Hồ Yêu Xuống Núi: Ân Nhân, Đừng Hòng Thoát!
Chương 43
2024-11-23 09:21:59
Cố Thanh Yên nhíu mày, nhìn Đường Nhược Vũ với vẻ mặt lo lắng: "Đường Nhược Vũ, cậu đừng chỉ lo gắp thức ăn cho Hồ Kiều Kiều, cậu cũng chưa ăn gì cả, để Hồ Kiều Kiều tự gắp đi."
Đường Nhược Vũ xua tay: "Không cần không cần, tôi không đói, dù sao cũng đang rảnh, tôi gắp cho cậu ấy luôn."
Đùa à, ai mà có thể ngăn cản tôi thể hiện trước mặt nữ thần chứ!
Hồ Kiều Kiều tiếp tục cúi đầu gặm đùi gà, rõ ràng là đã quen rồi, dù sao lúc ăn sáng cô đã cảm nhận được rồi, Đường Nhược Vũ dường như rất thích đút đồ ăn cho cô, giống như đang nuôi thú cưng vậy...
Cố Thanh Yên nhìn Đường Nhược Vũ đi lấy đùi gà, lắc đầu, sau đó nhìn Hồ Kiều Kiều nói: "Cậu khuyên cô ấy một câu đi, nào có chuyện không ăn cơm mà cứ lo gắp đồ ăn cho cậu chứ!"
Hồ Kiều Kiều nghe vậy thì ngẩng đầu lên khỏi khay cơm, suy nghĩ một chút rồi giải thích: "Cậu ấy nói là không đói."
Cố Thanh Yên dịu dàng cười: "Học cả buổi sáng rồi, sao có thể không đói được, có khi cô ấy chỉ khách sáo với cậu thôi..."
Hồ Kiều Kiều gật đầu như hiểu như không, đúng lúc Đường Nhược Vũ vui vẻ bưng đùi gà tới, đặt vào bát Hồ Kiều Kiều: "Ăn nhanh đi, tớ chọn cái to nhất đấy! Bên kia còn hơn chục cái đùi gà nữa, ăn hết còn có!"
Hồ Kiều Kiều nghiêm túc nhìn Đường Nhược Vũ: "Tớ ăn nhiều rồi, đủ rồi, cậu ăn cơm trước đi."
Đường Nhược Vũ lập tức cuống lên: "Mới ăn có 5 cái đùi gà thôi mà, sao đã đủ rồi, chẳng lẽ là ngán rồi? Bên kia còn nhiều món ngon lắm, cậu muốn ăn gì tớ lấy cho!"
Hồ Kiều Kiều lắc đầu: "Không cần đâu, như vậy là đủ rồi, cậu mau ăn cơm đi, chiều nay còn phải lên lớp nữa."
Đường Nhược Vũ thất vọng ngồi trở lại chỗ của mình, cầm đũa chọc chọc vào cơm trong bát.
Sao đã đủ rồi chứ...
Không đúng...
Chẳng lẽ là chán ăn?
Tiếc quá, mình còn chưa ngắm đủ...
[Bình luận]:
"Cười chết mất, không được gắp đồ ăn cho Hồ Kiều Kiều, Đường Nhược Vũ ấm ức kìa!"
"Đường Nhược Vũ giống như đang nuôi thú cưng vậy, nhìn Hồ Kiều Kiều ăn cơm, hai mắt sáng rực!"
"Sao Vệ Lâm Tuyết lại nói với bảo bối như vậy chứ, bảo bối chỉ hỏi lịch sự một câu thôi mà!"
"Bảo bối đáng thương quá, bị bọn họ cô lập, còn cẩn thận lấy lòng bọn họ! Bảo bối debut bao nhiêu năm nay, lần nào tham gia chương trình mà chẳng được mọi người chăm sóc, vậy mà ở đây lại bị cô lập, thương quá!"
"Vệ Lâm Tuyết bất lịch sự thật đấy, thích nói móc người khác, ghét quá, ghét giống Hồ Kiều Kiều!"
"Hồ Kiều Kiều không có tay chân à? Ăn cơm mà cũng phải sai bảo người khác gắp đồ ăn cho! Không có số làm công chúa mà lại mắc bệnh công chúa!"
"Cố Thanh Yên là sao nhí debut, gia thế giàu có, đúng là có số làm công chúa, cũng chẳng thấy cô ấy điệu đà như vậy!"
"Thanh Yên nhà chúng tôi thật là tốt bụng, thấy Đường Nhược Vũ vất vả như vậy còn nói đỡ cho cô ấy, vậy mà Đường Nhược Vũ chẳng nói một câu cảm ơn!"
"Bắt đầu rồi đấy, fan Cố Thanh Yên lại đi kiếm chuyện với người khác rồi!"
"Ban đầu là nói Vệ Lâm Tuyết, sau đó là nói Hồ Kiều Kiều, cuối cùng là nói Đường Nhược Vũ, cứ theo đà này, chắc chắn là có con chó nào đó đi ngang qua không quỳ xuống chào Cố Thanh Yên thì cũng bị fan của cô ta mắng cho một trận!"
"Đường Nhược Vũ không cần Cố Thanh Yên phải lên tiếng đâu, cô ấy rất thích đút đồ ăn cho Hồ Kiều Kiều, không thấy sau khi bị Hồ Kiều Kiều từ chối thì mặt mày ủ rũ như bánh bao chiều sao!"
"Cười chết mất, sáng nay Đường Nhược Vũ ăn sáng cùng Hồ Kiều Kiều, ăn một đống đồ ăn, chắc chắn là bây giờ no rồi..."
"Tôi cá 5 hào, Đường Nhược Vũ đến nhà ăn chỉ là để đút đồ ăn cho Hồ Kiều Kiều, đến giờ cô ấy còn chưa ăn được hai miếng cơm!"
"Thật sự luôn, tôi khóc mất, Hồ Kiều Kiều ăn nhiều như vậy rồi, cô ấy còn lo Hồ Kiều Kiều sẽ bị đói!"
Đường Nhược Vũ xua tay: "Không cần không cần, tôi không đói, dù sao cũng đang rảnh, tôi gắp cho cậu ấy luôn."
Đùa à, ai mà có thể ngăn cản tôi thể hiện trước mặt nữ thần chứ!
Hồ Kiều Kiều tiếp tục cúi đầu gặm đùi gà, rõ ràng là đã quen rồi, dù sao lúc ăn sáng cô đã cảm nhận được rồi, Đường Nhược Vũ dường như rất thích đút đồ ăn cho cô, giống như đang nuôi thú cưng vậy...
Cố Thanh Yên nhìn Đường Nhược Vũ đi lấy đùi gà, lắc đầu, sau đó nhìn Hồ Kiều Kiều nói: "Cậu khuyên cô ấy một câu đi, nào có chuyện không ăn cơm mà cứ lo gắp đồ ăn cho cậu chứ!"
Hồ Kiều Kiều nghe vậy thì ngẩng đầu lên khỏi khay cơm, suy nghĩ một chút rồi giải thích: "Cậu ấy nói là không đói."
Cố Thanh Yên dịu dàng cười: "Học cả buổi sáng rồi, sao có thể không đói được, có khi cô ấy chỉ khách sáo với cậu thôi..."
Hồ Kiều Kiều gật đầu như hiểu như không, đúng lúc Đường Nhược Vũ vui vẻ bưng đùi gà tới, đặt vào bát Hồ Kiều Kiều: "Ăn nhanh đi, tớ chọn cái to nhất đấy! Bên kia còn hơn chục cái đùi gà nữa, ăn hết còn có!"
Hồ Kiều Kiều nghiêm túc nhìn Đường Nhược Vũ: "Tớ ăn nhiều rồi, đủ rồi, cậu ăn cơm trước đi."
Đường Nhược Vũ lập tức cuống lên: "Mới ăn có 5 cái đùi gà thôi mà, sao đã đủ rồi, chẳng lẽ là ngán rồi? Bên kia còn nhiều món ngon lắm, cậu muốn ăn gì tớ lấy cho!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hồ Kiều Kiều lắc đầu: "Không cần đâu, như vậy là đủ rồi, cậu mau ăn cơm đi, chiều nay còn phải lên lớp nữa."
Đường Nhược Vũ thất vọng ngồi trở lại chỗ của mình, cầm đũa chọc chọc vào cơm trong bát.
Sao đã đủ rồi chứ...
Không đúng...
Chẳng lẽ là chán ăn?
Tiếc quá, mình còn chưa ngắm đủ...
[Bình luận]:
"Cười chết mất, không được gắp đồ ăn cho Hồ Kiều Kiều, Đường Nhược Vũ ấm ức kìa!"
"Đường Nhược Vũ giống như đang nuôi thú cưng vậy, nhìn Hồ Kiều Kiều ăn cơm, hai mắt sáng rực!"
"Sao Vệ Lâm Tuyết lại nói với bảo bối như vậy chứ, bảo bối chỉ hỏi lịch sự một câu thôi mà!"
"Bảo bối đáng thương quá, bị bọn họ cô lập, còn cẩn thận lấy lòng bọn họ! Bảo bối debut bao nhiêu năm nay, lần nào tham gia chương trình mà chẳng được mọi người chăm sóc, vậy mà ở đây lại bị cô lập, thương quá!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vệ Lâm Tuyết bất lịch sự thật đấy, thích nói móc người khác, ghét quá, ghét giống Hồ Kiều Kiều!"
"Hồ Kiều Kiều không có tay chân à? Ăn cơm mà cũng phải sai bảo người khác gắp đồ ăn cho! Không có số làm công chúa mà lại mắc bệnh công chúa!"
"Cố Thanh Yên là sao nhí debut, gia thế giàu có, đúng là có số làm công chúa, cũng chẳng thấy cô ấy điệu đà như vậy!"
"Thanh Yên nhà chúng tôi thật là tốt bụng, thấy Đường Nhược Vũ vất vả như vậy còn nói đỡ cho cô ấy, vậy mà Đường Nhược Vũ chẳng nói một câu cảm ơn!"
"Bắt đầu rồi đấy, fan Cố Thanh Yên lại đi kiếm chuyện với người khác rồi!"
"Ban đầu là nói Vệ Lâm Tuyết, sau đó là nói Hồ Kiều Kiều, cuối cùng là nói Đường Nhược Vũ, cứ theo đà này, chắc chắn là có con chó nào đó đi ngang qua không quỳ xuống chào Cố Thanh Yên thì cũng bị fan của cô ta mắng cho một trận!"
"Đường Nhược Vũ không cần Cố Thanh Yên phải lên tiếng đâu, cô ấy rất thích đút đồ ăn cho Hồ Kiều Kiều, không thấy sau khi bị Hồ Kiều Kiều từ chối thì mặt mày ủ rũ như bánh bao chiều sao!"
"Cười chết mất, sáng nay Đường Nhược Vũ ăn sáng cùng Hồ Kiều Kiều, ăn một đống đồ ăn, chắc chắn là bây giờ no rồi..."
"Tôi cá 5 hào, Đường Nhược Vũ đến nhà ăn chỉ là để đút đồ ăn cho Hồ Kiều Kiều, đến giờ cô ấy còn chưa ăn được hai miếng cơm!"
"Thật sự luôn, tôi khóc mất, Hồ Kiều Kiều ăn nhiều như vậy rồi, cô ấy còn lo Hồ Kiều Kiều sẽ bị đói!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro