[Làm Ruộng] Biến Thành Bé Con Ở Tinh Tế, Tôi Được Thú Nhân Đoàn Sủng
Chương 44
2024-11-13 20:17:08
Lục Xuyên trình bày: "Giáo sư Hầu, tình hình là thế này..."
Người thuần chủng? Tìm thấy ở sa mạc? Một đứa trẻ?
Từng chữ ông ta đều hiểu, nhưng khi ghép lại, sao nghe cứ như chuyện hoang đường???
"Ý cậu là, các cậu nhặt được một đứa trẻ loài người thuần chủng ở sa mạc, cả cây thực vật cấp B kia cũng nhặt được ở đó??"
"Cậu đang nói đùa?!" Khu Tây Sa làm sao có thể xuất hiện trẻ em loài người thuần chủng, lại còn là nhặt được?!
Lục Xuyên khẳng định bằng cái gật đầu, liếc nhìn đồng hồ, anh nói tiếp: "Khu trưởng khu Tây Sa đã liên hệ trực tiếp với Khu trưởng khu Cao Giang, giáo sư sẽ sớm nhận được thông báo chính thức."
Đúng như lời Lục Xuyên, không lâu sau, Hầu Sâm nhận được chỉ thị từ cấp trên.
Hầu Sâm nhìn tin nhắn, vẻ mặt ngỡ ngàng như không dám tin vào mắt mình.
Lục Xuyên nhìn ông ta, chân thành khẳng định: "Chuyện này vô cùng hệ trọng, chúng tôi tuyệt đối không dám bịa đặt."
Nhưng cây thực vật đó, chắc chắn không phải mọc hoang tự nhiên! Đúng rồi, khu Tây Sa hoàn toàn không biết giá trị thực sự của nó!
Nếu khu Tây Sa thực sự có một người thuần chủng——
Hầu Sâm phấn khích ra mặt: "Đứa bé ở đâu, tôi muốn gặp ngay!"
*
Thông thường, khi không có thuốc đặc trị, có ba cách xử lý hạt giống bị mốc phổ biến.
Thứ nhất, ngâm hạt trong cồn y tế khoảng 30 phút, rửa sạch bằng nước để loại bỏ bào tử nấm, sau đó đem phơi khô.
Thứ hai, dùng nước muối ngâm hạt trong 10 phút, rửa sạch bào tử nấm, rồi phơi khô.
Thứ ba, đơn giản hơn, phơi hạt dưới nắng một lúc, sau khi nấm mốc bị tiêu diệt, lau sạch phần còn sót lại.
Mỗi phương pháp đều có ưu điểm riêng, nhưng đều có thể loại bỏ nấm mốc trên bề mặt hạt giống nhanh chóng và hiệu quả. Tuy nhiên, phơi nắng chỉ phù hợp với trường hợp bị mốc nhẹ.
Hạt giống này, phủ đầy nấm mốc màu xám xanh, chỉ phơi nắng chắc chắn không đủ.
Nguyên nhân chính khiến hạt giống bị mốc, vấn đề lớn nhất nằm ở đất.
Đất được phân loại dựa trên tỷ lệ cát, bột và sét.
Nhiều cát là đất cát, ba loại cân bằng là đất thịt, nhiều sét là đất sét.
Loại đất này là đất sỏi, hạt lớn, thoáng khí và thoát nước tốt, không dễ làm hạt giống bị mốc.
Nhưng Phong Kỳ tưới quá nhiều nước, chậu lại không có lỗ thoát nước.
Tình trạng này hoàn toàn không thích hợp cho việc trồng trọt.
Diệp Ninh dùng ngón tay miết nhẹ, đất ướt sũng, dính vào tay. Cô đưa lên mũi ngửi, một mùi hương liệu nồng nặc xộc vào.
Hình như là, dung dịch dinh dưỡng?
Diệp Ninh nhìn Phong Kỳ, Phong Kỳ gãi đầu, vẻ mặt áy náy: "Em muốn bổ sung dinh dưỡng cho hạt, nên đã thêm dung dịch dinh dưỡng vào."
Ra là vậy, cô không rõ thành phần dung dịch dinh dưỡng, nhưng chắc chắn có đường, muối và nhiều thứ khác, nếu không thì không thể bổ sung thể lực và giảm cảm giác đói nhanh chóng như vậy.
Một chậu nhỏ, ngâm nhiều nước và dung dịch dinh dưỡng, lại để dưới gầm giường tối tăm, không thoáng khí, chẳng khác nào đĩa nuôi cấy vi khuẩn, hạt giống này còn sống sót quả là kỳ tích.
Đất này cũng cần xử lý mới dùng tiếp được. Nhưng trước mắt, cần xử lý hạt giống đã.
Diệp Ninh nhìn Phong Kỳ, "Cần, cồn, khử trùng."
"Em có cồn!" Phong Kỳ vội vàng chạy xuống lầu, lục tìm trong balo.
Diệp Ninh tranh thủ lấy xẻng ra thử, xẻng có thể điều chỉnh kích thước, cô cào qua cào lại trong đất. Đất tơi xốp hơn hẳn, những hạt sỏi cũng được xới lên.
Không biết xới cát thì hiệu quả thế nào.
Lúc này, Phong Kỳ đã xách balo quay lại.
Cố Vũ thấy cô bé chạy xuống rồi lại chạy lên như cơn gió.
Anh vừa cúp máy, cau mày.
Lời Long Kỳ nghĩa là sao, vậy là hắn ta không hề hôn mê, và đã biết sự tồn tại của nhóc con? Nếu không có cô bé, hắn ta không thể sống sót.
Nhưng Cố Vũ hiểu rõ, dù hắn ta biết nhóc con cứu mình, cũng sẽ không biết ơn, ngược lại càng thêm căm ghét.
Có lẽ hắn ta đang cảnh cáo bọn họ, đừng để nhóc con xuất hiện trước mặt hắn. Hai người bọn họ, có lẽ sẽ không còn cơ hội gặp lại. Nhưng dù sao, bọn họ cũng sẽ không để hắn ta làm hại cô bé.
Phong Kỳ thở hổn hển: "Cồn, cồn đây!" Cô bé lấy từ trong balo ra một chai cồn 500ml.
Diệp Ninh nhìn cô bé, có chút bất ngờ.
Phong Kỳ vội giải thích: "Đánh nhau mà, lỡ bị thương. Chị yên tâm, đến trường cứ đi theo em, em sẽ bảo vệ chị!"
Người thuần chủng? Tìm thấy ở sa mạc? Một đứa trẻ?
Từng chữ ông ta đều hiểu, nhưng khi ghép lại, sao nghe cứ như chuyện hoang đường???
"Ý cậu là, các cậu nhặt được một đứa trẻ loài người thuần chủng ở sa mạc, cả cây thực vật cấp B kia cũng nhặt được ở đó??"
"Cậu đang nói đùa?!" Khu Tây Sa làm sao có thể xuất hiện trẻ em loài người thuần chủng, lại còn là nhặt được?!
Lục Xuyên khẳng định bằng cái gật đầu, liếc nhìn đồng hồ, anh nói tiếp: "Khu trưởng khu Tây Sa đã liên hệ trực tiếp với Khu trưởng khu Cao Giang, giáo sư sẽ sớm nhận được thông báo chính thức."
Đúng như lời Lục Xuyên, không lâu sau, Hầu Sâm nhận được chỉ thị từ cấp trên.
Hầu Sâm nhìn tin nhắn, vẻ mặt ngỡ ngàng như không dám tin vào mắt mình.
Lục Xuyên nhìn ông ta, chân thành khẳng định: "Chuyện này vô cùng hệ trọng, chúng tôi tuyệt đối không dám bịa đặt."
Nhưng cây thực vật đó, chắc chắn không phải mọc hoang tự nhiên! Đúng rồi, khu Tây Sa hoàn toàn không biết giá trị thực sự của nó!
Nếu khu Tây Sa thực sự có một người thuần chủng——
Hầu Sâm phấn khích ra mặt: "Đứa bé ở đâu, tôi muốn gặp ngay!"
*
Thông thường, khi không có thuốc đặc trị, có ba cách xử lý hạt giống bị mốc phổ biến.
Thứ nhất, ngâm hạt trong cồn y tế khoảng 30 phút, rửa sạch bằng nước để loại bỏ bào tử nấm, sau đó đem phơi khô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thứ hai, dùng nước muối ngâm hạt trong 10 phút, rửa sạch bào tử nấm, rồi phơi khô.
Thứ ba, đơn giản hơn, phơi hạt dưới nắng một lúc, sau khi nấm mốc bị tiêu diệt, lau sạch phần còn sót lại.
Mỗi phương pháp đều có ưu điểm riêng, nhưng đều có thể loại bỏ nấm mốc trên bề mặt hạt giống nhanh chóng và hiệu quả. Tuy nhiên, phơi nắng chỉ phù hợp với trường hợp bị mốc nhẹ.
Hạt giống này, phủ đầy nấm mốc màu xám xanh, chỉ phơi nắng chắc chắn không đủ.
Nguyên nhân chính khiến hạt giống bị mốc, vấn đề lớn nhất nằm ở đất.
Đất được phân loại dựa trên tỷ lệ cát, bột và sét.
Nhiều cát là đất cát, ba loại cân bằng là đất thịt, nhiều sét là đất sét.
Loại đất này là đất sỏi, hạt lớn, thoáng khí và thoát nước tốt, không dễ làm hạt giống bị mốc.
Nhưng Phong Kỳ tưới quá nhiều nước, chậu lại không có lỗ thoát nước.
Tình trạng này hoàn toàn không thích hợp cho việc trồng trọt.
Diệp Ninh dùng ngón tay miết nhẹ, đất ướt sũng, dính vào tay. Cô đưa lên mũi ngửi, một mùi hương liệu nồng nặc xộc vào.
Hình như là, dung dịch dinh dưỡng?
Diệp Ninh nhìn Phong Kỳ, Phong Kỳ gãi đầu, vẻ mặt áy náy: "Em muốn bổ sung dinh dưỡng cho hạt, nên đã thêm dung dịch dinh dưỡng vào."
Ra là vậy, cô không rõ thành phần dung dịch dinh dưỡng, nhưng chắc chắn có đường, muối và nhiều thứ khác, nếu không thì không thể bổ sung thể lực và giảm cảm giác đói nhanh chóng như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một chậu nhỏ, ngâm nhiều nước và dung dịch dinh dưỡng, lại để dưới gầm giường tối tăm, không thoáng khí, chẳng khác nào đĩa nuôi cấy vi khuẩn, hạt giống này còn sống sót quả là kỳ tích.
Đất này cũng cần xử lý mới dùng tiếp được. Nhưng trước mắt, cần xử lý hạt giống đã.
Diệp Ninh nhìn Phong Kỳ, "Cần, cồn, khử trùng."
"Em có cồn!" Phong Kỳ vội vàng chạy xuống lầu, lục tìm trong balo.
Diệp Ninh tranh thủ lấy xẻng ra thử, xẻng có thể điều chỉnh kích thước, cô cào qua cào lại trong đất. Đất tơi xốp hơn hẳn, những hạt sỏi cũng được xới lên.
Không biết xới cát thì hiệu quả thế nào.
Lúc này, Phong Kỳ đã xách balo quay lại.
Cố Vũ thấy cô bé chạy xuống rồi lại chạy lên như cơn gió.
Anh vừa cúp máy, cau mày.
Lời Long Kỳ nghĩa là sao, vậy là hắn ta không hề hôn mê, và đã biết sự tồn tại của nhóc con? Nếu không có cô bé, hắn ta không thể sống sót.
Nhưng Cố Vũ hiểu rõ, dù hắn ta biết nhóc con cứu mình, cũng sẽ không biết ơn, ngược lại càng thêm căm ghét.
Có lẽ hắn ta đang cảnh cáo bọn họ, đừng để nhóc con xuất hiện trước mặt hắn. Hai người bọn họ, có lẽ sẽ không còn cơ hội gặp lại. Nhưng dù sao, bọn họ cũng sẽ không để hắn ta làm hại cô bé.
Phong Kỳ thở hổn hển: "Cồn, cồn đây!" Cô bé lấy từ trong balo ra một chai cồn 500ml.
Diệp Ninh nhìn cô bé, có chút bất ngờ.
Phong Kỳ vội giải thích: "Đánh nhau mà, lỡ bị thương. Chị yên tâm, đến trường cứ đi theo em, em sẽ bảo vệ chị!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro