũng tiện cho việc chăn nuôi, giảm bớt thời gian đi lại.”
Trưởng thôn gật đầu nói: “Vâng.”
Ban đầu thì thôn dân cũng không có khả năng khai hoang đất đai nhiều như vậy, nhưng Trình Chu đã mang đến một lượng lớn nông cụ nên việc khai hoang đã rất thành công, cũng đã có rất nhiều vùng đất mới được mở rộng, lương thực cũng đã cung cấp đủ cho dân làng ăn.
Trình Chu lại hỏi: “Mảnh đất hoang mà cháu đã nhờ ông xử lý, ông đã xử lý xong chưa?”
Trưởng thôn thay đổi sắc mặt nói: “Đã xử lý xong hết rồi.”
Trước khi Trình Chu rời đi thì hắn đã bảo trưởng thôn mang số phân chuồng đang chất thành đống rải lên trên ruộng, cái gọi là phân chuồng thực là phân của lợn rừng. Mà Trưởng thôn lại cảm thấy cách làm như vậy có chút giống với lại hắc ma pháp nên khá ngại, nhưng Trình Chu đã ra giá khá cao, đề nghị 10 ổ bánh mỳ trên 1 mẫu đất nên cho dù sợ hãi thì thưởng thôn cũng đã đồng ý.
Trình Chu mở thùng xe ra, đem hạt giống cùng cây non đi ra rồi chỉ đạo cho thôn dân gieo trồng lên mảnh đất mới được cải tạo kia.
Giống cây trồng ở Hắc Mạch thôn cũng rất hữu hạn nên dân làng rất tò mò về các loại hạt giống mà Trình Chu mang tới. Ở nơi mà Trình Chu không nhìn tới thì thôn dân lại bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Thực sự là muốn gieo hạt trên cánh đồng đó sao?”
“Điều này ổn chứ?”
“Trồng cây như vậy thì cây sẽ không bị bệnh chứ?”
“Ngược lại thì tôi cũng rất muốn biết những hạt giống mà Trình Chu đại nhân mang đến sẽ mọc ra loại cây nào.”
“Không biết trong đó có hạt giống linh thảo hay không? Nếu có thể mọc ra linh thảo thì mấy người kia có thể sẽ tìm đến chúng ra sao?”
“…”
Sau một hồi thì thôn dân cũng đã gieo trồng xong số hạt và cây non mà Trình Chu mang đến.
Tiểu May Mắn nghênh ngang bay lượn ở không trung như giám sát mọi người làm việc, khi cảm thấy buồn chán thì lại quăng ra vài hạt giống cỏ linh lăng và kích thích cho nó mọc lên. Tiểu May Mắn vừa ra tay thì lập tức hình thành một mảnh ruộng cỏ linh lăng.
Thôn dân nhìn thấy Tiểu May Mắn bay trong không trung thì thôn dân cũng bắt đầu nghị luận.
“Tứ diệp thảo trùng của Trình Chu đại nhân cũng thật lợi hại, nhanh như vậy mà đã thành hạ Tinh Linh rồi.”
“Hắc Mạch trùng của thôn trưởng không biết có thể lột xác thành công được không?”
“Nếu Hắc Mạch trùng của trưởng thôn có thể lột xác thành công thì chúng ta sẽ không thiếu hắc mạch để ăn nữa rồi.”
“May mắn là chúng ta hiện tại cũng không thiếu cơm ăn.”
“…”
Trình Chu đã mang rất nhiều gạo đến đây nên những người làm việc cho Trình Chu cũng đã nhận được rất nhiều gạo, số gạo này có thể giúp thôn dân ăn trong thời gian rất lâu.
Tiểu May Mắn mới tiến hoá nên còn rất năng động, Trình Chu cũng chơi với Tiểu May Mắn một ngày rồi mới tiến vào chiếc RV.
Dạ U nhìn Trình Chu vào xe rồi nói: “Ngươi có vẻ rất vui.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, Tiểu May Mắn đã tiến hoá thành hạ Tinh Linh rồi, lúc trước cậu còn nói rằng việc tiến hoá là rất khó khăn nên làm tôi phải suy nghĩ rất lâu.”
“Ngươi hiện tại là đang khoe khoang với ta sao?” Dạ U tức giận nói.
Trình Chu cười cười nói: “Không, không có.”
Dạ U trừng mắt nhìn Trình Chu rồi nói: “Có cũng không sao, ngươi đúng là rất may mắn, không nghĩ tới ngươi lại tốt số tới như vậy.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, lại nói tiếp, hình như năng lực của Tiểu May Mắn đã tăng lên rất nhiều.”
“Nếu đã tiến giai thành hạ Tinh Linh thì năng lực tự nhiên cũng sẽ tăng lên rất nhiều, ngươi có gì phải kinh ngạc chứ, đại kinh tiểu quái.” Dạ U thản nhiên nói.
“Đúng vậy, là tôi thiển cận.” Trình Chu nghĩ thầm: Tiểu May Mắn tiến giai nhanh như vậy thì Dạ U rõ ràng cũng rất kinh ngạc mà. Đúng là vịt chết cứng miệng.
End Chap 39
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Ngay khi nhìn thấy xe của Trình Chu thì trưởng thôn lập tức tiến đến.
Trình Chu nhìn vẻ mặt lo lắng của trưởng thôn thì cũng nhanh chóng dò hỏi: “Làm sao vậy? Có chuyện gì ạ?”
Trương thôn mặt đỏ bừng có chút vội vã nói: “Đại nhân, đúng là đã xảy ra chuyện, nhưng mà là chuyện tốt, Tiểu May Mắn của ngài có lẽ phải tiến giai.”
Lần trước khi Trình Chu rời đi thì hắn cũng đã nghĩ sẽ mang theo Tiểu May Mắn đi luôn, nhưng Tiểu May Mắn vẫn luôn trốn trong đám cỏ linh lăng không thèm để ý đến hắn nên hắn đành phải rời đi trước và để Tiểu May Mắn lại nơi này.
“Tiến hoá sao?” Trình Chu nghe vậy cũng có chút hưng phấn lập tức chạy đến cánh đồng cỏ linh lăng. Cánh đồng cỏ linh lăng hiện tại đang rất tươi tốt và cũng đã đặt rất nhiều bẫy xung quanh cánh đồng.
Trưởng thôn có chút kích động nói: “Mấy ngày nay thỉnh thoảng cũng có mấy con Giác Trư xuống núi, xem ra là đã ngửi thấy hương vị của Tiểu May Mắn mà mò đến, cũng may là có thần khí tương trợ nên mọi người cũng bắt được không ít.”
Trình Chu hơi ngạc nhiên nói: “Bắt không ít ạ?”
Lúc trước để bắt Giác Trư nên Trình Chu đã yêu cầu Tiểu May Mắn phóng thích hương vị bản thân vài lần, nhưng mà hiệu quả cũng không được tốt cho lắm, Dạ U dự đoán là do heo vương đã bị giết. Theo lời Dạ U nói thì mỗi con heo vương đều có lãnh thổ riêng của mình và nếu có một con heo vương khác xâm lấn thì chắc chắn sẽ bị giết. Những ngọn núi gần Hắc Mạch thôn chắc chắn đã có một con heo vương chiếm lĩnh làm địa bàn nên sau khi heo vương đó bị giết thì đã có một con khác lên thay rồi chiếm địa bàn.
Hiện tại thì Tiểu May Mắn muốn tiến hoá nên hương vị phóng thích ra càng mạnh chắc chắn sẽ thu hút đàn Giác Trư này kéo đến.
Thôn dân nhìn thấy Trình Chu đến thì cũng lập tức có tự tin hơn.
Trình Chu cũng đảo mắt qua cánh đồng cỏ linh lăng thì thấy Tiểu May Mắn đang nằm trong một đoá hoa linh lăng, quanh thân đã kết ra một cái kén.
Trưởng thôn nhìn Trình Chu có chút hâm mộ nói: “Hẳn là chuẩn bị phá kén, thời điểm phá kén mà có chủ nhân bên cạnh thì càng có lợi, may mắn là đại nhân đã trở về kịp lúc. Tiểu May Mắn của đại nhân sức sống mãnh liệt nên chắc chắn có thể thuận lợi mà phá kén thành công.”
Trình Chu đợi ở bên ngoài rìa cánh đồng linh lăng một lúc thì cảm thấy có một nguồn năng lượng vô hình không ngừng tràn ra từ nụ hoa mà Tiểu May Mắn đang làm kén, dưới tác dộng của nguồn năng lượng mà một đám cỏ linh lăng xung quanh cũng điên cuồng mọc lên kéo theo những tiếng gầm rú của đám Giác Trư từ đằng xa truyền đến.
Hàng chục con Giác Trư đang hung hãn lao tới, con đầu đàn mắt đỏ hoe nhìn như mắc bệnh dại.
Dân làng xung quanh cũng đang hoảng loạn, tuy rằng gần đây họ cũng bắt được vài con nhưng mà những con đó cũng không có hung hãn như thế này.
Theo như Trình Chu biết thì nếu một con thú đã tiến hoá thành ma thú mà nuốt một con Tinh Linh thì thực lực của nó cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Trong đám Giác Trư đang lao tới lần này thì con đầu đàn đã tiến hoá thành ma thú và bị ảnh hưởng bởi hương vị của Tinh Linh nên đã hoàn toàn mất ý thức.
Trình Chu rút trường kiếm ra và chém vào con đầu đàn, đấu khí mãnh liệt tuôn ra nên con đầu đàn trực tiếp bị chém lìa đầu.
Nhìn thấy Trình Chu đại triển thần uy (大显神威: Dà xiǎn shénwēi) nên một đám thôn dân xung quanh cũng kinh hô lên.
Bản thân Trình Chu cũng không ngờ là dễ dàng có thể giết con đầu đàn như thế, tuy rằng lần này vẫn có Dạ U lặng lẽ giúp sức phía sau nhưng chính hắn cũng cảm nhận được sự tiến bộ rõ rệt của bản thân.
Heo vương vừa chết thì đà tiến của đàn Giác Trư cũng giảm đi rõ rệt, dưới sự hợp tác của Trình Chu và dân làng thì những con vật này dần bị hạ gục.
Trình Chu vừa giải quyết xong đàn Giác Trư thì Tiểu May Mắn cũng phá kén thành công, biến thành một con bướm nhỏ.
Tiểu May Mắn có chút hưng phấn đến trước mặt Trình Chu bay vài vòng khoe hình tượng mới.
Trình Chu cũng chiều theo mà nói: “Rất lợi hại.”
Sau khi lột xác thì kích thước của Tiểu May Mắn lớn lên thành một con bướm nhỏ, khuôn mặt cũng thêm tinh xảo, nhìn giống như một tác phẩm mỹ nghệ được ông trời tỉ mỉ chạm khắc. Vì mới được khích lệ nên Tiểu May Mắn càng phấn khích. Tiểu May Mắn lượn vài vòng quanh người Trình Chu rồi lại bay đến cánh đồng cỏ linh lăng vỗ cánh vài lần, sau đó thì dùng mắt thường cũng thấy được cả cánh đồng đang phát triển điên cuồng như thế nào.
Trưởng thôn nhìn thấy Tiểu May Mắn làm như vậy thì cũng gọi thôn dân đến thu hoạch cỏ linh lăng. Số lượng heo trong trong trang trại càng ngày càng nhiều nên cỏ linh lăng có chút không đủ, lần này năng lực của Tiểu May Mắn bùng nổ nên không cần phải lo lắng về thức ăn chăn nuôi nữa.
“Tinh Linh nhìn cũng thật quá xinh đẹp.”
“Quả nhiên là kiệt tác của trời cao.”
“Không ngờ Hắc Mạch thôn của chúng ta có thể xuất hiện một con hạ Tinh Linh.”
“….”
Tài nguyên của Hắc Mạch thôn quá cằn cỗi, Tinh Linh còn hiếm khi xuất hiện chứ đừng nói đến là hạ Tinh Linh, và đây cũng là lần đầu tiên người dân nhìn thấy Tinh Linh.
………
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu May Mắn lúc này cũng bay quanh làng như đang tuần tra lãnh thổ, đột nhiên Tiểu May Mắn bay tới trước mặt một số người dân, giơ bàn tay nhỏ bé của mình ra ném một vài hạt giống lên tóc của dân làng, Tiểu May Mắn cũng tinh nghịch thi triển năng lực làm mấy hạt giống nhanh chóng nảy mầm rồi mọc thành ngọn cỏ linh lăng trên đầu thôn dân.
Tiểu May Mắn thành công làm một trò chơi khăm rồi bay lên đầu Trình Chu ôm bụng cười ngặt nghẽo. Trình Chu cũng không ngờ Tiểu May Mắn biến thành Tinh Linh thì lại tinh nghịch như vậy, nhưng mà nghịch ngợm như vậy cũng tốt, nhìn tràn đầy sức sống.
Mấy người bị Tiểu May Mắn chơi khăm cũng không giận, chỉ chải tóc rồi mỉm cười mà thôi. Thấy trò chơi khăm không thành nên Tiểu May Mắn cũng mất hứng thú mà bay đi mất.
Tiểu May Mắn bay về phía trang trại chăn nuôi và nhìn xuống những người dân đang bận rộn làm trong trang trại.
“Cha, Tiểu May Mắn cũng thật là lợi hại, nhanh như vậy đã có thể thăng cấp thành hạ Tinh Linh.” Mạch Đóa nhịn không được hâm mộ mà nói.
Thôn trưởng Mạch Vượng gật đầu nói: “Đúng thế, Tiểu May Mắn thực sự rất lợi hại.”
“Cha, Hắc Mạch trùng của cha có thể tiến giai không?”
Thôn trưởng khẽ thở dài nói: “Có chút khó khăn.”
“Con thấy Trình Chu đại nhân hình như cũng rất thích ăn hắc mạch do Hắc Mạch trùng gieo trồng, nếu Hắc Mạch trùng của cha có thể tiến hoá thành hạ Tinh Linh thì có thể trồng ra được nhiều hạt hắc mạch hơn.” Mạch Đoá nói với vẻ mặt mong đợi.
Thôn trưởng khẽ thở dài, ông cũng rất mong muốn Hắc Mạch trùng của mình có thể tiến hoá, nhưng con trùng của ông đã bước vào thời kỳ suy tàn nên rất khó có khả năng tiến hoá thành công.
Tiểu May Mắn đột nhiên chú ý rồi bay vòng đến phía con trùng của trưởng thôn và nói với vẻ mặt khinh thường: “Đồ xấu xí.”
Tinh Linh có trí tuệ nên có khả năng nói chuyện, Trình Chu nghe được lời này của Tiểu May Mắn thì có chút vô lực. Đúng là trước khi tiến hoá thì Tinh Linh trùng xác thực cũng không đẹp, nhưng có vẻ Tiểu May Mắn đã quên dáng vẻ trước đó của bản thân mình rồi thì phải.
Trình Chu nói: “Trước đây mi cũng xấu y vậy.”
Tiểu May Mắn có chút nổi giận hét: “Nói bậy, mi mới xấu.”
Trình Chu: “…” Hắn sao có thể xấu, hắn rõ ràng nhìn rất đẹp trai mà.
Tiểu May Mắn bay lơ lửng trên trang trại, vẫy vẫy đôi tay nhỏ, một số lượng lớn cỏ linh lăng ở gần trang trại điên cuồng mọc lên.
“Năng lực này cũng thật lợi hại.” Trình Chu nhìn hình ảnh trước mắt mà không khỏi cảm thán.
Trưởng thôn cũng đi lên tâng bốc: “Chúc mừng Trình Chu đại nhân, Tiểu May Mắn sớm thấy có tiền lực vô hạn, nhất định có thể trưởng thành thành trung Tinh Linh và thượng Tinh Linh.”
Trình Chu cũng gật đầu nói: “Hy vọng là thế.”
Trình Chu cũng có khát vọng, hắn cũng mong rằng Tiểu May Mắn có thể tiến hoá lên cao hơn nữa, năng lực của Tiểu May Mắn khi mới tiến hoá thành hạ Tinh Linh đã mạnh như vậy rồi thì nếu tiến hoá thành công thì năng lực có thể mạnh thêm mấy lần. Quốc gia gấu trúc cũng có một vài địa phương do bị chăn thả quá độ mà đã bị hoang mạc hoá, hắn rất mong Tiểu May Mắn có thể tiến hoá để có thể kiểm soát được những vùng đất hoang và sa mạc này, như thế thì hắn cũng có thể góp một phần sức lực của mình để giúp phủ xanh quốc gia.
…..
Trình Chu cũng đi vào trang trại để kiểm tra, nhìn thấy những con Giác Trư trong trang trại đều phát triển mập mạp và khoẻ mạnh thì rất hài lòng.
“Những con Giác Trư mới gia nhập thế nào rồi?”
Người phụ trách chăn nuôi lập tức nói: “Đều đã làm theo lời đại nhân nói, nếu con nào không nghe lời thì bỏ đói và nhốt sang một bên, sau khi bỏ đói vài ngày thì chúng cũng đã thành thật hơn rất nhiều. Dạo gần đây thì đàn Giác Trư nuôi đã yên ổn hơn rất nhiều rồi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Giác Trư không nghe lời thì sao? Bỏ đói mấy ngày là đủ, không đủ thì cho nhịn thêm vài ngày nữa, săn bắt không có tiết chế là tận diệt giống loài, đây là chuyện tối kỵ nên buộc phải phát triển ngành chăn nuôi thì mới có thể đảm bảo có thịt ăn hàng tháng.
“Đại nhân, đây là những con non mà ngài mới mang đến gần đây.” Thôn trưởng nói.
Lần trước Trình Chu đến đây thì hắn cũng mang theo một số giống lợn con và cừu non ở hiện thế sang để thử nghiệm khả năng thích ứng của heo và cừu với thế giới này. Thời điểm ban đầu thì những con non này cũng khá uể oải nhưng sau vài ngày cũng đã ổn hơn rồi.
Một số dân làng cũng đem gửi những con Giác Trư mà họ mới bắt được vào chuồng lợn. Lúc trước có mấy chục con chạy tới xâm lấn, có hơn chục con đã bị giết nhưng lại bắt sống được hơn 20 con.
Thấy sự chú ý của Trình Chu đã bị những con lợn và cừu thu hút nên Tiểu May Mắn cũng tức giận cào tóc Trình Chu rồi thúc giục rất nhiều cỏ linh lăng. Cánh đồng bên ngoài trang trại nhanh chóng mọc lên một lượng lớn cỏ linh lăng, hơn nữa bên trong trang trại cũng chịu ảnh hưởng bởi năng lực của Tiểu May Mắn mà mọc lên một mảng lớn.
Trình Chu nhìn cánh đồng bên ngoài trang trại nhìn về phía trưởng thôn và nói: “Mấy mảnh đất bên cạnh trang trại cũng dùng để gieo trồng cỏ linh lăng luôn đi, gieo trồng gần cũng tiện cho việc chăn nuôi, giảm bớt thời gian đi lại.”
Trưởng thôn gật đầu nói: “Vâng.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ban đầu thì thôn dân cũng không có khả năng khai hoang đất đai nhiều như vậy, nhưng Trình Chu đã mang đến một lượng lớn nông cụ nên việc khai hoang đã rất thành công, cũng đã có rất nhiều vùng đất mới được mở rộng, lương thực cũng đã cung cấp đủ cho dân làng ăn.
Trình Chu lại hỏi: “Mảnh đất hoang mà cháu đã nhờ ông xử lý, ông đã xử lý xong chưa?”
Trưởng thôn thay đổi sắc mặt nói: “Đã xử lý xong hết rồi.”
Trước khi Trình Chu rời đi thì hắn đã bảo trưởng thôn mang số phân chuồng đang chất thành đống rải lên trên ruộng, cái gọi là phân chuồng thực là phân của lợn rừng. Mà Trưởng thôn lại cảm thấy cách làm như vậy có chút giống với lại hắc ma pháp nên khá ngại, nhưng Trình Chu đã ra giá khá cao, đề nghị 10 ổ bánh mỳ trên 1 mẫu đất nên cho dù sợ hãi thì thưởng thôn cũng đã đồng ý.
Trình Chu mở thùng xe ra, đem hạt giống cùng cây non đi ra rồi chỉ đạo cho thôn dân gieo trồng lên mảnh đất mới được cải tạo kia.
Giống cây trồng ở Hắc Mạch thôn cũng rất hữu hạn nên dân làng rất tò mò về các loại hạt giống mà Trình Chu mang tới. Ở nơi mà Trình Chu không nhìn tới thì thôn dân lại bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Thực sự là muốn gieo hạt trên cánh đồng đó sao?”
“Điều này ổn chứ?”
“Trồng cây như vậy thì cây sẽ không bị bệnh chứ?”
“Ngược lại thì tôi cũng rất muốn biết những hạt giống mà Trình Chu đại nhân mang đến sẽ mọc ra loại cây nào.”
“Không biết trong đó có hạt giống linh thảo hay không? Nếu có thể mọc ra linh thảo thì mấy người kia có thể sẽ tìm đến chúng ra sao?”
“…”
Sau một hồi thì thôn dân cũng đã gieo trồng xong số hạt và cây non mà Trình Chu mang đến.
Tiểu May Mắn nghênh ngang bay lượn ở không trung như giám sát mọi người làm việc, khi cảm thấy buồn chán thì lại quăng ra vài hạt giống cỏ linh lăng và kích thích cho nó mọc lên. Tiểu May Mắn vừa ra tay thì lập tức hình thành một mảnh ruộng cỏ linh lăng.
Thôn dân nhìn thấy Tiểu May Mắn bay trong không trung thì thôn dân cũng bắt đầu nghị luận.
“Tứ diệp thảo trùng của Trình Chu đại nhân cũng thật lợi hại, nhanh như vậy mà đã thành hạ Tinh Linh rồi.”
“Hắc Mạch trùng của thôn trưởng không biết có thể lột xác thành công được không?”
“Nếu Hắc Mạch trùng của trưởng thôn có thể lột xác thành công thì chúng ta sẽ không thiếu hắc mạch để ăn nữa rồi.”
“May mắn là chúng ta hiện tại cũng không thiếu cơm ăn.”
“…”
Trình Chu đã mang rất nhiều gạo đến đây nên những người làm việc cho Trình Chu cũng đã nhận được rất nhiều gạo, số gạo này có thể giúp thôn dân ăn trong thời gian rất lâu.
Tiểu May Mắn mới tiến hoá nên còn rất năng động, Trình Chu cũng chơi với Tiểu May Mắn một ngày rồi mới tiến vào chiếc RV.
Dạ U nhìn Trình Chu vào xe rồi nói: “Ngươi có vẻ rất vui.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, Tiểu May Mắn đã tiến hoá thành hạ Tinh Linh rồi, lúc trước cậu còn nói rằng việc tiến hoá là rất khó khăn nên làm tôi phải suy nghĩ rất lâu.”
“Ngươi hiện tại là đang khoe khoang với ta sao?” Dạ U tức giận nói.
Trình Chu cười cười nói: “Không, không có.”
Dạ U trừng mắt nhìn Trình Chu rồi nói: “Có cũng không sao, ngươi đúng là rất may mắn, không nghĩ tới ngươi lại tốt số tới như vậy.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, lại nói tiếp, hình như năng lực của Tiểu May Mắn đã tăng lên rất nhiều.”
“Nếu đã tiến giai thành hạ Tinh Linh thì năng lực tự nhiên cũng sẽ tăng lên rất nhiều, ngươi có gì phải kinh ngạc chứ, đại kinh tiểu quái.” Dạ U thản nhiên nói.
“Đúng vậy, là tôi thiển cận.” Trình Chu nghĩ thầm: Tiểu May Mắn tiến giai nhanh như vậy thì Dạ U rõ ràng cũng rất kinh ngạc mà. Đúng là vịt chết cứng miệng.
End Chap 39
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro