[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Đánh Cờ 2

2024-09-19 07:05:32

Nàng chỉ nhớ được cái tên Đại Nha và Nhị Nha, không ngờ rằng nam nhân có đôi lông mày ôn nhu như ngọc trước mặt lại rất quan tâm mà đặt cho hai nhi nữ cái tên hay như vậy.

Nàng tò mò hỏi: “Đại Hồ, con có biết tên đại tỷ của con không?”

“Yến Thu.”

Tinh Hồi, Yến Thu.

Trên môi Thủy Thanh hiện lên một nụ cươi, thì ra là nhị nhi nữ sinh vào tháng mười hai, còn đại nhi nữ sinh vào tháng chín.

“Thật sự rất đep, sau này Nương cũng gọi họ bằng tên.”

Có nữ nhân nào lại không thích tên đẹp chứ.

“Tốt quá rồi, chắc chắn đại tỷ và nhị tỷ sẽ rất vui, Nương ơi, Nương biết không, Chiêu Đệ thật sự rất đáng thương, tỷ ấy rất ngưỡng mộ đại tỷ và nhị tỷ vì có tên đẹp.” Phạm Hồ thật sự vui mừng cho hai tỷ tỷ của mình.

Thủy Thanh liếc nhìn đứa bé đáng thương đảng rúc vào một góc, rõ ràng có bốn ca ca mà còn bị đặt tên là Chiêu Đệ, đối với Phạm Tiền và Tôn Kim Hoa thì cô bé chỉ là thứ thừa thãi.

“Sau này…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không, chúng ta không thể phân theo đầu người được, như vậy đối với Nương là không công bằng.”

Đột nhiên giọng nói the thé của Tôn Kim Hoa vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện của Thủy Thanh và Phạm Hồ, hai người nhìn về phía mấy người đang bàn chuyện phân gia.

Nói là mấy người nhưng thật ra chỉ có Mẹ Phạm, Tôn Kim Hoa và người nghĩ ra kế hoạch này là Phạm Tiến.

“Đại tẩu nghĩ thế nào?” Phạm Tiến bình tĩnh hỏi.

“Nhà lão đại tính là một người, nhà lão nhị tính là một người, riêng Nương thì tính là một người. Cũng phải nói đến nhà lão đại chúng ta có đến tám người, còn nhà của tiểu thúc tử chỉ có bảy người thôi, nhà lão nhị đang chiếm hời rồi.” Tôn Kim Hoa nói.

Phạm Tiến cụp mắt xuống rồi nhàn nhã thản nhiên đáp lại: “Cha ta qua đời, ta chỉ còn lại Nương, việc phụng dưỡng bà ấy lúc tuổi già là trách nhiệm của ta.”

Tôn Kim Hoa nghe vậy thì lo lắng, nàng ta muốn phụng dưỡng Nương chồng để thêm một phần riêng của Nương chồng, làm sao có thể dễ dàng để hắn cướp đi như vậy được?

Nàng ta ngắt lời nói: “Đại ca của ngươi là đại nhi tử, còn Đại Trụ là đại tôn tử, nếu họ không phụng dưỡng Nương lúc về già thì không còn gì nói nổi rồi.”

Sắc mặt của Phạm Tiến khó coi, hắn cau mày nói: “Nhưng nếu như tài sản của Nương ta được chia hết, lúc đó đại ca và đại tẩu muốn đưa bà ấy đến đây sống thì tôi…”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0