[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Đánh Cờ 3

2024-09-19 07:05:32

Tôn Kim Hoa lắc đầu như lắc chuông, liên tục khẳng định: “Không, không, tuyệt đối sẽ không! Dù Nương có tiền hay không, dù nhà chúng ta có tiền hay không thì chúng ta vẫn sẽ phụng dưỡng Nương.”

Nàng ta nói với Phạm Tiến cũng là đang nói với mẹ chồng, mẹ Phạm càng nhẹ nhõm hơn.

Phạm Đại Trụ đứng bên cạnh hứa hẹn: “Nhị thúc yên tâm đi, chỉ cần chúng ta ăn gì thì sẽ cho nãi nãi ăn cái đó. Không, cho dù chúng ta không có ăn thì vẫn sẽ cho nãi nãi ăn.”

Mẹ Phạm nghe đại tôn tử nói như vậy thì vô cùng cảm động, bà ta giơ tay lên dùng ống tay áo lau nước mắt rồi xúc động nói: “Nãi nãi yêu thương con không uổng công mà, có đại tôn tử nhue vậy thật tốt, nãi nãi không còn mong gì hơn, không giống như hai con sói mắt trắng kia.”

Phạm Tiến cắt ngang đúng lúc: “Nương đã nuôi con, con không có gì báo đáp nương, cả nhà con sẽ don ra ngoài xây một ngôi nhà khác, về phần ba căn nhà cũ này đều là của nương, nương giữ chúng lại mà dưỡng già.”

Tôn Kim Hoa, Phạm Đại Trụ:… Sao cái này nghe không đúng lắm nhỉ?

Họ cảm thấy rất kỳ lạ nhưng không biết nói là kỳ lạ chỗ nào.

Ngay lập tức mẹ Phạm cảm động: “Vẫn là nhi tử của ta tốt, không giống như nữ nhân ác độc kia.”

Nói xong bà ta hậm hực liếc nhìn Thủy Thanh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thủy Thanh:… thật sự bị bán rồi mà còn giúp người ta đếm tiền.

Cho dù Phạm Tiến có tranh giành ngôi nhà này thì chắc chắn mẹ Phạm cũng không chia cho nhà hắn, mẹ Phạm nhất định sẽ đứng về phía nhà đại nhi tử.

Bây giờ Phạm Tiến muốn để lại cho mẹ Phạm dưỡng già, trong khế ước ghi rõ rằng nó thuộc về mẹ Phạm, sau này e rằng cả nhà lão đại có muốn đuổi mẹ Phạm ra khỏi nhà cũng không được.

Mẹ Phạm chỉ có hai nhi tử, nếu thật sự bị đuổi ra ngoài thì nhà duy nhất mà bà ta có thể dựa vào chính là nhà của tiểu nhi tử, với tính khí của mẹ Phạm thì chắc chắn đến ở với nhi tử nào cũng sẽ gây ra bất hòa giữa hai phu thê, gà bay chó chạy.

Hành động lấy lui làm tiến này của Phạm Tiến là rất khôn ngoan, có thể giải quyết được nỗi lo về sau.

“Hai mươi bảy mẫu đất, mỗi nhà chín mẫu, ruộng cạn trên núi thì chia theo núi, đại tẩu, tẩu chọn trước đi.” Phạm Tiến nhường trước.

Tôn Kim Hoa không quá để tâm đến ruộng cạn trên núi.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0