Hồ Ly Tinh Không Có Kết Cục Tốt

Chương 43

Tổng Công Đại Nhân

2024-10-25 19:14:25

Hắn vì thế mà suy nghĩ rất nhiều, đã làm công tác chuẩn bị nhiều lần, nhưng đợi đến khi thật sự vào Ma Giới, hắn mới phát hiện những điều này không cần dùng tới.

Lần này Hồng Liễu rất đáng tin.

Nàng đã luyện tập nhuần nhuyễn, lấy ra tinh thần chạy nước rút để thi đại học áp dụng vào chuyện này. Cả lộ trình từ nhập cảnh Ma Giới thông qua "kiểm an" của cầu Ma Vực, tiến về phía biển Xích Diễm được quy hoạch đến thiên y vô phùng, cực kỳ thoả đáng.

Tất cả chuẩn bị của Từ Âm cũng bị mất đất dụng võ, dường như hắn thật sự biến thành một tên vô dụng, chỉ cần yên lặng, không cản trở, theo sát nàng, cái gì cũng không cần quan tâm, nhắm mắt lại ngủ một giấc cũng không thành vấn đề.

Vừa nghĩ đến đây, Hồng Liễu bèn nói: "Từ đây đến biển Xích Diễm còn phải mất một hồi, đoạn đường này phong cảnh cũng không hề đẹp đẽ gì, ngươi cũng chưa được nghỉ ngơi đầy đủ, bây giờ nhắm mắt lại ngủ một hồi đi."

Nàng đã làm một cô tiếp viên hàng không vô cùng tận tụy là lấy tấm thảm đã chuẩn bị ra bao bọc hắn lại, sau đó lấy ra bịt mắt tự chế đưa cho hắn, bảo: "Đây là trước khi lên đường ta đã đặc biệt làm cho ngươi. Ma Giới chắc chắn ngươi chưa từng tới, bề ngoài của ma tộc có khả năng không quá phù hợp thẩm mỹ của ngươi, làm những chuyện chắc hẳn ngươi sẽ không chấp nhận được, đoạn đường này ngươi cứ đeo nó đi ngủ, nhắm mắt làm ngơ đi ha."

Nàng nói xong cũng vươn tay đeo cho hắn, Từ Âm im lặng mặc nàng làm, Hồng Liễu thấy hắn nghe lời như thế không khỏi có chút miệng đắng lưỡi khô.

Cẩu yêu còn đang bị thương, bị nàng đóng gói treo ở một bên, cũng không nhìn thấy bên ngoài, cho nên...

Bịt mắt là dùng vải quần áo của nàng làm, một bộ váy đen hiếm có cứ vậy bị nàng phá hoại, khe hở cạnh góc của bịt mắt không được kín kẽ cho lắm, nhưng miễn cưỡng có thể đeo, kích thước cũng coi như phù hợp, không siết chặt cũng sẽ không rơi xuống.

Màu da Từ Âm trắng, trông càng lộ rõ đôi môi đỏ, lần đầu tiên gặp hắn đã cảm thấy rất muốn hôn môi của hắn, hiện tại hắn đang đeo bịt mắt, nhìn không thấy bên ngoài, mà nàng thì cái gì cũng thấy được... Không được, mấy thứ như bịt mắt này thật quá tình thú.

Hồng Liễu ngừng hô hấp, cắn cắn môi, muốn khắc chế một chút, nhưng không khắc chế được, tiến tới hôn hắn một cái.

Trong nháy mắt nàng hôn Từ Âm, Từ Âm đã cảm nhận được nhiệt độ khác lạ, đã hơi quay đầu qua trước, nhưng vẫn không có né tránh.

Mùi thơm nhạt ngọt lan đến, trước mắt hắn là một màu đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy, bởi thế giác quan càng thêm nhạy cảm.

Cảm giác mềm mại cực nóng trên môi ma sát vài lần, làm hắn nghĩ tới bốn chữ hắn biết nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới sẽ dính líu tới mình… “thân mật với nhau.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đôi môi thuộc về nữ tử đã chậm rãi rời đi, nhưng vẫn chưa rời đi hẳn hoi, mà là ghé vào bên tai hắn, ngậm vành tai của hắn rồi hôn hít, nỉ non một câu: "Ngươi bằng lòng giúp ta giải độc, đúng hay không?"

Từ Âm như bừng tỉnh khỏi giấc mơ, nhưng trước mắt vẫn là một màu đen kịt, không có cái gì.

Nhìn không thấy, không thể nói, hắn giống như thật sự biến thành một tên phế nhân.

Phế nhân không thể phản kháng thất vĩ yêu hồ, cho nên bởi vì hoàn toàn bất đắc dĩ mà đi đến bước đường này dường như cũng không có gì khó hiểu.

Hồ yêu vốn có thể thật sự giậu đổ bìm leo, mặc kệ hắn có bằng lòng hay không, có thể hoành hành ngang ngược, nhưng nàng không làm vậy. Nàng kiên nhẫn đối xử tốt với hắn, tranh thủ từng lần một, tại thời khắc nguy hiểm đến tính mạng cũng không có vứt bỏ hắn mặc kệ.

Hắn không cho rằng đây là trò chơi vờ tha bắt thật gì gì đó, bởi vì hắn nghĩ không ra có lý do gì cần nàng làm như thế.

Nàng không có khả năng đoán được thân phận chân thật của hắn, cho nên không phải là bởi vậy mới nhất định phải đợi hắn bằng lòng mới ra tay.

Thật ra nàng cũng không cần mạo hiểm rất nhiều nguy hiểm để đến biển Xích Diễm, tìm ngân u hoa chữa thương cho hắn.

Nàng có thể dùng cách trực tiếp nhất đơn giản nhất, nhưng nàng không có chọn làm vậy, nàng chọn con đường cực khổ nhất phiền toái nhất, cho nên, có lẽ là nàng thật tâm.

Những lời nói vừa yêu thích vừa trực tiếp thỉnh thoảng vang lên bên tai hắn, ánh mắt động tình và hành động hôn môi của nàng vừa nồng nhiệt vừa chân thực, nhìn là biết nàng đúng là đã động tâm, muốn giải độc, nhưng cũng không nỡ miễn cưỡng hắn, nàng chỉ ngóng trông một đêm ân ái lưỡng tình tương duyệt.

Sức mạnh trên tay Từ Âm đã mất khống chế, chụp eo của nàng, ôm càng chặt càng mạnh hồ yêu đang ở trong lòng hắn.

Chân tình sao?

Yêu tộc thật sự sẽ có chân tình sao?

Rốt cuộc vì sao hắn phải cân nhắc nàng có thật lòng không?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hồ Ly Tinh Không Có Kết Cục Tốt

Số ký tự: 0