[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày
Chương 22
2024-09-11 22:42:10
Thấy nàng như vậy, mi tâm Dung Tiễn nhíu lại, quay đầu hỏi Dương Bình Dụ: "Tình huống Ôn tài nhân như thế nào?"
Dương Bình Dụ đầu đầy mồ hôi lạnh.
Ban ngày ông ta mới nói với Hoàng thượng, Ôn tài nhân không có gì đáng ngại, chỉ là mệt nhọc khí hư, buổi tối liền ho ra máu, không phải nói rõ cho Hoàng thượng biết, y thuật của ông ta không được sao?
Nhưng, ông ta thật sự không chẩn ra Ôn tài nhân có vấn đề gì khác.
Mạch tượng của Ôn Tài Nhân tuy rằng suy yếu hơn người thường một chút, nhưng cũng không có bệnh ẩn, cũng không có bệnh cấp tính, cũng nhìn không ra ho ra máu là nguyên nhân gì.
“Để Vi Thần hỏi vài câu.” Dương Bình Dụ nhìn Trúc Tinh: “Ôn tài nhân ăn uống ban ngày có gì khác thường không?”
Trúc Tinh: "Không có, chỉ là khẩu vị không tốt, bữa tối còn chưa dùng.”
Nói xong, nàng ấy nghĩ nghĩ lại nói: "Chỉ là ban đêm mới uống hai ngụm trà lạnh, dạ dày có hơi khó chịu.”
Ánh mắt Dương Bình Dụ sáng lên: "Đó chính là trà lạnh làm tổn thương tỳ vị, hơn nữa gần đây thân thể tài nhân vốn suy yếu, ban đêm bị cảm lạnh, lúc này mới ho ra máu, cũng không đáng ngại, bổ khí dưỡng huyết, bổ dưỡng bảo dưỡng, rất nhanh sẽ khỏi.”
Nghe thái y nói như vậy, Ôn Yểu và Trúc Tinh đều thở phào nhẹ nhõm.
Thái y đang muốn đi ra ngoài viết phương thuốc, Dung Tiễn đột nhiên mở miệng: "Chờ chút.”
Dương Bình Dụ không chẩn đoán ra bệnh có hơi chột dạ: "......”
Ôn Yểu giả bệnh: "......”
Trúc Tinh và Nam Xảo biết sự thật: "......”
Cằm Dung Tiễn điểm xuống hướng Nam Xảo đang quỳ ở đằng kia: "Đã là người đi theo Ôn tài cùng tiến cung, nghĩ đến cũng chủ tớ tình thâm với Ôn tài nhân, xem tình huống của nàng ta như thế nào, miễn cho Ôn tài nhân nhớ thương, không thể an tâm dưỡng bệnh.”
Ôn Yểu: "......”
Thần tuân chỉ!
Dương Bình Dụ vốn cho rằng Hoàng thượng nhìn trúng Ôn tài nhân, đau lòng Ôn tài nhân, mới nể mặt Ôn tài nhân, bảo ông ta chẩn trị cho cung nữ trong cung của nàng.
Nhưng vừa bắt mạch, Dương Bình Dụ liền ý thức được không thích hợp.
Sao mà, sao mà chứng bệnh của cung nữ này giống vừa rồi Ôn Tài Nhân nói chứng bệnh của mình thế?
Ông ta không dám khinh thường, lại cẩn thận chẩn đoán.
Mặc dù có hơi khó có thể tin, nhưng phụng chức ở trong cung nhiều năm như vậy, tình huống gì chưa từng thấy, ông ta rất nhanh liền xác định, bệnh không phải Ôn tài nhân, ho ra máu cũng không phải Ôn tài nhân, mà là tiểu cung nữ tên Nam Xảo này.
Đoán chừng cũng là Ôn tài nhân lo lắng cung nữ không được mời thái y không lấy được thuốc, Ôn tài nhân thật đúng là thương cảm cung nhân.
“Không có gì đáng ngại.” Dương Bình Dụ chẩn mạch xong, không dám trì hoãn, đáp lời Hoàng thượng: “Chỉ bị cảm lạnh thôi.”
Ôn Yểu: "..." Thật tốt quá! Không nghĩ tới Hoàng Thượng lại tốt như vậy! Đặc biệt cho phép thái y chẩn trị cho Nam Xảo! Quả thật nhân mỹ tâm thiện!
Tâm thiện?
Dung Tiễn nhướng mày, đây là sau khi đăng cơ, lần đầu tiên nghe được có người đánh giá hắn như vậy.
Hắn cảm thấy có hơi buồn cười, chỉ là cũng không biểu hiện ra không vui gì, chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng, liền bảo Dương Bình Dụ đi viết phương thuốc bốc thuốc.
Cung nữ của mình được đặc ân ân điển như vậy, Ôn Yểu đương nhiên phải tạ ơn.
"Đứng lên đi," Dung Tiễn nhìn Ôn Yểu quỳ tới quỳ lui nói thầm ở trong lòng chân đau quá, quay đầu lại phải trói băng bảo vệ đầu gối, cảm thấy có hơi buồn cười: "Bệnh thành như vậy, còn quỳ tới quỳ lui, không mệt sao?"
Ôn Yểu cúi đầu: "Tạ hoàng thượng.”
Đồng thời nói thầm ở trong lòng: Sao lại không mệt mỏi, nhưng mệt mỏi, nàng lớn như vậy, cũng không quỳ nhiều như ngày hôm nay.
Thần sắc Dung Tiễn khẽ động.
Sa Lợi hình như không có lễ quỳ.
Đám người Tuệ phi, Cẩm Tần chạy tới Trường Tín cung, nghe được một câu mang theo ý cười của Hoàng thượng.
Cả đám, nhất thời sững sờ tại chỗ.
Hoàng thượng chưa từng dịu dàng với người khác như vậy mà?!
Dương Bình Dụ đầu đầy mồ hôi lạnh.
Ban ngày ông ta mới nói với Hoàng thượng, Ôn tài nhân không có gì đáng ngại, chỉ là mệt nhọc khí hư, buổi tối liền ho ra máu, không phải nói rõ cho Hoàng thượng biết, y thuật của ông ta không được sao?
Nhưng, ông ta thật sự không chẩn ra Ôn tài nhân có vấn đề gì khác.
Mạch tượng của Ôn Tài Nhân tuy rằng suy yếu hơn người thường một chút, nhưng cũng không có bệnh ẩn, cũng không có bệnh cấp tính, cũng nhìn không ra ho ra máu là nguyên nhân gì.
“Để Vi Thần hỏi vài câu.” Dương Bình Dụ nhìn Trúc Tinh: “Ôn tài nhân ăn uống ban ngày có gì khác thường không?”
Trúc Tinh: "Không có, chỉ là khẩu vị không tốt, bữa tối còn chưa dùng.”
Nói xong, nàng ấy nghĩ nghĩ lại nói: "Chỉ là ban đêm mới uống hai ngụm trà lạnh, dạ dày có hơi khó chịu.”
Ánh mắt Dương Bình Dụ sáng lên: "Đó chính là trà lạnh làm tổn thương tỳ vị, hơn nữa gần đây thân thể tài nhân vốn suy yếu, ban đêm bị cảm lạnh, lúc này mới ho ra máu, cũng không đáng ngại, bổ khí dưỡng huyết, bổ dưỡng bảo dưỡng, rất nhanh sẽ khỏi.”
Nghe thái y nói như vậy, Ôn Yểu và Trúc Tinh đều thở phào nhẹ nhõm.
Thái y đang muốn đi ra ngoài viết phương thuốc, Dung Tiễn đột nhiên mở miệng: "Chờ chút.”
Dương Bình Dụ không chẩn đoán ra bệnh có hơi chột dạ: "......”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Yểu giả bệnh: "......”
Trúc Tinh và Nam Xảo biết sự thật: "......”
Cằm Dung Tiễn điểm xuống hướng Nam Xảo đang quỳ ở đằng kia: "Đã là người đi theo Ôn tài cùng tiến cung, nghĩ đến cũng chủ tớ tình thâm với Ôn tài nhân, xem tình huống của nàng ta như thế nào, miễn cho Ôn tài nhân nhớ thương, không thể an tâm dưỡng bệnh.”
Ôn Yểu: "......”
Thần tuân chỉ!
Dương Bình Dụ vốn cho rằng Hoàng thượng nhìn trúng Ôn tài nhân, đau lòng Ôn tài nhân, mới nể mặt Ôn tài nhân, bảo ông ta chẩn trị cho cung nữ trong cung của nàng.
Nhưng vừa bắt mạch, Dương Bình Dụ liền ý thức được không thích hợp.
Sao mà, sao mà chứng bệnh của cung nữ này giống vừa rồi Ôn Tài Nhân nói chứng bệnh của mình thế?
Ông ta không dám khinh thường, lại cẩn thận chẩn đoán.
Mặc dù có hơi khó có thể tin, nhưng phụng chức ở trong cung nhiều năm như vậy, tình huống gì chưa từng thấy, ông ta rất nhanh liền xác định, bệnh không phải Ôn tài nhân, ho ra máu cũng không phải Ôn tài nhân, mà là tiểu cung nữ tên Nam Xảo này.
Đoán chừng cũng là Ôn tài nhân lo lắng cung nữ không được mời thái y không lấy được thuốc, Ôn tài nhân thật đúng là thương cảm cung nhân.
“Không có gì đáng ngại.” Dương Bình Dụ chẩn mạch xong, không dám trì hoãn, đáp lời Hoàng thượng: “Chỉ bị cảm lạnh thôi.”
Ôn Yểu: "..." Thật tốt quá! Không nghĩ tới Hoàng Thượng lại tốt như vậy! Đặc biệt cho phép thái y chẩn trị cho Nam Xảo! Quả thật nhân mỹ tâm thiện!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tâm thiện?
Dung Tiễn nhướng mày, đây là sau khi đăng cơ, lần đầu tiên nghe được có người đánh giá hắn như vậy.
Hắn cảm thấy có hơi buồn cười, chỉ là cũng không biểu hiện ra không vui gì, chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng, liền bảo Dương Bình Dụ đi viết phương thuốc bốc thuốc.
Cung nữ của mình được đặc ân ân điển như vậy, Ôn Yểu đương nhiên phải tạ ơn.
"Đứng lên đi," Dung Tiễn nhìn Ôn Yểu quỳ tới quỳ lui nói thầm ở trong lòng chân đau quá, quay đầu lại phải trói băng bảo vệ đầu gối, cảm thấy có hơi buồn cười: "Bệnh thành như vậy, còn quỳ tới quỳ lui, không mệt sao?"
Ôn Yểu cúi đầu: "Tạ hoàng thượng.”
Đồng thời nói thầm ở trong lòng: Sao lại không mệt mỏi, nhưng mệt mỏi, nàng lớn như vậy, cũng không quỳ nhiều như ngày hôm nay.
Thần sắc Dung Tiễn khẽ động.
Sa Lợi hình như không có lễ quỳ.
Đám người Tuệ phi, Cẩm Tần chạy tới Trường Tín cung, nghe được một câu mang theo ý cười của Hoàng thượng.
Cả đám, nhất thời sững sờ tại chỗ.
Hoàng thượng chưa từng dịu dàng với người khác như vậy mà?!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro