Thị Thiếp Của T...
2024-11-02 10:05:59
Mộ Dung Triệt sửng sốt.
Khi hắn phản ứng lại, mới phát hiện ra Thanh Ly đang gọi mình.
"Còn chuyện gì?" Hắn lãnh đạm nhìn về phía nàng.
Thanh Ly thấy sắc mặt hắn khó coi, chân tay lập tức có chút luống cuống. Dưới tình thế cấp bách, nàng mới buột miệng gọi hắn, nhưng giờ nàng không biết phải nói thế nào.
Mộ Dung Triệt cười lạnh: "Muốn biết tình huống của Mộ Dung Lân sao?"
Người này có thể đọc được suy nghĩ à?
Thanh Ly hơi sững sờ, cảnh giác gật đầu.
Mộ Dung Triệt thấy nàng quan tâm Mộ Dung Lân như vậy, trái tim như bị thứ gì đó chặn lại, trong lòng rất khó chịu.
Thoạt đầu, hắn thấy nàng liều chết hộ tống Mộ Dung Lân ra khỏi thành, còn tưởng nàng là tử sĩ của Thái tử.
Nhưng một đêm triền miên đó, lại thay đổi quan điểm của hắn.
Bên dưới y phục dạ hành thô ráp, áo trong làm bằng lụa mềm mại, yếm màu lục phấn viền thêu kim tuyến, đường thêu tinh xảo, quần lót màu hồng cũng được làm tử vải đắt tiền. Cách ăn mặc này, chắc chắn không phú thì quý.
Huống chi, dung mạo của nàng đẹp như vậy, thân hình thanh tú xinh đẹp như thể được nuôi dưỡng cẩn thận từ khi còn nhỏ, đẹp đến mức giống như một tác phẩm nghệ thuật để mọi người thưởng thức.
Nữ tử như vậy, hắn chỉ có thể nghĩ tới một khả năng- thị thiếp của Thái tử.
Nghĩ như vậy, trong lòng Mộ Dung Triệt càng không thoải mái. Nhưng hắn nghĩ lại, đêm đó lúc nàng thuộc về hắn vẫn còn tấm thân xử nữ, trong lòng lại dễ chịu hơn đôi chút.
"Nàng tên Cửu nhi?" Mộ Dung Triệt lạnh lùng nhìn nàng.
Hắn nhớ đêm đó tại Thừa Thiên môn, Thái tử gọi nàng như vậy.
Thanh Ly gật đầu.
Cửu nhi là nhũ danh của nàng, bởi vì nàng đứng thứ chín trong đám hoàng tử công chúa, cho nên mẫu hậu cùng Thái tử ca ca luôn gọi riêng nàng là Cửu nhi.
Nhũ danh này chỉ người thân cận mới kêu, Thanh Ly không muốn Mộ Dung Triệt gọi nàng như vậy, nhưng nàng càng không muốn để hắn biết thân phận thật sự của nàng.
Nếu để cho hắn biết, Tĩnh An công chúa tôn quý nhất Tây Tấn, lại trở thành nô lệ trên giường của phản tặc, chỉ sợ thể diện của Mộ Dung gia cũng mất hết, ngay cả phụ hoàng mẫu hậu ở dưới cửu tuyền cũng khó có thể nhắm mắt.
Nhìn thấy nàng cau mày, Mộ Dung Triệt tưởng nàng đang lo lắng cho tình cảnh của Mộ Dung Lân, liền cười lạnh nói: "Nàng cho rằng, hắn có thể trốn được sao? Hắn hiện tại đang ở trong thiên lao!"
Mặc dù đã sớm dự liệu được kết cục này, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy đau đớn.
"Ngươi sẽ giết hắn sao?" Thanh Ly sợ hãi hỏi.
Mộ Dung Triệt cười lạnh hỏi lại: "Nàng nói xem?"
Tuy rằng hắn đã có quyết định xử lý Mộ Dung Lân, nhưng cũng không muốn nói cho nàng dễ dàng như vậy. Đối với Mộ Dung Triệt mà nói, mỗi một điều kiện có thể lợi dụng, hắn đều sẽ không bỏ qua.
Khi hắn phản ứng lại, mới phát hiện ra Thanh Ly đang gọi mình.
"Còn chuyện gì?" Hắn lãnh đạm nhìn về phía nàng.
Thanh Ly thấy sắc mặt hắn khó coi, chân tay lập tức có chút luống cuống. Dưới tình thế cấp bách, nàng mới buột miệng gọi hắn, nhưng giờ nàng không biết phải nói thế nào.
Mộ Dung Triệt cười lạnh: "Muốn biết tình huống của Mộ Dung Lân sao?"
Người này có thể đọc được suy nghĩ à?
Thanh Ly hơi sững sờ, cảnh giác gật đầu.
Mộ Dung Triệt thấy nàng quan tâm Mộ Dung Lân như vậy, trái tim như bị thứ gì đó chặn lại, trong lòng rất khó chịu.
Thoạt đầu, hắn thấy nàng liều chết hộ tống Mộ Dung Lân ra khỏi thành, còn tưởng nàng là tử sĩ của Thái tử.
Nhưng một đêm triền miên đó, lại thay đổi quan điểm của hắn.
Bên dưới y phục dạ hành thô ráp, áo trong làm bằng lụa mềm mại, yếm màu lục phấn viền thêu kim tuyến, đường thêu tinh xảo, quần lót màu hồng cũng được làm tử vải đắt tiền. Cách ăn mặc này, chắc chắn không phú thì quý.
Huống chi, dung mạo của nàng đẹp như vậy, thân hình thanh tú xinh đẹp như thể được nuôi dưỡng cẩn thận từ khi còn nhỏ, đẹp đến mức giống như một tác phẩm nghệ thuật để mọi người thưởng thức.
Nữ tử như vậy, hắn chỉ có thể nghĩ tới một khả năng- thị thiếp của Thái tử.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ như vậy, trong lòng Mộ Dung Triệt càng không thoải mái. Nhưng hắn nghĩ lại, đêm đó lúc nàng thuộc về hắn vẫn còn tấm thân xử nữ, trong lòng lại dễ chịu hơn đôi chút.
"Nàng tên Cửu nhi?" Mộ Dung Triệt lạnh lùng nhìn nàng.
Hắn nhớ đêm đó tại Thừa Thiên môn, Thái tử gọi nàng như vậy.
Thanh Ly gật đầu.
Cửu nhi là nhũ danh của nàng, bởi vì nàng đứng thứ chín trong đám hoàng tử công chúa, cho nên mẫu hậu cùng Thái tử ca ca luôn gọi riêng nàng là Cửu nhi.
Nhũ danh này chỉ người thân cận mới kêu, Thanh Ly không muốn Mộ Dung Triệt gọi nàng như vậy, nhưng nàng càng không muốn để hắn biết thân phận thật sự của nàng.
Nếu để cho hắn biết, Tĩnh An công chúa tôn quý nhất Tây Tấn, lại trở thành nô lệ trên giường của phản tặc, chỉ sợ thể diện của Mộ Dung gia cũng mất hết, ngay cả phụ hoàng mẫu hậu ở dưới cửu tuyền cũng khó có thể nhắm mắt.
Nhìn thấy nàng cau mày, Mộ Dung Triệt tưởng nàng đang lo lắng cho tình cảnh của Mộ Dung Lân, liền cười lạnh nói: "Nàng cho rằng, hắn có thể trốn được sao? Hắn hiện tại đang ở trong thiên lao!"
Mặc dù đã sớm dự liệu được kết cục này, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy đau đớn.
"Ngươi sẽ giết hắn sao?" Thanh Ly sợ hãi hỏi.
Mộ Dung Triệt cười lạnh hỏi lại: "Nàng nói xem?"
Tuy rằng hắn đã có quyết định xử lý Mộ Dung Lân, nhưng cũng không muốn nói cho nàng dễ dàng như vậy. Đối với Mộ Dung Triệt mà nói, mỗi một điều kiện có thể lợi dụng, hắn đều sẽ không bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro