[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Nhà Mới, Không...

2024-11-13 23:43:09

Canh trứng càng uống càng ngon, thơm ngọt, ngay cả mướp bên trong cũng ngon hơn hẳn mướp hương mà chúng từng được ăn. Không phải là một luồng khí mát mà là hương thơm nhẹ.

Trứng gà mềm không cần phải nhai mà có thể trực tiếp uống vào bụng.

“Ước gì sau này mỗi ngày đều được ăn trứng gà và bánh nướng trắng.” Phạm Hà uống đến không còn một giọt nước canh nào trong bát, cảm thấy mãn nguyện nói.

Phạm Giang lớn hơn một chút nên nói kiểu trưởng thành hơn: “Mơ gì thế? Ăn được một bữa là tốt lắm rồi, sao có thể ăn mỗi ngày được? Vậy thì ăn đến nghèo luôn rồi.”

Nhà nào mà có thể mỗi ngày đều ăn bánh nướng trắng và trứng gà chứ, bốn đứa trẻ còn lại suy nghĩ rất đúng, sao có thể mỗi ngày ăn bánh nướng và trứng gà, nằm mợ chúng cũng không dám mơ.

Nhưng mà đêm nay chúng đã được ăn rất nhiều trứng gà và bánh nướng rồi. Hơn nữa chúng còn nghĩ có thể ăn hết toàn bộ số bánh bột ngô này nhưng ai ngờ sau khi uống canh trứng xong thì chỉ ăn một cái bánh bột ngô đã no rồi.

Trứng gà có dinh dưỡng, ăn đồ có dinh dưỡng nên đương nhiên sẽ no.

Vốn dĩ Thủy Thanh sợ năm đứa trẻ ăn đến no căng nên lúc nào cũng chú ý đến chúng, thấy chúng ăn nhiều quá rồi thì mới nhắc nhở.

Nhưng không ngờ năm đứa trẻ còn hiểu chuyện hơn nàng tưởng, sau khi đã cảm thấy nó thì buông chén không ăn nữa. Thật ra ý của bọn trẻ là chúng chỉ ăn no là được, còn nếu ăn no căng là đang lãng phí thức ăn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nàng mỉm cười hứa với chúng: “Sau này không chỉ có trứng gà mà còn có thể có thịt để ăn nữa.”

Có trung tâm mua sắm nên khi nàng nói câu này thì vô cùng tự tin.

Năm đôi mắt nhỏ lập tức sáng ngời: “Có trứng còn có thịt sao ạ? Là thịt mỡ ạ?”

“Thịt mỡ to bóng loáng sao ạ?”

“Lúc trước Đại Trụ dùng mỡ heo ăn cơm, Nhị Trụ Tam Trụ Tứ Trụ cũng được ăn, thơm lắm ạ, con… con…” Phạm Hà muốn nói cậu bé cũng muốn ăn lắm nhưng lại yên lặng nuốt lời muốn nói trở lại.

Đồ ăn đêm nay vô cùng ngon rồi nên cậu bé không thể quá tham lam, không biết thỏa mãn được, cha và nương cũng vất vả lắm.

So với thịt mỡ thì Thủy Thanh càng thích thịt nạc hơn, nhưng mà khi nghe bọn trẻ nhắc đến thịt mỡ thì nàng cũng rất thông cảm.

Người không có chất béo nên càng thích thịt mỡ hơn, đến nỗi ăn cơm trộn với mỡ heo, chỉ nguyện vọng này cũng khiến chúng dễ dàng thỏa mãn.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!

Số ký tự: 0