[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Đánh Cờ 1

2024-09-19 07:05:32

Dù sao thì nàng ta chỉ mất hai cân đường nâu, mặc dù nói năm mươi quả trứng đó là của nàng ta nhưng phần lớn nằm trong tay mẹ chồng, chắc chắn bà ta mới đau lòng hơn.

Bên dưới nụ cười ôn hòa của Phạm Tiến, Tôn Kim Hoa đi vào nhà mang đường nâu được gói chặt trong giấy dầu ra, mẹ Phạm cũng vào nhà xách giỏ tre có năm mươi quả trứng ra.

Phạm Tiến ra hiệu cho hai nhi nữ nhận lấy rồi sau đó bình tĩnh nói: “Được rồi, bây giờ chúng ta nói chuyện phân gia.”

Thủy Thanh nhìn thấy “phu quân” vừa cười vừa nói trước mặt mình, hắn lo liệu mọi chuyện thì sự nghi ngờ của nàng càng lúc càng sâu hơn.

Mọi người đều gọi là Đại Nha Nhị Nha, tại sao hắn lại gọi Nhị Nha là “Tính Hồi”.

Nếu như hắn muốn hỏi thì đầu tiên hắn phải hỏi nàng cần gì nhưng tại sao hắn lại xem như không quan tâm đến nàng? Là vì nàng không biết Tôn Kim Hoa có gì nên khó lòng lấy được sao?

Còn nữa, mẹ hắn tố cáo nàng làm hoen ố thanh danh của bà ta nhưng hắn lại đơn giản bỏ qua như vậy mà nhắc đến chuyện phân gia, chẳng lẽ hắn có ý định này từ trước rồi?

“Nương, Nương đừng trả đồ lại nữa được không?” Một giọng nói run rẩy bất an vang lên.

Thủy Thanh ngạc nhiên nhìn tiểu nhi tử Phạm Hà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lại? Trả lại?

“Sao lại trả lại?”

“Trước đây Nương luôn nói cha mang đồ về là làm khó người trong nhà, khi cha lên thành thì Nương lại mang đồ trả lại cho nãi nãi và đại bá nương.” Phạm Hà càng nhớ đến chuyện trước kia thì trong lòng càng bất an, cậu bé nắm chặt lấy tay của Nương.

Cậu bé có thể cảm nhận được hôm nay Nương có gì đó là lạ nhưng khi nhớ đến những gì đã trải qua thì vẫn cảm thấy bất an. Thủy Thanh cuối cùng cũng hiểu tại sao Phạm Tiến lại phớt lờ nàng mà hỏi nhi nữ rồi.

Không thể trách nàng không biết được, trong trí nhớ của nguyên chủ không có chuyện này, có lẽ bởi vì nàng mới đến đây không lâu nên còn chưa nhận đủ thông tin.

Nhân tiện nàng quay sang tiểu nhi tử rồi thấp giọng nói: “Tại sao nhị tỷ của con lại tên là Tinh Hồi?”

Cái miệng nhỏ của Phạm Hà cong lên: “Nương quên rồi sao, nãi nãi nói nha đầu thì không cần đại danh gì, nhưng cha nói nữ nhi cũng phải cần đại danh nên cha đã đặt cho đại tỷ và nhị tỷ tên rất đẹp. Chỉ là nãi nãi, đại bá nương và Nương lại không muốn nhận nên chỉ có cha mới gọi cái tên này.”

Thủy Thanh há mốc miệng, rất lâu cũng không thốt nên lời rồi sau đó chỉ thở dài.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0