Hoàng Thúc

Gây Khó Dễ

2024-11-02 10:05:59

Tịch Nguyệt nhìn Thanh Ly đứng trước mặt, không khỏi ngẩn người.

Hôm nay Thanh Ly mặc một chiếc váy màu vàng tươi, tà váy thướt tha lượn lờ rũ xuống sau lưng, phần thân trên thêu mẫu đơn diễm lệ, phủ một lớp lụa mỏng màu trắng như tuyết, một dải duy băng thanh mảnh vòng qua eo, làm lộ ra vòng eo thon thả uyển chuyển, dáng người thướt tha.

Như những nụ non trên cành xanh mùa xuân, tươi tắn và hấp dẫn.

Tịch Nguyệt đang suy tư, thấy Thanh Ly mặc như vậy, đã biết nàng muốn làm gì.

Trong lòng có chút khinh thường Thanh Ly, nhưng không biểu hiện ra ngoài.

"Nương nương, hay ngài về trước đi, ngày hôm nay hoàng thượng đã triệu Hoàng quý phi thị tẩm." Tịch Nguyệt khổ sở nói.

Thanh Ly đỏ bừng mặt khi biết Tịch Nguyệt đã nhìn thấu suy nghĩ của nàng.

Nàng không biết mình đã lấy bao nhiêu dũng khí để ăn mặc như thế này đến đây, nhưng bây giờ dường như nàng đang tự rước lấy nhục.

Nàng luống cuống cắn môi, định quay người rời đi, trong điện lại truyền đến thanh âm trầm thấp của Mộ Dung Triệt.

"Để cho nàng vào đi."

Thanh Ly do dự tiến vào tẩm điện, Mộ Dung Triệt thấy nàng mặc như vậy, nhướng mày, bình tĩnh nhìn nàng.

Thanh Ly còn chưa lên tiếng, mặt đã đỏ lên rồi.

Dũng khí mà nàng gom góp trước đó đã bay đi đâu mất, bây giờ nàng xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Mộ Dung Triệt nhấp một hớp trà nóng, nói: "Đã trễ thế này, tới tìm ta có chuyện gì?"

Thanh Ly không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ luống cuống nhìn hắn, chỉ mong hắn có thể hiểu được tâm tư của nàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mộ Dung Triệt lại làm như không thấy, lãnh đạm nói: "Không có việc gì thì về trước đi, ta muốn đi ngủ rồi."

"Ta, lần trước ta gói sủi cảo, ngươi không đến..."

Trong cơn hoảng loạn, nàng chỉ có thể tìm một cái cớ khập khiễng như vậy.

Mộ Dung Triệt vẫn thản nhiên như cũ nói: "Há, ngày ấy Thái phi bị trẹo chân, ta tới cung của nàng ấy."

Phi!

Bị trẹo chân ngươi còn triệu nàng thị tẩm?

Thanh Ly có chút không cam lòng, cũng biết Mộ Dung Triệt đang cố ý gây khó dễ cho mình.

Thanh Ly bối rối nghĩ, nam nhân đều có mới nới cũ, giống như như phụ hoàng, rõ ràng trong cung đã có nhiều phi tần như vậy, hàng năm còn muốn tìm thêm người lấp đầy hậu cung.

Có phải hắn đã chán nàng rồi không?

Ngoại trừ hoảng sợ, trong lòng còn có một loại cảm giác kỳ quái, chua xót mà sưng tấy.

Thấy nàng mãi không nói lời nào, Mộ Dung Triệt nhướng mi liếc nhìn nàng một cái, sau đó cụp mắt xuống tiếp tục uống trà.

Thanh Ly cau mày tiếp tục xoắn xuýt.

Làm sao bây giờ, chẳng lẽ cứ từ bỏ như vậy sao? Thế nhưng nàng lại có chút không cam tâm, Thanh Ly thấy Mộ Dung Triệt lãnh đạm như vậy, nghĩ thầm, được rồi, không thèm đếm xỉa thì thôi!

Nàng quyết định chắc chắn, vội vàng bước tới trước mặt Mộ Dung Triệt, đỡ một cánh tay của hắn, ngồi lên đùi hắn, hai tay ôm lấy cổ hắn, nhắm mắt lại, chu môi lên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Thúc

Số ký tự: 0