[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Đấu Văn Chứ Khô...

2024-11-13 23:43:09

Mọi người giải tán, Tôn Kim Hoa liếc nhìn mẹ chồng, bà ta bước vào nhà với khuôn mặt u ám.

Tam Trụ và Tứ Trụ nhìn nhau, một trái một phải tiến lên đỡ nãi nãi, cười nói: “Nãi nãi, chúng con đỡ nãi vào nhà.”

Đại Trụ và Nhị Trụ liếc nhìn nãi nãi rồi lại liếc nhìn nương mình, nàng ta cũng theo sau với vẻ mặt khó coi.

Cuối cùng Đại Nha Nhị Nha kinh khác há hốc miệng.

Nhị Nha không tin nổi mà nhỏ giọng hỏi: “Nương, rốt cuộc là sao vậy ạ?”

Sao mà họ còn thân thiết với nãi nãi hơn thân thiết với mẹ ruột là đại bá nương thế, không cau có với nãi nãi nữa.

Đường nhị ca và đường đại ca từ trước đến nay luôn nghe lời đại bá nương, cũng có khi không nghe lời đại bá nương, nhưng đường tam ca và đường tứ ca tính tình đơn giản mà cũng có những trù tính nhỏ à.

Đại Nha nhìn hiểu, là nương đang từng bước chia rẽ họ.

Chỉ có hiểu là một chuyện mà làm được hay không lại là chuyện khác.

Thủy Thanh nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn gầy gò của đại nhi nữ, lặng lẽ dạy bảo: “Dùng hết lợi ích thì chắc chắn sẽ tan rã, sau này các con sẽ nhìn rõ bọn họ đang cố gắng làm cái gì thôi.”

Phạm Đại Nha và Phạm Nhị Nha nặng nề gật đầu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngày trước hai cô bé nghĩ nãi nãi và đại bá nương là châu chấu trên dây, sẽ không có cách nào đối đầu nhau, không ngờ cho dù trên cùng một sợi dây thì châu chấu vẫn có thể đấu đá với nhau.

“Còn nữa, đấu văn chứ không đấu võ, chúng ta phải làm người nhân văn có biết không?” Thủy Thanh tiếp tục giảng dạy.

Đại Nha và Nhị Nha không do dự gật đầu, hai cô bé đã biết.

Sáng sớm nương vừa chịu thiệt thòi, bị đại bá nương và nãi nãi đẩy xuống ngã xuống đất, còn nói do đường ca Tam Trụ không cẩn thận va phải, nói hai cô bé không thể tính toán với một đứa trẻ được.

Nhưng rõ ràng đường ca lớn tuổi hơn họ, làm sao có thể bất cẩn chứ…

“Nào, Đại Trụ Nhị Trụ, Tam Trụ Tứ Trụ, mang toàn bộ bánh bao đen của các ngươi ra đây.”

“Đại Giang Đại Hà Đại Hồ, mang một nửa bánh bao đen của các ngươi ra đây.”

“Thủy Thanh à, trước đây ta ăn một nửa số bánh bao đen của ngươi, bây giờ không còn nên đừng chờ nữa.

Đại Nha Nhị Nha và tiểu nhi nữ Chiêu Đệ của Tôn Kim Hoa không có bánh bao đen nên chỉ có thể ăn nước sốt.

Không cần phải nói, năm chiếc bánh hấp mặt đen còn lại trong giỏ tre thuộc về mẹ Phạm, Phạm Tiền của Tôn Kim Hoa, đại tôn tử của Phạm gia ra ngoài quy vị còn chưa trở về.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0