Hy Vọng Bạn Hãy Yêu Lấy Chính Mình - 真希望你也喜欢自己

Bạn Có Quen Thuộc Chính Mình Không? (1322 Chữ)

Phòng Kỳ

2024-07-12 00:40:09

Khoảng thời gian trước tôi có xem được một bộ phim điện ảnh, điều khiến tôi có ấn tượng đặc biệt sâu sắc ngoài dự định của tôi là một nhân vật trong câu chuyện ấy.

Anh ấy là nhân vật phụ, tính cách và bối cảnh nhân vật đều không xuất sắc, cũng không có lòng chính trực và lòng dũng cảm, thậm chí còn đem theo chút chút nịnh hót và a dua của những kẻ tiểu nhân, vốn dĩ không phải là một nhân vật cực kì tích cực, chính là kiểu nhân vật này khiến người ta rất không thích. Thế nhưng trong phim anh ta có một câu thoại khiến tôi có ấn tượng rất sâu : “Tuy rằng tôi không phải là một nhân vật quan trọng, nhưng hôm nay tất cả những điều tôi có được, đều là dựa vào sự nỗ lực của bản thân mà đạt được. Sự giả vờ hạnh phúc của tôi, hết lòng hết sức của tôi, lang bạt khắp nơi,đều là vì muốn đạt được những thứ mà tôi muốn có.

Đoạn thoại này của anh ấy khiến tôi cảm thán sâu sắc, so với những anh hùng đi giải cứu thế giới, hiệp sĩ giang hồ oai phong lẫm liệt, những người đàn ôngđích thực đem theo ánh hào quang của nhân vật chính, tôi càng thích nhân vật này hơn.

Đối với những nhân vật trong phim mà nói, yêu và sùng bái dễ như trở bàn tay.

Nhưng đối với những người bình phàm trong cuộc sống này mà nói, mỗi một phần tôn trọng đều phải dựa vào bản thân kiếm về.

Nhân vật nhỏ nhoi có máu có thịt này đủ hiểu bản thân, cũng đủ hiểu rõ bản thân muốn cái gì.

Tôi cũng tự tin rằng bản thân rất hiểu rõ về bản thânmình, không ngần ngại nói về những ưu điểm của bản thân : Mục tiêu rõ ràng, năng lực hành động và tính chấp hành mạnh mẽ, tin tưởng bản thân, có thể đơn phương độc mã diễn chính, cũngđược xem như là cố gắng. Nhưng cùng với đó tôi cũng rất hiểu rõ về khuyết điểm của mình, ví dụ như đa sầu đa cảm, không giỏi về việc hợp tác cùng người khác, những việc phải đắn đo suy nghĩ có quá nhiều, vĩnh viễn không sống được theo kiểu thả lỏng bản thân.

Tuy rằng từ thời khắc được sinh ra, chúng ta đã hiểu rõ về mình, nhưng những điều ta hiểu được về bản thân đều không phải là trời sinh, mà là tới từ từng chút một những phát hiện và tổng kết có được trong cuộc sống. Mỗi khi xuất hiện vấn đề, tôi đều phải suy nghĩ lý do là gì, là vấn đề từ tôi hay từ người khác? Nếu như là vấn đề từ tôi, vì sao nó lại xuất hiện? Nếu như vấn đề lặp đi lặp lại nhiều lần, rốt cuộc là do yếu tố nhất thời về mặt cảm xúc dẫn tới, hay là do tính cách được tích lũy lâu năm mà thành?Phải làm sao mới có thể tránh được việc phát sinh thêm lần nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Những ví dụ nói với bản thân như vậy, bạn cũng cần hiểu rõ hơn về tài năng của mình và những nỗ lực cần có vào một ngày nào đó. Lấy tôi làm ví dụ, lúc còn rất nhỏ,tôi thường nghe người lớn nói rằng : “Đứa trẻ này ăn nói rất rõ ràng rành mạch, khéo ăn khéo nói lắm.” Sau này khi tham gia lớp học bồi dưỡng thi nghệ thuật, cô giáo thường ra đề ngẫu hứng cho chúng tôi : Trong vòng 2 phút dùng những từ khóa được cho và một đoan văn ngắn kể thành một câu chuyện,tôi thường hoàn thành được rất nhanh, không cần viết bản thảo và sửa chữa, chỉ cần đánh sẵn bản thảo được liệt trong não là đã có thể lưu loát nói cho cô giáo nghe. Lúc đó tôi thường được nghe cô giáo nói “Đây thật sự là câuchuyện em nghĩ ra trong 2 phút ư?”

Những điều này tới từ sự phản hồi từ thế giới bên ngoài và sự quan sát ở nội tại bên trong, khiến tôi dần nhận ra mình cũng có chút thiên phú trong việc biểu đạt ngôn từ xử lý ngôn từ. Bộ phim 《Cuộc sống nhiệm màu》 có nhắc tới, mỗi môt linh hồn, bất luận là lạnh lùng, nhiêt tình hay là tự phụ tự đại, xấu hổ cẩn trọng, trước khi dấn thân vào trái đất để tìm lại bản thân thì đều phải tìm được “tia lửa” thuộc về mình, “giấy thông hành địa cầu” đựoc đính trước ngực mới được thắp sáng, cuộc lữ hành địa cầu sinh mệnh mới thực sự bắt đầu. Vậy thì tôi nghĩ, linh hồn của tôi có lẽ là được phân chia thành mảng “biết nói, viết được”. Tựu trung lại, tôi tìm thấy thứ hứng thú thuộc về bản thân, đồng thời vui vẻ mà cầm lấy “tia lửa” của bản thân chạy về nơi sinh mệnh mà mình thuộc về.

Nếu như nói thiên phú là một món quà, vậy thì nó được trao đi cũng sẽ bị thu hồi lại. Làm sao mới có thể khiến nó ở lại bên bản thân ta, từ một tài năng có phần hư vô tới thực tế? Tôi cảm thấy điều này cần chúng ta không ngừng đi khám phá những ngày sau, mài rũa, cống hiến và thực hành. Nếu chỉ ôm cây đợi thỏ há miệng chờ sung, hoặc là gác lại nó sang một bên, sẽ có một ngày phần thiên phú ấy sẽ bị thu hồi.

“Những món quà mà vận mệnh biếu tặng bạn, đều đã được định giá sẵn trong âm thầm.” Nhưng thiên phú khác với những món quà khác ở chỗ, nó thân thiện hơn. Nó chỉ cần bạn dành nhiều thời gian hơn cho nó, khiến nó trở thành một kĩ năng, điểm mạnh, biến nó thành vũ khí và “tia lửa” thuộc về bạn.

Thiên phú + nỗ lực + đúc kết suy xét = Một bạn hoàn hảo.

Tôi và bản thân trở thành người bạn thân của nhau, không chỉ cần “tia lửa” lấp lánh rõ ràng, cũng cần nhìn thấy góc nhỏ tăm tối. Chỉ khi hiểu rõ được khuyết điểm và thiếu sót của bản thân, mới có thể hiểu được những gì mà bản thân muốn, những gì bản thân không muốn. Đương nhiên, tia lửa trong cuộc đời chúng ta, không phải là trổ hoa độc lập, còn cần phải đi cọ sát và chạm mặt với những người khác, trong quá trình này sẽ xảy ra nhiều sự đồng thuận công nhận và cùng chung nhận thức, cũng sẽ có rất nhiều những hiểu sai và sai lệch.

Bản tính của con người, đều là thích nghe lời khen ngợi, không thích nghe phê bình. Nhưng trưởng thành sở dĩ khiến con người trở nên khác biệt, không phải là chúng ta cần phải đem những bản tính này trở thành phương hướng phù hợp với sự phát triển của cuộc sống ư, liệu nó có phù hợp hơn với quỹ đạo tăng trưởng không? “Nếu như không được phê bình thì khen ngợi cũng vô nghĩa”, câu này tôi rất tán thành, giống như bạn là chính bạn trong mắt bạn, nhưng cũng đừng bỏ qua cái bóng của bạn trong mắt người khác.

Đừng lo sợ, khi chúng ta bóc bỏ những phán xét, định kiến mơ hồ đã gieo vào mình như những búp măng tre, lột bỏ từng lớp từng lớp ra, lộ ra phần tươi non và đẹp đẽ , chúng ta mới được coi là hiểu rõ về bản thân, mới được xem như quen thuộc chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hy Vọng Bạn Hãy Yêu Lấy Chính Mình - 真希望你也喜欢自己

Số ký tự: 0