Không Trừu Tượng Không Tu Tiên (Dịch)

Thanh Hoa Phái...

2024-11-20 21:54:21

“Ta rời đi cũng chỉ để nói vài ba câu chuyện cũ trong sư môn với sư thúc thôi mà.” Lam đạo nhân ngồi đối diện với viên minh châu đang thi triển “Viên Châu Thuật”, thản nhiên nói.

À đúng đúng... nhưng nếu là chuyện cũ trong sư môn thì tại sao lại không thể cho ta biết chứ? Chẳng lẽ ta không phải đồ đệ của người sao?

Trong lòng Hứa Thuận hiểu rõ, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ yên lặng gặm đùi heo. Lam đạo nhân nhìn heo nướng nguyên con đã bị ăn hết một nửa, còn có ánh mắt kính ngưỡng xen lẫn với sợ hãi của những người khác trong quán, có phần bực bội nói: “Thật mất hứng!”

Mất hứng?

Ai mất hứng cơ?

“Chúng ta đi thôi!” Nói xong, Lam đạo nhân dứt khoát cầm viên minh châu trên bàn lên, đứng dậy ra khỏi quán.

“Ơ? Sư tôn?” Hứa Thuận không biết ông ta bị làm sao rồi mới vội vàng đứng lên thanh toán tiền rồi đuổi theo đằng sau.

Những người khác trong quán vẫn còn đang do dự không biết có nên đi tới, thử xin bái sư nhằm theo đuổi tiên duyên hay không, nhưng trong thoáng chốc do dự đó, hai vị Tiên Nhân một già một trẻ kia đã đi rồi, chỉ để lại một tin đồn thú vị rằng có hai vị Tiên Nhân đến quán heo nướng ăn nguyên một con heo.



“Vị sư thúc tổ kia là...” Hứa Thuận và Lam đạo nhân đã ra khỏi trấn Sát Trư, giờ đang đi trên đường núi. Đường núi uốn lượn quanh co, hai bên đều là núi rừng rậm rạp, cây cối che trời, cành lá sum xuê, trực tiếp chia cắt ánh mặt trời chói chang bên trên thành những mảng sáng tối loang lổ bên dưới, chiếu xuống con đường mòn uốn lượn. Đến cuối cùng, hắn vẫn không kiềm chế được sự tò mò trong lòng, vẫn phải mở miệng hỏi.

“Đó là Thanh Đào sư thúc.” Lam đạo nhân đi phía trước, một lát sau mới đáp lại.

Thanh Đào? Lam Nhiêm?

Người còn nói cách đặt tên này không có thâm ý gì đi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lòng Hứa Thuận âm thầm mỉa mai như thế, lại nghe thấy Lam đạo nhân nói tiếp: “Nàng là đồ đệ được sư thúc tổ Lục Ba của vi sư thu nhận.”

“Lục Ba là người nhỏ tuổi nhất trong thế hệ sư tổ của vi sư, bởi vậy người cũng thu đồ đệ muộn nhất. Lúc Thanh Đào và vi sư bái nhập vào sư môn tuổi tác vốn tương đương với nhau, thời điểm còn tu hành trên núi cũng hay qua lại.” Lam đạo nhân chỉ nói dăm ba câu, nhưng Hứa Thuận ngẫm nghĩ một hồi lâu mới hiểu được ý tứ trong đó.

Bối phận của Thanh Hoa Phái được tính theo Xích Tranh Hoàng Lục Thanh Lam Tử. Thế hệ sư tôn của Lam đạo nhân chính là chữ “Thanh”. Thế hệ trước của chữ “Thanh” lại là chữ “Lục”. Bởi vậy sư tôn của Thanh Đào là Lục Ba trong hàng chữ “Lục”, cũng là sư thúc tổ của Lam đạo nhân.

Có điều cái tên “Lục Ba” này thực sự khiến người ta không nhịn được phải chửi thầm một câu.

Kêu Lục Ba làm gì? Sao ngươi không gọi là Lục Bá luôn đi!

(绿岜 Lục Ba – Núi Đá Xanh đồng âm với绿坝 Lục Bá – Con Đê Xanh, mặt khác lục bá này còn là tên một phần mềm khống chế nội dung, không cho thanh thiếu niên xem những nội dung đồi truỵ, nhưng xác suất vượt tường khá thấp)

Thanh Hoa Phái chúng ta có thù với màu sắc đúng không?

Khoan đã... Hứa Thuận vừa phát hiện ra điểm mù trong câu chuyện, vội vàng lên tiếng hỏi: “Thái sư tổ Lục Ba là nam hay nữ?”

“Sư thúc tổ là nam.” Lam đạo nhân nhìn qua Hứa Thuận, không biết vì sao Hứa Thuận lại hỏi như vậy.

Vậy thì tốt, vậy là Lục Ba cứ không phải Lục Bá Nương.

(绿坝娘 Lục Bá Nương hay Green Dam Girl, Green Dam Tan, là phần mềm lục bá bị nhân cách hoá thành một cô bé mặc váy xanh)

Bằng không thì quá trừu tượng rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không biết đạo danh của sư tổ là...?” Bỗng nhiên Hứa Thuận lại nghĩ tới một vấn đề khác.

Tử Tài, Lam Nhiêm, Thanh Đào, Lục Ba, đạo danh của Thanh Hoa Phái bọn họ thật sự khiến người ta muốn chửi bậy. Vậy thì sư tôn của Lam Nhiêm sẽ có đạo danh như thế nào đây?

Là Thanh gì?

Thanh Bình? Thanh Minh? Thanh Hoa? hay Thanh Ti?

“Đạo danh của sư tôn là Thanh Qua.” Lam đạo nhân nói với giọng điệu không biết nên diễn tả như thế nào cho đúng.

Hả?

Thanh Qua?

Đó không phải là dưa chuột sao?

Hứa Thuận không kiểm soát nổi biểu cảm của mình nữa, hắn lập tức trợn to hai mắt nhìn qua.

Không phải chứ, mấy người... Vậy đó, cuối cùng thì hắn vẫn đánh giá quá thấp phong cách đặt tên trừu tượng của Thanh Hoa Phái rồi! Một chuyện nghiêm túc như chọn đạo danh vì sao lịch đại tổ sư của Thanh Hoa Phái đều có thể sáng tạo ra những cái tên xuất sắc đến nhường này!

Khi đã có thứ để so sánh, lại bình tĩnh xem xét một hồi, Hứa Thuận không thể không thừa nhận một điều rằng, khi so sánh với “Thanh Qua” thì những cái tên như Lam Nhiêm hay Tử Tài còn dễ nghe hơn nhiều lắm.

Cái tên Thanh Qua này vừa nghe thôi đã thấy rất...

Nhìn từ góc độ này thì tổ sư đúng là một người có lòng dạ phóng khoáng, không ngờ người lại không đặt tên cho sư tôn Lam đạo nhân của hắn là Lam Tinh, Lam Linh hay Lam Tinh Linh gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Trừu Tượng Không Tu Tiên (Dịch)

Số ký tự: 0