Chương 4178
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Vẻ mặt Diệp Quân thay đổi, y đúng là không quan tâm đến võ đức. May mà hắn vẫn luôn thầm đề phòng, vì thế khi người đàn ông xuất quyền, hắn cũng xuất kiếm.
Kiếm ý dâng lên như thủy triều!
Nhưng sau một quyền của người đàn ông, mọi kiếm ý đều bị áp chế, tiếp đó hắn cảm thấy ngực mình như bị cây búa ngàn cân đập vào.
Ầm!
Diệp Quân bay ra ngoài, khi bay ra, cơ thể hắn bắt đầu nổ tung. Khi dừng lại, cơ thể hắn đã hoàn toàn vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn, mà linh hồn cũng cực kỳ hư ảo…
Hắn đớ người.
Xa xa, Bố Huyền nắm chặt tay phải, tinh không rung chuyển dữ dội, vô số ngôi sao hóa thành tinh quang bay vào bàn tay phải của y.
Ngay tức khắc, một luồng uy áp hủy diệt thiên địa lan ra từ nơi sâu tinh không vũ trụ.
Khi Bố Huyền định ra tay lần nữa thì Diệp Quân hét lên: “Ta đổi ý rồi!”
Nghe lời này của Diệp Quân, tay phải của Bố Huyền từ từ thả lỏng, quyền thế đáng sợ lan rộng khắp đất trời lập tức rút đi như thủy triều.
Tinh không bình thường trở lại.
Diệp Quân nhìn linh hồn mình cười khổ.
Sức mạnh của quyền này quá khủng khiếp!
Hắn vẫn còn đánh giá quá thấp quan chấp hành đứng đầu nền văn minh Thiên Hành này!
Nơi xa, Bố Huyền quan sát Diệp Quân rồi nói: “Đừng cười khổ nữa, nhận trực tiếp một quyền của ta mà vẫn còn sống, ngươi đã lợi hại lắm rồi”.
Nụ cười của Diệp Quân càng thêm chua chát.
Bố Huyền cười: “Ngươi mới tu luyện bao lâu? Ta đã tu luyện ít nhất mấy trăm triệu năm rồi, trong khoảng thời gian ấy ta đã chiến đấu cùng vô số cường giả hàng đầu của vũ trụ, dù là tu vi hay kinh nghiệm chiến đấu thì cũng không phải điều mà ngươi của hiện giờ có thể so sánh được”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tiền bối, khi quan chấp hành đứng đầu đời này vào, mọi người có cho phép gian lận không?”
Nụ cười của Bố Huyền dần biến mất, trên mặt hiếm thấy có sự nặng nề: “Không”.
Không cho phép gian lận!
Mí mắt Diệp Quân giật giật, trong lòng kinh hãi.
Bố Huyền lại nói: “Bà ấy không như ngươi, khi bà ấy vào đây thực lực đã mạnh hơn ngươi hiện giờ nhiều rồi, kẻ yếu mà chạy vào đây thì ngươi là người đầu tiên đấy”.
Diệp Quân: “…”
Bố Huyền nói: “Khôi phục thân thể trước đi đã”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tái tạo lại thân thể.
Hắn không mang Tiểu Tháp theo, vì thế lần này hắn cũng phải mất mấy canh giờ mới có thể đúc lại được thân thể, nhìn cơ thể vừa mới thành hình, hắn lắc đầu cười khổ.
Thân thể bị hủy hoại đồng nghĩa với việc sức mạnh thể chất của hắn sẽ bị yếu đi rất nhiều.
Vẫn phải tu luyện lại!
Đúng là thốn hết nói.
Kiếm ý dâng lên như thủy triều!
Nhưng sau một quyền của người đàn ông, mọi kiếm ý đều bị áp chế, tiếp đó hắn cảm thấy ngực mình như bị cây búa ngàn cân đập vào.
Ầm!
Diệp Quân bay ra ngoài, khi bay ra, cơ thể hắn bắt đầu nổ tung. Khi dừng lại, cơ thể hắn đã hoàn toàn vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn, mà linh hồn cũng cực kỳ hư ảo…
Hắn đớ người.
Xa xa, Bố Huyền nắm chặt tay phải, tinh không rung chuyển dữ dội, vô số ngôi sao hóa thành tinh quang bay vào bàn tay phải của y.
Ngay tức khắc, một luồng uy áp hủy diệt thiên địa lan ra từ nơi sâu tinh không vũ trụ.
Khi Bố Huyền định ra tay lần nữa thì Diệp Quân hét lên: “Ta đổi ý rồi!”
Nghe lời này của Diệp Quân, tay phải của Bố Huyền từ từ thả lỏng, quyền thế đáng sợ lan rộng khắp đất trời lập tức rút đi như thủy triều.
Tinh không bình thường trở lại.
Diệp Quân nhìn linh hồn mình cười khổ.
Sức mạnh của quyền này quá khủng khiếp!
Hắn vẫn còn đánh giá quá thấp quan chấp hành đứng đầu nền văn minh Thiên Hành này!
Nơi xa, Bố Huyền quan sát Diệp Quân rồi nói: “Đừng cười khổ nữa, nhận trực tiếp một quyền của ta mà vẫn còn sống, ngươi đã lợi hại lắm rồi”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nụ cười của Diệp Quân càng thêm chua chát.
Bố Huyền cười: “Ngươi mới tu luyện bao lâu? Ta đã tu luyện ít nhất mấy trăm triệu năm rồi, trong khoảng thời gian ấy ta đã chiến đấu cùng vô số cường giả hàng đầu của vũ trụ, dù là tu vi hay kinh nghiệm chiến đấu thì cũng không phải điều mà ngươi của hiện giờ có thể so sánh được”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tiền bối, khi quan chấp hành đứng đầu đời này vào, mọi người có cho phép gian lận không?”
Nụ cười của Bố Huyền dần biến mất, trên mặt hiếm thấy có sự nặng nề: “Không”.
Không cho phép gian lận!
Mí mắt Diệp Quân giật giật, trong lòng kinh hãi.
Bố Huyền lại nói: “Bà ấy không như ngươi, khi bà ấy vào đây thực lực đã mạnh hơn ngươi hiện giờ nhiều rồi, kẻ yếu mà chạy vào đây thì ngươi là người đầu tiên đấy”.
Diệp Quân: “…”
Bố Huyền nói: “Khôi phục thân thể trước đi đã”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tái tạo lại thân thể.
Hắn không mang Tiểu Tháp theo, vì thế lần này hắn cũng phải mất mấy canh giờ mới có thể đúc lại được thân thể, nhìn cơ thể vừa mới thành hình, hắn lắc đầu cười khổ.
Thân thể bị hủy hoại đồng nghĩa với việc sức mạnh thể chất của hắn sẽ bị yếu đi rất nhiều.
Vẫn phải tu luyện lại!
Đúng là thốn hết nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro