[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Đấu Văn Chứ Khô...

2024-11-13 23:43:09

Gánh một người mẹ chồng thích gây rối như vậy, nàng sợ mình không có rau rừng cháo nhão hay bánh bao đen mà ăn.

Nàng muốn ăn bánh bao bột mì, nàng muốn ăn cơm trắng.

“Ôi trời, vậy thì không được rồi, Phạm tẩu tử, tẩu không thể đoạn hương hỏa của Phạm gia được.”

“Dùng tiền để cho tôn tử thành thân là lý lẽ bất di bất dịch mà.”

Mẹ Phạm bị đại tức phụ nhi và mấy tôn tử nhìn chòng chọc như hổ rình mồi, bà ta đứng ngồi không yên như nướng trên than nóng…

Khi Phạm Giang cùng hai đệ đệ đi hái rau dại quay về thì nhìn thấy mấy nữ nhân trong thôn Sơn Thủy đang đứng đông đúc trước tường rào nhà mình.

Mọi người đều rất hăng hái, tận tình khuyên bảo nãi nãi mình mang tiền cho các đường ca thành thân.

Kế thừa hương hỏa của tổ tiên Phạm gia.

Thậm chí là đại bá nương, người trước giờ luôn rất biết nóng biết lạnh đối đãi với nãi nãi cũng đang mỉm cười khoanh tay đứng sang một bên, không đáp trả cũng không giải vây cho nãi nãi.

Hai hàng lông mày của nãi nãi kẹp chặt đến mức có thể kẹp chết ruồi.

Thấy ba người họ về thì mẹ Phạm trừng mắt, nghiêm nghị trách mắng: “Đi hái rau dại mà đi lâu như thế à, chắc chắn là đi chỗ nào lười nhác rồi. Cả nhà một đống người đang đợi các ngươi về nấu cơm ăn, đi vào nhanh, nếu không vào thì tất cả chết đói bây giờ.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tôn Kim Hoa và bốn nhi tử không động đậy.

Nhi nữ nhỏ nhất của nàng ta là Phạm Chiêu Đệ đứng dậy kiễng chân nhìn vào bếp, nhìn thấy mẹ và các ca ca không động đậy thì cô bé cũng nuốt khan không dám cử động.

Phạm Giang nhìn hai tỷ tỷ đẫm nước mắt, lại chứng kiến mẹ đang bảo vệ hai tỷ tỷ.

Dường như, có chuyện gì đó hơi khác?

Hai đứa nhỏ nhất là Phạm Hà và Phạm Hồ đều không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng khi nghe tới đồ ăn thì chúng lập tức đặt giỏ tre xuống rồi đi về phía nhà chính.

Chúng nhìn thấy nương, ca ca và tỷ tỷ đều không động đậy thì ngơ ngác nhìn họ.

Sau đó chúng cũng nghi ngờ giống như đại ca mình.

Mẹ Phạm nhìn thấy người không động đậy thì la to, bà ta quay sang nhìn mấy nữ nhân đang vây trước cổng nhà rồi hét lên: “Giỏi lắm giỏi lắm, các ngươi ăn được củ cải rồi thì không lo đói đúng không, nhà ai nấy về mà chăm con đi.”

Mấy thôn nữ mỉm cười nói: “Đi thôi đi thôi, Phạm thẩm, thẩm lo giải quyết chuyện nhà cho tốt đi nhé.”

Thật là bất công không có biên giới, cuộc sống ngày càng tệ cũng không lấy làm lạ.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0