Hệ Thống Tra Nữ Dạy Tra Nam Làm Người (Xuyên Nhanh)
Nhóm Tù Nhân Củ...
2024-12-08 16:44:51
Ôn Nhiễm lạnh lùng nhìn Phó Tri Nam nói: “Ta có thể sống, vậy những người khác thì sao? Ngươi cũng sẽ cứu sao?”
“Huynh trưởng của ta, những dòng họ hoàng thất khác thì sao? Những nô tài trong hoàng cung Đại Chu thì sao?”
Phó Tri Nam nói: “Chỉ có thể cứu một mình ngươi.”
Ôn Nhiễm chỉ là một nữ nhân, những người như Sở Yến sẽ không đặt nàng vào mắt, nhưng huynh trưởng của nàng thì không được, những người khác cũng không được.
Phó Tri Nam có thể cứu được Ôn Nhiễm đã là nỗ lực lớn nhất, tính cách của Sở Yến đa nghi, hắn ta cũng không dám chắc được suy nghĩ của đối phương.
“Chỉ cần công chúa có thể sống là được.” Trần Tiểu Tiểu nguyện ý bỏ mạng để bảo vệ công chúa chu toàn, nàng ấy nói với Ôn Nhiễm: “Công chúa, nô tỳ không sợ chết.”
Ôn Nhiễm lại nói với nàng ấy: “Ngươi đứng lên đi, đừng quỳ xuống trước loại người bán nước như hắn.”
Phó Tri Nam nghe xong cũng không cảm thấy xấu hổ, hắn ta chỉ thản nhiên phân tích cho Ôn Nhiễm: “Quốc quân Đại Chu xa xỉ hoang dâm vô độ, vận mệnh quốc gia đã hết, dù ta có phản quốc hay không phản quốc cũng chẳng ảnh hưởng gì.”
Trong mắt hắn ta, dù không có Sở Yến thì cũng sẽ có quốc gia khác đến tấn công, Phó Tri Nam chỉ là chọn người có thực lực mạnh nhất trong số đông địch quốc mà thôi.
Ôn Nhiễm mắng: “Phụ vương ta vừa mất chưa lâu, vậy mà ngươi lại dám nói những lời này!”
Phó Tri Nam nói: “Chim khôn chọn cây mà đậu, công chúa, ngươi không thể trách ta được.”
Hắn ta nói: “Những lão thần của tiền triều, đến hoàn cảnh hiện tại cũng nên quy hàng, ta chỉ chọn con đường nhanh hơn bọn họ một bước mà thôi.”
Thay vì bị ép giống như bọn họ, bị tước quan lưu đày, hoặc là lấy cái chết để tỏ lòng trung thành, còn không bằng chủ động xuất kích.
Thiên hạ đang hỗn loạn, quân vương trên mảnh đất này luôn thay đổi không ngừng, đây là xu thế không thể tránh khỏi.
Ôn Nhiễm thấy hắn ta nói chuyện hiên ngang lẫm liệt, thân thể đứng thẳng tắp, cười lạnh nói: “Phó tiên sinh thật là chí khí, ngươi nói phụ vương ta không phải quốc quân tốt, vậy Sở Yến thì tốt sao?”
Chu Đế thật sự không được tính là vị vua anh minh, nhưng Sở Yến lại càng là kẻ giết người tàn bạo.
Phó Tri Nam cũng không muốn tranh luận chuyện này với Ôn Nhiễm, hắn ta nói: “Lát nữa Sở Yến sẽ triệu kiến thành viên hoàng tộc Đại Chu, đến lúc đó ta sẽ đứng ra bảo vệ ngươi.”
“Không cần.” Ôn Nhiễm dứt khoát từ chối: “Ý tốt của Phó tiên sinh, ta không dám nhận.”
“Công chúa…” Trần Tiểu Tiểu còn muốn khuyên bảo, nhỏ giọng gọi nàng.
Ôn Nhiễm đứng dậy từ trên mặt đất, nhìn thẳng vào mắt Phó Tri Nam: “Bổn cung chính là công chúa của Đại Chu, tự có khí phách, tuyệt đối không sống nhục!”
Ánh mắt Phó Tri Nam nhìn Ôn Nhiễm rất phức tạp, nhưng lại có chút thưởng thức.
Lúc trước Ôn Nhiễm luôn nhẹ nhàng yếu đuối, nhưng thân là dòng chính hoàng thất, mặc dù hào quang không còn, nhưng khí chất kiêu ngạo vẫn không hề suy giảm.
“Ting, giá trị hảo cảm của Phó Tri Nam + 10.”
Ôn Nhiễm nhìn vào 35 điểm hảo cảm trên đỉnh đầu của hắn ta, đúng như nàng dự đoán, Phó Tri Nam không có tình cảm sâu đậm với nguyên chủ.
Cho dù đã có hôn ước, nhưng đối với loại nam nhân như hắn mà nói, sự nghiệp vĩ đại vẫn quan trọng hơn tình cảm cá nhân, việc hắn ta muốn giúp Ôn Nhiễm chỉ là vì nàng có thêm một phần ràng buộc tình cảm so với người khác.
...
Trên đại điện hoàng cung.
Hoàng thân quý tộc mặc hoa phục quỳ đầy đất, tất cả đều cúi đầu run lẩy bẩy, chỉ có Ôn Nhiễm thẳng lưng đứng vững.
“Huynh trưởng của ta, những dòng họ hoàng thất khác thì sao? Những nô tài trong hoàng cung Đại Chu thì sao?”
Phó Tri Nam nói: “Chỉ có thể cứu một mình ngươi.”
Ôn Nhiễm chỉ là một nữ nhân, những người như Sở Yến sẽ không đặt nàng vào mắt, nhưng huynh trưởng của nàng thì không được, những người khác cũng không được.
Phó Tri Nam có thể cứu được Ôn Nhiễm đã là nỗ lực lớn nhất, tính cách của Sở Yến đa nghi, hắn ta cũng không dám chắc được suy nghĩ của đối phương.
“Chỉ cần công chúa có thể sống là được.” Trần Tiểu Tiểu nguyện ý bỏ mạng để bảo vệ công chúa chu toàn, nàng ấy nói với Ôn Nhiễm: “Công chúa, nô tỳ không sợ chết.”
Ôn Nhiễm lại nói với nàng ấy: “Ngươi đứng lên đi, đừng quỳ xuống trước loại người bán nước như hắn.”
Phó Tri Nam nghe xong cũng không cảm thấy xấu hổ, hắn ta chỉ thản nhiên phân tích cho Ôn Nhiễm: “Quốc quân Đại Chu xa xỉ hoang dâm vô độ, vận mệnh quốc gia đã hết, dù ta có phản quốc hay không phản quốc cũng chẳng ảnh hưởng gì.”
Trong mắt hắn ta, dù không có Sở Yến thì cũng sẽ có quốc gia khác đến tấn công, Phó Tri Nam chỉ là chọn người có thực lực mạnh nhất trong số đông địch quốc mà thôi.
Ôn Nhiễm mắng: “Phụ vương ta vừa mất chưa lâu, vậy mà ngươi lại dám nói những lời này!”
Phó Tri Nam nói: “Chim khôn chọn cây mà đậu, công chúa, ngươi không thể trách ta được.”
Hắn ta nói: “Những lão thần của tiền triều, đến hoàn cảnh hiện tại cũng nên quy hàng, ta chỉ chọn con đường nhanh hơn bọn họ một bước mà thôi.”
Thay vì bị ép giống như bọn họ, bị tước quan lưu đày, hoặc là lấy cái chết để tỏ lòng trung thành, còn không bằng chủ động xuất kích.
Thiên hạ đang hỗn loạn, quân vương trên mảnh đất này luôn thay đổi không ngừng, đây là xu thế không thể tránh khỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Nhiễm thấy hắn ta nói chuyện hiên ngang lẫm liệt, thân thể đứng thẳng tắp, cười lạnh nói: “Phó tiên sinh thật là chí khí, ngươi nói phụ vương ta không phải quốc quân tốt, vậy Sở Yến thì tốt sao?”
Chu Đế thật sự không được tính là vị vua anh minh, nhưng Sở Yến lại càng là kẻ giết người tàn bạo.
Phó Tri Nam cũng không muốn tranh luận chuyện này với Ôn Nhiễm, hắn ta nói: “Lát nữa Sở Yến sẽ triệu kiến thành viên hoàng tộc Đại Chu, đến lúc đó ta sẽ đứng ra bảo vệ ngươi.”
“Không cần.” Ôn Nhiễm dứt khoát từ chối: “Ý tốt của Phó tiên sinh, ta không dám nhận.”
“Công chúa…” Trần Tiểu Tiểu còn muốn khuyên bảo, nhỏ giọng gọi nàng.
Ôn Nhiễm đứng dậy từ trên mặt đất, nhìn thẳng vào mắt Phó Tri Nam: “Bổn cung chính là công chúa của Đại Chu, tự có khí phách, tuyệt đối không sống nhục!”
Ánh mắt Phó Tri Nam nhìn Ôn Nhiễm rất phức tạp, nhưng lại có chút thưởng thức.
Lúc trước Ôn Nhiễm luôn nhẹ nhàng yếu đuối, nhưng thân là dòng chính hoàng thất, mặc dù hào quang không còn, nhưng khí chất kiêu ngạo vẫn không hề suy giảm.
“Ting, giá trị hảo cảm của Phó Tri Nam + 10.”
Ôn Nhiễm nhìn vào 35 điểm hảo cảm trên đỉnh đầu của hắn ta, đúng như nàng dự đoán, Phó Tri Nam không có tình cảm sâu đậm với nguyên chủ.
Cho dù đã có hôn ước, nhưng đối với loại nam nhân như hắn mà nói, sự nghiệp vĩ đại vẫn quan trọng hơn tình cảm cá nhân, việc hắn ta muốn giúp Ôn Nhiễm chỉ là vì nàng có thêm một phần ràng buộc tình cảm so với người khác.
...
Trên đại điện hoàng cung.
Hoàng thân quý tộc mặc hoa phục quỳ đầy đất, tất cả đều cúi đầu run lẩy bẩy, chỉ có Ôn Nhiễm thẳng lưng đứng vững.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro