Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Tham Quan Cửa H...
2024-09-08 15:30:22
Nàng đi dọc theo con phố, lúc đi qua một hiệu thuốc, nàng nhớ ra chuyện khi mang thai ở kiếp trước, Thẩm bà tử đã mời đại phu cho nàng, đại phu nói nàng bị thiếu máu và suy nhược thời gian dài, nhưng Thẩm bà tử vì tiếc tiền nên không cắt thuốc bổ cho nàng.
Hài tử càng lớn, cơ thể nàng càng yếu đi, đó là nguyên nhân gây ra việc khó sinh sau này.
“Cô nương, ngươi khám bệnh hay bốc thuốc?”
Tô Vũ Loan bước vào hiệu thuốc, một tiểu đồng nhanh chóng tiến đến chào hỏi.
“Ta gặp đại phu.”
Kiếp này, nàng sẽ không sinh con cho Thẩm Tự, nhưng cũng phải bồi bổ cơ thể thật tốt.
“Vậy xin mời theo ta.”
Tiểu đồng đưa nàng đến quầy khám, nơi có một đại phu tóc bạc đang ngồi.
Sau khi Tô Vũ Loan ngồi xuống, lão đại phu bắt mạch, lại quan sát gương mặt nàng, cuối cùng nói: “Theo lão hủ, cô nương bị thiếu khí huyết do suy nhược cơ thể thời gian dài.”
Đúng như dự đoán.
Tô Vũ Loan hỏi: “Có cách nào để hồi phục không?”
Lão đại phu mỉm cười nói: “Cách đơn giản nhất để hồi phục là ăn uống đồ bổ dưỡng, ta sẽ kê cho cô nương một ít dược liệu bổ sung khí huyết, cô nương có thể uống vào buổi sáng và tối.”
“Đa tạ đại phu.”
Sau khi lấy dược và trả tiền, Tô Vũ Loan rời khỏi hiệu thuốc.
Khi nàng đi qua góc phố, nhìn thấy một tấm biển cho thuê cửa hàng ở tiệm bỏ trống đối diện. Vì vậy nàng dừng lại rồi đi sang bên đó.
Cửa tiệm mở ra, một nữ nhân tròn trịa mặc áo lụa bước ra.
Tô Vũ Loan mỉm cười bước lên phía trước hỏi: “Xin hỏi, phu nhân có phải là chủ cửa hàng này không?”
Phụ nhân kia nhìn nàng một lát, thái độ thờ ơ lạnh lùng: “Là ta, ngươi hỏi có chuyện gì?”
“Là như thế này, tôi thấy cửa hàng của phu nhân treo biển cho thuê, nên tôi muốn xem thử.”
Hóa ra là muốn thuê cửa hàng, phụ nhân kia đánh giá nàng từ trên xuống dưới, cảm thấy nàng ăn mặc quá mức tồi tàn, không có khả năng thuê được, nên lạnh lùng trả lời: “Phí thuê cửa hàng không rẻ.”
“Ngài cho thuê giá bao nhiêu?”
“Thuê cả năm, mười lượng bạc một năm!”
Mười lượng bạc tiền thuê một năm quả thực rất đắt, nếu là trước đây Tô Vũ Loan tuyệt đối sẽ không thuê, nhưng hiện tại nàng phải có kế hoạch cho bản thân mình.
“Ta có thể vào trong xem cửa hàng của ngài được không?”
“Ngươi có thể thuê không?”
Hài tử càng lớn, cơ thể nàng càng yếu đi, đó là nguyên nhân gây ra việc khó sinh sau này.
“Cô nương, ngươi khám bệnh hay bốc thuốc?”
Tô Vũ Loan bước vào hiệu thuốc, một tiểu đồng nhanh chóng tiến đến chào hỏi.
“Ta gặp đại phu.”
Kiếp này, nàng sẽ không sinh con cho Thẩm Tự, nhưng cũng phải bồi bổ cơ thể thật tốt.
“Vậy xin mời theo ta.”
Tiểu đồng đưa nàng đến quầy khám, nơi có một đại phu tóc bạc đang ngồi.
Sau khi Tô Vũ Loan ngồi xuống, lão đại phu bắt mạch, lại quan sát gương mặt nàng, cuối cùng nói: “Theo lão hủ, cô nương bị thiếu khí huyết do suy nhược cơ thể thời gian dài.”
Đúng như dự đoán.
Tô Vũ Loan hỏi: “Có cách nào để hồi phục không?”
Lão đại phu mỉm cười nói: “Cách đơn giản nhất để hồi phục là ăn uống đồ bổ dưỡng, ta sẽ kê cho cô nương một ít dược liệu bổ sung khí huyết, cô nương có thể uống vào buổi sáng và tối.”
“Đa tạ đại phu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi lấy dược và trả tiền, Tô Vũ Loan rời khỏi hiệu thuốc.
Khi nàng đi qua góc phố, nhìn thấy một tấm biển cho thuê cửa hàng ở tiệm bỏ trống đối diện. Vì vậy nàng dừng lại rồi đi sang bên đó.
Cửa tiệm mở ra, một nữ nhân tròn trịa mặc áo lụa bước ra.
Tô Vũ Loan mỉm cười bước lên phía trước hỏi: “Xin hỏi, phu nhân có phải là chủ cửa hàng này không?”
Phụ nhân kia nhìn nàng một lát, thái độ thờ ơ lạnh lùng: “Là ta, ngươi hỏi có chuyện gì?”
“Là như thế này, tôi thấy cửa hàng của phu nhân treo biển cho thuê, nên tôi muốn xem thử.”
Hóa ra là muốn thuê cửa hàng, phụ nhân kia đánh giá nàng từ trên xuống dưới, cảm thấy nàng ăn mặc quá mức tồi tàn, không có khả năng thuê được, nên lạnh lùng trả lời: “Phí thuê cửa hàng không rẻ.”
“Ngài cho thuê giá bao nhiêu?”
“Thuê cả năm, mười lượng bạc một năm!”
Mười lượng bạc tiền thuê một năm quả thực rất đắt, nếu là trước đây Tô Vũ Loan tuyệt đối sẽ không thuê, nhưng hiện tại nàng phải có kế hoạch cho bản thân mình.
“Ta có thể vào trong xem cửa hàng của ngài được không?”
“Ngươi có thể thuê không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro