Ta Tới Tìm Hoàn...
2024-11-02 10:05:59
Chính Hòa điện.
"Tiên sinh cực khổ rồi!"
Mộ Dung Triệt đỡ Gia Cát Huyền đang quỳ trên mặt đất, nói: "Ban thưởng ghế ngồi."
"Đa tạ hoàng thượng."
Cung nhân vội chuyển ghế bành vào điện, Gia Cát Huyền sau khi nói tiếng cám ơn, liền thản nhiên ngồi xuống.
Mộ Dung Triệt trở lại trên ngai vàng, hỏi: "Tiên sinh lần này đi sứ Vân châu, có thu hoạch gì?"
"Lão thần may mắn không phụ sứ mệnh!" Gia Cát Huyền lắc chiếc quạt lông vũ: "Yến vương đã quyết định quy hàng, thế tử Vệ Chiêu Yến vương ít ngày nữa sẽ vào kinh yết kiến, đến lúc đó sẽ dâng lên quận chúa Minh Nguyệt ái nữ của Yến vương vào cung hầu giá."
Thế nhân đều biết, Yến vương có hai nữ nhi song sinh, hai vị quận chúa Minh Nguyệt, Vân Nghê rất được Yến vương sủng ái, luôn được xem như minh châu trong lòng bàn tay.
Yến vương chịu để nữ nhi vào cung, có thể thấy hắn rất thành tâm.
Mộ Dung Triệt hết sức hài lòng đối với kết quả lần này, hắn nói: "Tiên sinh lại giải quyết thêm một vấn đề khó khăn cho trẫm rồi! Trong đại điển trẫm đăng cơ, tiên sinh vẫn ở Vân châu, nên chưa gia phong quan chức. Bây giờ, tiên sinh trở lại rồi, trẫm ngẫm lại..."
"Hoàng thượng, thần già rồi, sợ rằng khó mà đảm đương trách nhiệm, vẫn nên cho lão thần đảm đương một chức quan nhàn tản đi!" Gia Cát Huyền phe phẩy chiếc quạt lông vũ, nói: "Lão thần thích xem sao trời, tính toán mệnh cách, chi bằng để lão thần đảm nhiệm chức quan nhàn tản tại Khâm Thiên giám là được rồi."
Mộ Dung Triệt hơi nhíu mày.
Mặc dù hắn biết Gia Cát Huyền không mê quyền thế, nhưng mình có thể đi đến hôm nay, không thể bỏ qua công lao của Gia Cát Huyền được, sao có thể phong cho Gia Cát Huyền một chức quan nhỏ ở Khâm Thiên giám?
Gia Cát Huyền cười tủm tỉm nói: "Hoàng thượng không cần phải lo lắng ủy khuất lão thần, lão thần thanh nhàn quen rồi, cũng vui vẻ được thanh nhàn."
Mộ Dung Triệt vẫn nhíu mày như cũ.
Cuối cùng, hắn làm ra quyết định, nghiêm túc nói: "Trẫm quyết định, Phong tiên sinh là quốc sư!"
Quốc sư?
Sao nghe giống tà môn ma đạo vậy?
Tà môn ma đạo thì tà môn ma đạo thôi, dù sao hắn cũng bị người ta mắng già mà không đứng đắn quen rồi. Gia Cát Huyền ung dung đong đưa quạt lông vũ, linh lợi thông suốt rời đi.
Mộ Dung Triệt trở lại Đại Minh cung, ra lệnh: "Chờ một lúc phái người đi đón Thái phi tới thị tẩm."
"Vâng."
Cung nữ bưng trà nóng mới pha lên, Mộ Dung Triệt uống một ngụm, hỏi: "Lúc nào Huệ nhi có thể tới?"
Tịch Nguyệt biết rõ hoàng thượng không thích Hoàng quý phi mới tiến cung lắm, lúc này mới hỏi tới cố nhân ở vương phủ, liền đáp: "Huệ phi nương nương đang trên đường, khoảng chừng hai ngày nữa có thể đến thượng kinh rồi."
Mộ Dung Triệt gật đầu, nói: "Sau khi Huệ nhi tiến cung thì sắp xếp cho nàng ở Huệ Xuân Các đi."
"Vâng."
Sau khi Tịch Nguyệt lĩnh chỉ, liền rời khỏi cung điện.
Khi đang vội vã bước đi, đối diện vừa vặn có một người tiến vào, suýt chút đụng nữa bị đụng phải.
Thanh Ly vặn vẹo tay, vẻ mặt có chút bất an, nhỏ giọng nói: "Ta, ta tới tìm hoàng thượng..."
"Tiên sinh cực khổ rồi!"
Mộ Dung Triệt đỡ Gia Cát Huyền đang quỳ trên mặt đất, nói: "Ban thưởng ghế ngồi."
"Đa tạ hoàng thượng."
Cung nhân vội chuyển ghế bành vào điện, Gia Cát Huyền sau khi nói tiếng cám ơn, liền thản nhiên ngồi xuống.
Mộ Dung Triệt trở lại trên ngai vàng, hỏi: "Tiên sinh lần này đi sứ Vân châu, có thu hoạch gì?"
"Lão thần may mắn không phụ sứ mệnh!" Gia Cát Huyền lắc chiếc quạt lông vũ: "Yến vương đã quyết định quy hàng, thế tử Vệ Chiêu Yến vương ít ngày nữa sẽ vào kinh yết kiến, đến lúc đó sẽ dâng lên quận chúa Minh Nguyệt ái nữ của Yến vương vào cung hầu giá."
Thế nhân đều biết, Yến vương có hai nữ nhi song sinh, hai vị quận chúa Minh Nguyệt, Vân Nghê rất được Yến vương sủng ái, luôn được xem như minh châu trong lòng bàn tay.
Yến vương chịu để nữ nhi vào cung, có thể thấy hắn rất thành tâm.
Mộ Dung Triệt hết sức hài lòng đối với kết quả lần này, hắn nói: "Tiên sinh lại giải quyết thêm một vấn đề khó khăn cho trẫm rồi! Trong đại điển trẫm đăng cơ, tiên sinh vẫn ở Vân châu, nên chưa gia phong quan chức. Bây giờ, tiên sinh trở lại rồi, trẫm ngẫm lại..."
"Hoàng thượng, thần già rồi, sợ rằng khó mà đảm đương trách nhiệm, vẫn nên cho lão thần đảm đương một chức quan nhàn tản đi!" Gia Cát Huyền phe phẩy chiếc quạt lông vũ, nói: "Lão thần thích xem sao trời, tính toán mệnh cách, chi bằng để lão thần đảm nhiệm chức quan nhàn tản tại Khâm Thiên giám là được rồi."
Mộ Dung Triệt hơi nhíu mày.
Mặc dù hắn biết Gia Cát Huyền không mê quyền thế, nhưng mình có thể đi đến hôm nay, không thể bỏ qua công lao của Gia Cát Huyền được, sao có thể phong cho Gia Cát Huyền một chức quan nhỏ ở Khâm Thiên giám?
Gia Cát Huyền cười tủm tỉm nói: "Hoàng thượng không cần phải lo lắng ủy khuất lão thần, lão thần thanh nhàn quen rồi, cũng vui vẻ được thanh nhàn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mộ Dung Triệt vẫn nhíu mày như cũ.
Cuối cùng, hắn làm ra quyết định, nghiêm túc nói: "Trẫm quyết định, Phong tiên sinh là quốc sư!"
Quốc sư?
Sao nghe giống tà môn ma đạo vậy?
Tà môn ma đạo thì tà môn ma đạo thôi, dù sao hắn cũng bị người ta mắng già mà không đứng đắn quen rồi. Gia Cát Huyền ung dung đong đưa quạt lông vũ, linh lợi thông suốt rời đi.
Mộ Dung Triệt trở lại Đại Minh cung, ra lệnh: "Chờ một lúc phái người đi đón Thái phi tới thị tẩm."
"Vâng."
Cung nữ bưng trà nóng mới pha lên, Mộ Dung Triệt uống một ngụm, hỏi: "Lúc nào Huệ nhi có thể tới?"
Tịch Nguyệt biết rõ hoàng thượng không thích Hoàng quý phi mới tiến cung lắm, lúc này mới hỏi tới cố nhân ở vương phủ, liền đáp: "Huệ phi nương nương đang trên đường, khoảng chừng hai ngày nữa có thể đến thượng kinh rồi."
Mộ Dung Triệt gật đầu, nói: "Sau khi Huệ nhi tiến cung thì sắp xếp cho nàng ở Huệ Xuân Các đi."
"Vâng."
Sau khi Tịch Nguyệt lĩnh chỉ, liền rời khỏi cung điện.
Khi đang vội vã bước đi, đối diện vừa vặn có một người tiến vào, suýt chút đụng nữa bị đụng phải.
Thanh Ly vặn vẹo tay, vẻ mặt có chút bất an, nhỏ giọng nói: "Ta, ta tới tìm hoàng thượng..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro