Lạnh Nhạt Ba Năm, Vừa Nhắc Đến Ly Hôn, Anh Chồng Cơ Trưởng Khóc Không Gượng Dậy Nổi
Chương 5
2024-11-25 20:19:51
“Cố Đình Hiên, anh đừng có nói tôi mách lẻo, tôi mà mách thì cũng sẽ tìm mẹ chứ không đời nào lại tìm bà nội.”
Thấy không lấy lại được điện thoại, cô quay người bước vào phòng bệnh.
Cố Đình Hiên nhìn cô tức giận quay đi, vẻ mặt nhìn anh như muốn nói chuyện này không phải do cô làm.
Khoảnh khắc tiếp theo, điện thoại của cô reo lên, là cuộc gọi của Tần Đức Hinh.
Cố Đình Hiên đưa điện thoại cho Khương Noãn, nhỏ giọng nói, “Đừng nói linh tinh với mẹ.”
Lúc này điện thoại của anh cũng đồng thời đổ chuông.
“Bà nội, con ra ngoài nghe điện thoại một chút.”
Khương Noãn phải dỗ dành mãi Tần Đức Hinh mới tin là Cố Đình Hiên không hề bắt nạt cô.
Ba phút sau, Cố Đình Hiên quay lại phòng bệnh, “Bà nội, con về đây, tối con lại qua với bà.”
Khương Noãn biết Cố Đình Hiên không muốn gặp mình, cô nghĩ mình sẽ không bận tâm nhưng trong lòng vẫn có chút nhói đau.
Vài phút sau, cô quyết định nhắn tin cho anh: [Tôi đã ký vào thỏa thuận ly hôn rồi, để trong ngăn kéo bàn đấy, ngày mai tôi rảnh, chúng ta đi đăng ký ly hôn đi.]
Khương Noãn cứ chờ đợi hồi âm của Cố Đình Hiên nhưng tin nhắn như đá chìm đáy biển.
Cô bất lực, thầm mắng Cố Đình Hiên trong lòng.
Cố Đình Hiên vừa thảo luận xong với trợ lý về một số vấn đề cải cách thịnh hành, còn chưa tới bãi đậu xe bệnh viện thì nhận được tin nhắn của Khương Noãn.
Ly hôn?
Anh cáu kỉnh kéo kéo cà vạt, hỏi trợ lý đặc biệt.
“Đàn anh của Khương Noãn đã về nước chưa?”
“Giám đốc Cố, từ bao giờ anh lại quan tâm đến đàn anh của Khương Noãn thế?”
Cố Đình Hiên vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, ra lệnh: “Cậu điều tra hành tung của anh ta cho tôi.”
Cố Đình Hiên khoanh chân dựa lưng vào ghế, một tay đặt lên thành ghế toát ra vẻ lười biếng nhưng không kém phần uy quyền.
Chẳng mấy chốc anh đã nhận được tin: [Giám đốc Cố, trước đây lão giám đốc đã mời đàn anh của phu nhân là Hà Tử Mặc làm phó giám đốc công ty, hợp đồng ký ba năm.]
[Anh ta khi nào thì nhậm chức?]
[Khoảng một tháng nữa.]
Quả nhiên Hà Tử Mặc vừa trở về, Khương Noãn đã vội vàng muốn ly hôn?
Anh bực bội giật cà vạt, nhắn lại cho trợ lý, [Tối nay tăng ca.]
Hôm nay anh tăng ca đến khuya, lại theo một thôi thúc khó hiểu đi đến phòng bệnh.
Vừa đến phòng bệnh, anh nhẹ nhàng đẩy cửa, thấy Cố lão phu nhân đang ngủ say.
Chỉ có tư thế ngủ của Khương Noãn là khiến người ta cạn lời, cô ngủ nửa người rớt ra ngoài giường.
Anh bất đắc dĩ nhìn cô, định quay đi nhưng rồi vẫn lấy chăn đắp lên người cô.
Anh không nán lại mà trở về biệt thự.
Vừa kéo ngăn kéo ra đã nhìn thấy tờ giấy thỏa thuận ly hôn nằm bên trong.
Anh không do dự lập tức xé nát nó.
Khương Noãn nghĩ hôm nay có thể tiếp tục nghỉ ngơi, nào ngờ sáng sớm đã nhận được tin nhắn từ giám đốc Hạ: [Tiểu Ái sốt rồi, cô đến thay ca một ngày nhé.]
Khương Noãn đành phải cáo lỗi với Cố lão phu nhân, vội vàng đến Thịnh Hằng.
Vừa tới văn phòng đã nghe thấy mọi người bàn tán.
“Mọi người biết không? Bạch nguyệt quang của cơ trưởng Cố đã vào làm ở Thịnh Hằng chúng ta.”
“Cơ trưởng và tiếp viên hàng không quả là một cặp trời sinh.”
“Nhưng tôi nghe nói cơ trưởng Cố đã kết hôn rồi mà?”
“Cô nghe ở đâu vậy? Tôi có thấy anh ấy đeo nhẫn đâu.”
Khương Noãn thầm nghĩ: Trước đây nhà họ Tô và Cố Đình Hiên đều yêu cầu giữ kín chuyện kết hôn, ngoài người nhà ra thì không ai biết hai người đã cưới nhau.
Thấy không lấy lại được điện thoại, cô quay người bước vào phòng bệnh.
Cố Đình Hiên nhìn cô tức giận quay đi, vẻ mặt nhìn anh như muốn nói chuyện này không phải do cô làm.
Khoảnh khắc tiếp theo, điện thoại của cô reo lên, là cuộc gọi của Tần Đức Hinh.
Cố Đình Hiên đưa điện thoại cho Khương Noãn, nhỏ giọng nói, “Đừng nói linh tinh với mẹ.”
Lúc này điện thoại của anh cũng đồng thời đổ chuông.
“Bà nội, con ra ngoài nghe điện thoại một chút.”
Khương Noãn phải dỗ dành mãi Tần Đức Hinh mới tin là Cố Đình Hiên không hề bắt nạt cô.
Ba phút sau, Cố Đình Hiên quay lại phòng bệnh, “Bà nội, con về đây, tối con lại qua với bà.”
Khương Noãn biết Cố Đình Hiên không muốn gặp mình, cô nghĩ mình sẽ không bận tâm nhưng trong lòng vẫn có chút nhói đau.
Vài phút sau, cô quyết định nhắn tin cho anh: [Tôi đã ký vào thỏa thuận ly hôn rồi, để trong ngăn kéo bàn đấy, ngày mai tôi rảnh, chúng ta đi đăng ký ly hôn đi.]
Khương Noãn cứ chờ đợi hồi âm của Cố Đình Hiên nhưng tin nhắn như đá chìm đáy biển.
Cô bất lực, thầm mắng Cố Đình Hiên trong lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Đình Hiên vừa thảo luận xong với trợ lý về một số vấn đề cải cách thịnh hành, còn chưa tới bãi đậu xe bệnh viện thì nhận được tin nhắn của Khương Noãn.
Ly hôn?
Anh cáu kỉnh kéo kéo cà vạt, hỏi trợ lý đặc biệt.
“Đàn anh của Khương Noãn đã về nước chưa?”
“Giám đốc Cố, từ bao giờ anh lại quan tâm đến đàn anh của Khương Noãn thế?”
Cố Đình Hiên vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, ra lệnh: “Cậu điều tra hành tung của anh ta cho tôi.”
Cố Đình Hiên khoanh chân dựa lưng vào ghế, một tay đặt lên thành ghế toát ra vẻ lười biếng nhưng không kém phần uy quyền.
Chẳng mấy chốc anh đã nhận được tin: [Giám đốc Cố, trước đây lão giám đốc đã mời đàn anh của phu nhân là Hà Tử Mặc làm phó giám đốc công ty, hợp đồng ký ba năm.]
[Anh ta khi nào thì nhậm chức?]
[Khoảng một tháng nữa.]
Quả nhiên Hà Tử Mặc vừa trở về, Khương Noãn đã vội vàng muốn ly hôn?
Anh bực bội giật cà vạt, nhắn lại cho trợ lý, [Tối nay tăng ca.]
Hôm nay anh tăng ca đến khuya, lại theo một thôi thúc khó hiểu đi đến phòng bệnh.
Vừa đến phòng bệnh, anh nhẹ nhàng đẩy cửa, thấy Cố lão phu nhân đang ngủ say.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ có tư thế ngủ của Khương Noãn là khiến người ta cạn lời, cô ngủ nửa người rớt ra ngoài giường.
Anh bất đắc dĩ nhìn cô, định quay đi nhưng rồi vẫn lấy chăn đắp lên người cô.
Anh không nán lại mà trở về biệt thự.
Vừa kéo ngăn kéo ra đã nhìn thấy tờ giấy thỏa thuận ly hôn nằm bên trong.
Anh không do dự lập tức xé nát nó.
Khương Noãn nghĩ hôm nay có thể tiếp tục nghỉ ngơi, nào ngờ sáng sớm đã nhận được tin nhắn từ giám đốc Hạ: [Tiểu Ái sốt rồi, cô đến thay ca một ngày nhé.]
Khương Noãn đành phải cáo lỗi với Cố lão phu nhân, vội vàng đến Thịnh Hằng.
Vừa tới văn phòng đã nghe thấy mọi người bàn tán.
“Mọi người biết không? Bạch nguyệt quang của cơ trưởng Cố đã vào làm ở Thịnh Hằng chúng ta.”
“Cơ trưởng và tiếp viên hàng không quả là một cặp trời sinh.”
“Nhưng tôi nghe nói cơ trưởng Cố đã kết hôn rồi mà?”
“Cô nghe ở đâu vậy? Tôi có thấy anh ấy đeo nhẫn đâu.”
Khương Noãn thầm nghĩ: Trước đây nhà họ Tô và Cố Đình Hiên đều yêu cầu giữ kín chuyện kết hôn, ngoài người nhà ra thì không ai biết hai người đã cưới nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro