Quá khứ của Lưu...
2024-12-29 18:49:28
Một ngày nọ, sau giờ học chữ cùng các cô giáo trong viện. Tư Mỹ được dẫn đến khu vui chơi. Ở đây cô nhìn thấy có một cặp vợ chồng trẻ, cách ăn mặc vô cùng sang trọng và lịch thiệp. Họ đang cười cười nói nói hết sức rôm rả với cô chủ viện. Thỉnh thoảng còn nhìn sang Tư Mỹ với ánh mắt đăm chiêu và gật gù.
Lúc sau, cô chủ viện đi đến chỗ Tư Mỹ. Không lòng vòng, cô trực tiếp giới thiệu về gia thế của cặp vợ chồng cho Tư Mỹ nghe.
Qua lời kể có thể hình dung được họ là những người giàu có. Dòng họ Lưu với nhiều đời làm kinh doanh, đã tự xây dựng cho mình một chỗ đứng vững mạnh trên thương trường. Tiếp nối từ đời này sang đời khác, đến hiện tại họ đã leo lên đến hàng tài phiệt trong giới thượng lưu.
Đôi vợ chồng trẻ này đã kết hôn được nhiều năm, họ cũng đã có cho mình một cô công chúa xinh đẹp. Do tính chất công việc quá bận rộn, cả hai đều không có nhiều thời gian dành cho con cái. Căn biệt thự rộng lớn chỉ có một mình cô gái nhỏ và một vài người giúp việc, có phần hơi hiu quạnh và trống vắng.
Chính vì điều đó, cô tiểu thư xinh đẹp của nhà họ Lưu đã mắc phải căn bệnh trầm cảm giai đoạn nhẹ. Hàng ngày cô ta đều phải chữa trị bằng cách dùng thuốc. Bác sĩ đã thông báo cho gia đình tìm bạn cho cô gái, nếu để cô tiếp tục đơn chiết quá lâu, bệnh tình có thể sẽ ngày càng tiến triển nặng hơn.
Bọn họ lo cho tình trạng tinh thần của cô con gái. Nhưng lại không muốn cho cô bé về sống cùng với ông bà nội ngoại hai bên. Càng không muốn cho cô bé chơi với đám bạn ở trường học. Bởi vì đối với họ, những đứa trẻ không ở tầng lớp thượng lưu thì không được phép gặp gỡ hay giao thiệp.
Vì vậy họ nghĩ ra một cách, đó chính là tìm kiếm một cô gái chạc tuổi đứa con ở nhà. Nhận nuôi và để con bé chơi đùa cùng với con của họ. Qua nhiều lần tìm kiếm ở các cô nhi viện khác nhau. Cuối cùng họ đã dừng lại ở nơi mà Tư Mỹ đang sống.
Lần đầu nhìn thấy cô, Lưu phu nhân đã rất thích thú. Bà ta thấy Tư Mỹ là một đứa trẻ ngoan ngoãn, biết nghe lời. Sắc vóc cũng rất xinh đẹp. Hơn hết, lại lớn hơn đứa trẻ ở nhà hai tuổi. Như vậy, Tư Mỹ có thể là một người chị hiền hậu, luôn nhường nhịn đứa em.
Cặp vợ chồng đã đồng tình với nhau và quyết định nhận nuôi Tư Mỹ. Hôm nay là ngày họ đến đưa cô rời khỏi cô nhi viện. Tư Mỹ chưa từng nghe qua chuyện này, nên cô không đồng ý, cô muốn tiếp tục sống ở cô nhi viện cùng cô giáo của mình. Nhưng thật đáng buồn, bà chủ của nơi này đã nhận một số tiền lớn từ nhà họ Lưu. Bây giờ không cần biết cô muốn hay không, tất cả đều đã được an bài.
Tư Mỹ không thể làm gì hơn ngoài chấp nhận số phận. Cô giáo đưa cô quay trở về phòng thu dọn hành lý, sau đó cả hai ôm nhau khóc thắm thiết. Dù gì hơn một năm qua cô giáo đã đồng hành với Tư Mỹ cả một đoạn đường. Bây giờ phải nói lời tạm biệt thật không nỡ.
Cô giáo đưa Tư Mỹ đến chiếc xe hạng sang của nhà họ Lưu. Đôi vợ chồng đã đứng đợi sẵn ở đó với gương mặt niềm nở. Sau khi dặn dò Tư Mỹ được vài câu, cô giáo đành ngậm ngùi chào tạm biệt, đưa mắt dõi theo chiếc xe có Tư Mỹ ngồi bên trong với cái buồn miên man. Xe đi xa dần, Tư Mỹ bây giờ lại có tên mới, đó là Lưu Tư Mỹ. Bất đắc dĩ trở thành đại tiểu thư của nhà họ Lưu.
Đến đây hai mặt giấy a tư về thân phận của Lưu Tư Mỹ đã được Vương Cảnh Nghi đọc hết. Nhưng điều anh chú ý nhất vẫn là những dòng cuối trang giấy.
Lưu Tư Mỹ đã sống với thân phận đại tiểu thư nhà họ Lưu suốt mười hai năm. Nhưng cách đây khoảng một tuần trước, cô đã bị đuổi khỏi nhà và cắt đứt hoàn toàn mọi quan hệ. Sau đó lưu lạc ngoài đường vài ngày thì bị bọn buôn người bắt cóc. Cuối cùng là được thiếu gia thiên tài kinh doanh Vương Cảnh Nghi cứu giúp.
Đọc đến đây Vương Cảnh Nghi cười khẩy, rồi xé tan nát trang giấy thành mảnh vụn quăng vào sọt rác.
- Là tên mật thám nào lại yêu nghề đến mức, điều tra được cả chuyện cô ta đang sống ở dinh thự của ta? Lại còn tâng bốc ta như một anh hùng cứu mỹ nhân. Thật nực cười, từ khi nào bỏ tiền ra mua nô lệ nhưng lại trở thành người hùng thế này, ấn tượng đấy chứ ha ha... Thật may vì chỉ điều tra được đến đó. Nếu biết được phiên đấu giá bí mật nữa, thì chắc chắn ta sẽ có thưởng, thưởng cho thật nhiều vàng ở nơi chính suối... hừm...
...----------------...
Trở lại với Lưu Tư Mỹ, hiện đang sống ở dinh thự của Vương Cảnh Nghi. Cô đang cùng dì Đinh chuẩn bị cho bữa tối. Thông thường bữa tối rất ít khi được làm, bởi vì đa số Cảnh Nghi không về nhà.
Nếu có về thì cũng đến tận nửa đêm, lúc đấy anh ta cũng chẳng còn muốn ăn. Nhưng bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày đều phải chuẩn bị, bởi vì có thêm Tư Mỹ, đó là yêu cầu của Cảnh Nghi.
Trong lúc Tư Mỹ đang bận bịu phụ dì Đinh nhặt rau rửa cá. Với tư thù riêng, căm ghét Tư Mỹ vì được thiếu gia đối xử đặc biệt. Tiếu Tiếu đang lau nhà, cố tình vấp ngã và hất cả một thau nước dơ vào người Tư Mỹ.
Lúc sau, cô chủ viện đi đến chỗ Tư Mỹ. Không lòng vòng, cô trực tiếp giới thiệu về gia thế của cặp vợ chồng cho Tư Mỹ nghe.
Qua lời kể có thể hình dung được họ là những người giàu có. Dòng họ Lưu với nhiều đời làm kinh doanh, đã tự xây dựng cho mình một chỗ đứng vững mạnh trên thương trường. Tiếp nối từ đời này sang đời khác, đến hiện tại họ đã leo lên đến hàng tài phiệt trong giới thượng lưu.
Đôi vợ chồng trẻ này đã kết hôn được nhiều năm, họ cũng đã có cho mình một cô công chúa xinh đẹp. Do tính chất công việc quá bận rộn, cả hai đều không có nhiều thời gian dành cho con cái. Căn biệt thự rộng lớn chỉ có một mình cô gái nhỏ và một vài người giúp việc, có phần hơi hiu quạnh và trống vắng.
Chính vì điều đó, cô tiểu thư xinh đẹp của nhà họ Lưu đã mắc phải căn bệnh trầm cảm giai đoạn nhẹ. Hàng ngày cô ta đều phải chữa trị bằng cách dùng thuốc. Bác sĩ đã thông báo cho gia đình tìm bạn cho cô gái, nếu để cô tiếp tục đơn chiết quá lâu, bệnh tình có thể sẽ ngày càng tiến triển nặng hơn.
Bọn họ lo cho tình trạng tinh thần của cô con gái. Nhưng lại không muốn cho cô bé về sống cùng với ông bà nội ngoại hai bên. Càng không muốn cho cô bé chơi với đám bạn ở trường học. Bởi vì đối với họ, những đứa trẻ không ở tầng lớp thượng lưu thì không được phép gặp gỡ hay giao thiệp.
Vì vậy họ nghĩ ra một cách, đó chính là tìm kiếm một cô gái chạc tuổi đứa con ở nhà. Nhận nuôi và để con bé chơi đùa cùng với con của họ. Qua nhiều lần tìm kiếm ở các cô nhi viện khác nhau. Cuối cùng họ đã dừng lại ở nơi mà Tư Mỹ đang sống.
Lần đầu nhìn thấy cô, Lưu phu nhân đã rất thích thú. Bà ta thấy Tư Mỹ là một đứa trẻ ngoan ngoãn, biết nghe lời. Sắc vóc cũng rất xinh đẹp. Hơn hết, lại lớn hơn đứa trẻ ở nhà hai tuổi. Như vậy, Tư Mỹ có thể là một người chị hiền hậu, luôn nhường nhịn đứa em.
Cặp vợ chồng đã đồng tình với nhau và quyết định nhận nuôi Tư Mỹ. Hôm nay là ngày họ đến đưa cô rời khỏi cô nhi viện. Tư Mỹ chưa từng nghe qua chuyện này, nên cô không đồng ý, cô muốn tiếp tục sống ở cô nhi viện cùng cô giáo của mình. Nhưng thật đáng buồn, bà chủ của nơi này đã nhận một số tiền lớn từ nhà họ Lưu. Bây giờ không cần biết cô muốn hay không, tất cả đều đã được an bài.
Tư Mỹ không thể làm gì hơn ngoài chấp nhận số phận. Cô giáo đưa cô quay trở về phòng thu dọn hành lý, sau đó cả hai ôm nhau khóc thắm thiết. Dù gì hơn một năm qua cô giáo đã đồng hành với Tư Mỹ cả một đoạn đường. Bây giờ phải nói lời tạm biệt thật không nỡ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô giáo đưa Tư Mỹ đến chiếc xe hạng sang của nhà họ Lưu. Đôi vợ chồng đã đứng đợi sẵn ở đó với gương mặt niềm nở. Sau khi dặn dò Tư Mỹ được vài câu, cô giáo đành ngậm ngùi chào tạm biệt, đưa mắt dõi theo chiếc xe có Tư Mỹ ngồi bên trong với cái buồn miên man. Xe đi xa dần, Tư Mỹ bây giờ lại có tên mới, đó là Lưu Tư Mỹ. Bất đắc dĩ trở thành đại tiểu thư của nhà họ Lưu.
Đến đây hai mặt giấy a tư về thân phận của Lưu Tư Mỹ đã được Vương Cảnh Nghi đọc hết. Nhưng điều anh chú ý nhất vẫn là những dòng cuối trang giấy.
Lưu Tư Mỹ đã sống với thân phận đại tiểu thư nhà họ Lưu suốt mười hai năm. Nhưng cách đây khoảng một tuần trước, cô đã bị đuổi khỏi nhà và cắt đứt hoàn toàn mọi quan hệ. Sau đó lưu lạc ngoài đường vài ngày thì bị bọn buôn người bắt cóc. Cuối cùng là được thiếu gia thiên tài kinh doanh Vương Cảnh Nghi cứu giúp.
Đọc đến đây Vương Cảnh Nghi cười khẩy, rồi xé tan nát trang giấy thành mảnh vụn quăng vào sọt rác.
- Là tên mật thám nào lại yêu nghề đến mức, điều tra được cả chuyện cô ta đang sống ở dinh thự của ta? Lại còn tâng bốc ta như một anh hùng cứu mỹ nhân. Thật nực cười, từ khi nào bỏ tiền ra mua nô lệ nhưng lại trở thành người hùng thế này, ấn tượng đấy chứ ha ha... Thật may vì chỉ điều tra được đến đó. Nếu biết được phiên đấu giá bí mật nữa, thì chắc chắn ta sẽ có thưởng, thưởng cho thật nhiều vàng ở nơi chính suối... hừm...
...----------------...
Trở lại với Lưu Tư Mỹ, hiện đang sống ở dinh thự của Vương Cảnh Nghi. Cô đang cùng dì Đinh chuẩn bị cho bữa tối. Thông thường bữa tối rất ít khi được làm, bởi vì đa số Cảnh Nghi không về nhà.
Nếu có về thì cũng đến tận nửa đêm, lúc đấy anh ta cũng chẳng còn muốn ăn. Nhưng bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày đều phải chuẩn bị, bởi vì có thêm Tư Mỹ, đó là yêu cầu của Cảnh Nghi.
Trong lúc Tư Mỹ đang bận bịu phụ dì Đinh nhặt rau rửa cá. Với tư thù riêng, căm ghét Tư Mỹ vì được thiếu gia đối xử đặc biệt. Tiếu Tiếu đang lau nhà, cố tình vấp ngã và hất cả một thau nước dơ vào người Tư Mỹ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro