Lê Tổng Thả Tôi Ra!

Ngày đầu học vi...

2024-12-30 12:14:06

Sáng hôm sau, Khả Hân đến công ty đúng giờ như đã hẹn với Thế Phong vào buổi phỏng vấn hôm qua. Mọi người trong công ty hôm nay ăn mặc chỉnh tề, mọi ngóc ngách đều được dọn dẹp kỹ lưỡng để đón giám đốc mới. Cũng phải thôi, cấp trên mới đến phải để lại ấn tượng tốt cho họ mới phải, Khả Hân ngồi một góc ở sảnh để chờ Thế Phong xuống.

Hôm nay, Khả Hân mặc quần tây ống suông màu nâu đậm, áo sơ mi trắng đóng thùng, trên tay đeo chiếc vòng ngọc Bạch Nguyệt Quang, chân đi giày Mary jane cao gót màu trắng. Dáng vẻ của Khả Hân khiến nhiều người phải chú ý. Thế Phong từ trong thang máy đi đến chỗ cô, bộ vest màu xanh dương của anh ta lại khiến các cô gái trong công ty luôn mong muốn có một người yêu như anh. Thế Phong dừng lại và đặt trước mặt Khả Hân một ly nước và nói

- Cà phê Latte cho em! Chúng ta lên tầng trên! Anh đưa em đến giới thiệu với mọi người trong

văn phòng!

- Dạ! Em cảm ơn anh!

Thế Phong quay bước đi trước, cô nối bước theo sau, tiếng giày nện đều trên nền gạch và kết thúc khi cửa thang máy đóng lại. Bên trong thang máy, mùi nước hoa có nốt hương gỗ của Thế Phong tỏa ra làm người khác bị cuốn theo mùi hương đó. Dáng người cao với ánh mắt có phần hơi sắt bén khiến người khác nhìn vào có vài phần không dám đến gần vì sự lạnh lùng của anh ta.

Cánh cửa thang máy mở ra, dừng trên tầng 5 của công ty, trước mặt là phòng Marketing, Thế Phong đi trước mở cửa văn phòng giúp cô. Bên trong có khoảng tầm 8 người, có cả nam lẫn nữ, những ánh mắt đổ dồn về phía Khả Hân khi giọng nói của Thế Phong cất lên:

- Chào mọi người! Hôm nay, bộ phận của chúng ta có thực tập sinh mới bên mảng content, mong mọi người giúp đỡ cho em ấy hoàn thành kỳ thực tập thật tốt!

- Chào các anh chị, em là Khả Hân! Em rất vui khi được gặp mọi người! Em mong sẽ học hỏi được nhiều hơn từ mọi người!

Bên góc phòng, ánh mắt của Thanh Nhã đang nhìn chằm chằm vào Khả Hân như dò xét. Thanh Nhã là phó phòng của bộ phận này, sau Thế Phong là Thanh Nhã vì vậy trong bộ phận ai cũng nể cô vài phần.

- Em ngồi bên kia, nếu có khó khăn gì em có thể hỏi anh hoặc chị Thanh Nhã! Phòng anh bên đây, em có thể vào tìm khi cần!

- Dạ vâng! Cảm ơn anh đã hướng dẫn em ạ!

Khả Hân đi đến bàn làm việc và ngồi xuống, Thế Phong đến nói với Thanh Nhã vài điều



- Thanh Nhã! Em cứ phân công việc cho Khả Hân nha! Hứơng dẫn thay tôi khi tôi vắng mặt! Bây giờ, tôi phải đến đón giám đốc mới!

- Dạ được! Anh cứ giao cô bé ấy cho em!

Thế Phong rời khỏi phòng, Thanh Nhã mang một tập hồ sơ đến bàn của Khả Hân và hướng dẫn cô vài việc. Nhưng điều đáng nói chính là ở thái độ của Thanh Nhã khiến cho người ta phải khó chịu

- Cô xem qua tập hồ sơ này để nắm thông tin của công ty, sau đó kiểm lại những bài đăng cũ trước đây để xem cần thêm những gì, cuối giờ làm báo cáo những điều hôm nay cô đã tìm hiểu để nộp cho tôi. Khi nào xong cô có thể ra về!

- Dạ...chị ơi...em muốn hỏi những bài viết từ trước đến bây giờ luôn hay từ sáu tháng gần đây ạ?

- Từ trước đến hiện tại!

Khả Hân nghe thấy có chút kinh ngạc, nếu là bài từ trước đến nay thì thật sự rất nhiều không thể xong trong một ngày được. Nhưng Thanh Nhã bảo khi nào xong thì về, mọi người xung quanh ai nấy đều thay đổi sắc mặt như đang thấy bất lực trước việc người mới bị bắt nạt nhưng chẳng làm gì được. Thanh Nhã lại hỏi Khả Hân

- Sao vậy? Còn vấn đề gì sao?

- Dạ...không ạ! Em hiểu rồi! Không còn vấn đề gì ạ!

- Vậy thì làm đi!

Thanh Nhã quay về bàn làm việc của mình với vẻ mặt đắc ý, mặc kệ cho Khả Hân vẫn đang chăm chú xem tập hồ sơ dày cộm kia với sự ngỡ ngàng. Đối với Khả Hân việc này không quá khó nhưng mọi người lại nhìn cô với ánh mắt đáng thương. Chắc hẳn là Thanh Nhã phải là người như thế nào đó nên những nhân viên khác trong văn phòng cũng không thích cô ấy nhưng không dám để lộ ra ngoài.

Đến giờ nghỉ trưa, Thế Phong quay trở lại phòng làm việc của mình, các nhân viên còn lại đã ra ngoài ăn trưa chỉ còn mỗi Khả Hân vẫn đang ngồi chăm chú xem những thứ trong tập hồ sơ kia. Bất giác, Thế Phong đứng nhìn cô rồi mới đi vào phòng của mình. Ngay lúc đó, Khả Hân đã để hồ sơ sang một bên mà gục xuống bàn chợp mắt một lát, đằng nào cũng còn đến hơn một giờ nữa mới hết giờ nghỉ trưa kia mà!

Giấc ngủ trưa lúc này đối với Khả Hân nó có phần xa xỉ, não cô như sắp nổ tung với đống hồ sơ kia vậy! Đống hồ sơ những chữ và chữ, nếu có số thì toàn những con số lớn nên điều khiến cô ấy đau đầu là nhìn những con số kia. Cô gục xuống bàn, nhắm mắt lại và nghĩ rằng sẽ cố gắng hoàn thành công việc thật nhanh để về nhà nhưng bây giờ cô cần ngủ để lấy lại năng lượng trước đã.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lê Tổng Thả Tôi Ra!

Số ký tự: 0