Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 30
Thốn Tâm Vô Nghi
2024-09-03 19:30:32
Trong nhà có tiền lại còn là con trai độc nhất sau này còn có mấy người chị gái nuôi dưỡng, gả qua đó không phải là rơi vào trong ổ phúc khí sao?
Nhưng đến khi Hà Phiến Huỳnh nói mới mãn hạn tù ra ngoài, mặt hai người bỗng xệ xuống.
Bà ta: “Cháu nói gì cơ? Từng ngồi tù?”
Hà Phiến Huỳnh: “Ấy, dì ơi, người ta là kết hôn lần đầu.”
Chồng bà ta: “Không phải, cháu muốn giới thiệu cho con gái tôi một người từng ngồi tù? Cháu muốn đẩy con gái tôi vào trong hố lửa à!”
Hà Phiến Huỳnh: “Kìa chú ơi! Sao lại nói như vậy được chứ! Cháu đã nói rồi, người ta có tiền, là thế hệ giàu có thứ hai!”
Người phụ nữ này có không mặt mũi đến đâu cũng nhận ra được, cô gái này đang trêu đùa bọn họ đấy!
Lúc này nhớ những lời mình đã nói lúc trước, không phải là bị cô gái này trả lại y nguyên đó sao?
Lại nhớ đến đứa con gái của mình đang bị bàn tán, làm thế nào cũng không thể ngồi yên được, muốn ra về.
Hà Phiến Huỳnh lắc lắc đầu?
“Chậc chậc chậc, vẫn nghĩ không thông.”
“Sản nghiệp nhà người ta có mấy tỉ, từng ngồi tù thì làm sao? Không phải là được thả ra rồi đó sao?”
“Thế này mà cũng không chấp nhận được, chẳng lẽ muốn đợi đến khi con gái mình hai mươi tám tuổi gả cho một người không có tiền không có thế à?”
Nghe cô nói vậy, vậy mà người phụ nữ kia lại ngồi xuống.
Bà ta hỏi Hà Phiến Huỳnh: “Thật sự có tiền như vậy hả?”
Hà Phiến Huỳnh gật gật đầu: “Sao cháu dám lừa trưởng bối chứ?”
Người phụ nữ kia bèn thẳng lưng, làm ra vẻ cao không thể nới.
“Dì thấy nhìn trước cũng được, lỡ như thành đôi, đợi đến lúc con gái dì lỡ như thi được đến trường ở thành phố Mộc, còn có người giúp đỡ.’
Hà Phiến Huỳnh: “Đúng đúng, không cần học đại học cũng được, không ảnh hưởng đâu, người bạn đó của cháu vô cùng hào phóng.”
Người phụ nữ bèn nói: “Vậy ý cậu ta thế nào, hay là cho số wechat để hai đứa nó liên hệ trước với nhau?”
Hà Phiến Huỳnh lấy điện thoại ra, cho bà ta xem một hình đại diện: “Được, đây là người bạn đấy của cháu, để cháu hỏi cậu ta?”
Người phụ nữ quét mắt nhìn người đàn ông trên hình đại diện, nhìn có vẻ trẻ tuổi lại quý khí, thoáng cái giống như nhặt được vàng vậy, vội gật đầu: “Được ! Được! Cháu gái à, cháu nói thật tốt cho thím!”
Hà Phiến Huỳnh đứng lên ra ngoài gọi điện thoại, được một lúc lại quay lại.
Người phụ nữ bức thiết hỏi cô: “Cậu ta nói thế nào?”
Hà Phiến Huỳnh tức giận: “Tức chết cháu rồi, tên khốn nạn này, cháu nói con gái lớn của dì xinh đẹp như tiên trên trời, con gái nhỏ của dì chắc chắn còn xinh đẹp hơn.”
“Cái tên này, cái tốt cậu ta không nghe chỉ nghe cái không tốt, nói con gái lớn của dì không thể sinh cho nhà chồng nhiều con trai, chắc con gái nhỏ cũng như vậy, không vượng gia, có đẹp đến mấy cậu ta cũng không cần!”
“Cháu đang nói chuyện gì đấy!”
Nhưng đến khi Hà Phiến Huỳnh nói mới mãn hạn tù ra ngoài, mặt hai người bỗng xệ xuống.
Bà ta: “Cháu nói gì cơ? Từng ngồi tù?”
Hà Phiến Huỳnh: “Ấy, dì ơi, người ta là kết hôn lần đầu.”
Chồng bà ta: “Không phải, cháu muốn giới thiệu cho con gái tôi một người từng ngồi tù? Cháu muốn đẩy con gái tôi vào trong hố lửa à!”
Hà Phiến Huỳnh: “Kìa chú ơi! Sao lại nói như vậy được chứ! Cháu đã nói rồi, người ta có tiền, là thế hệ giàu có thứ hai!”
Người phụ nữ này có không mặt mũi đến đâu cũng nhận ra được, cô gái này đang trêu đùa bọn họ đấy!
Lúc này nhớ những lời mình đã nói lúc trước, không phải là bị cô gái này trả lại y nguyên đó sao?
Lại nhớ đến đứa con gái của mình đang bị bàn tán, làm thế nào cũng không thể ngồi yên được, muốn ra về.
Hà Phiến Huỳnh lắc lắc đầu?
“Chậc chậc chậc, vẫn nghĩ không thông.”
“Sản nghiệp nhà người ta có mấy tỉ, từng ngồi tù thì làm sao? Không phải là được thả ra rồi đó sao?”
“Thế này mà cũng không chấp nhận được, chẳng lẽ muốn đợi đến khi con gái mình hai mươi tám tuổi gả cho một người không có tiền không có thế à?”
Nghe cô nói vậy, vậy mà người phụ nữ kia lại ngồi xuống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà ta hỏi Hà Phiến Huỳnh: “Thật sự có tiền như vậy hả?”
Hà Phiến Huỳnh gật gật đầu: “Sao cháu dám lừa trưởng bối chứ?”
Người phụ nữ kia bèn thẳng lưng, làm ra vẻ cao không thể nới.
“Dì thấy nhìn trước cũng được, lỡ như thành đôi, đợi đến lúc con gái dì lỡ như thi được đến trường ở thành phố Mộc, còn có người giúp đỡ.’
Hà Phiến Huỳnh: “Đúng đúng, không cần học đại học cũng được, không ảnh hưởng đâu, người bạn đó của cháu vô cùng hào phóng.”
Người phụ nữ bèn nói: “Vậy ý cậu ta thế nào, hay là cho số wechat để hai đứa nó liên hệ trước với nhau?”
Hà Phiến Huỳnh lấy điện thoại ra, cho bà ta xem một hình đại diện: “Được, đây là người bạn đấy của cháu, để cháu hỏi cậu ta?”
Người phụ nữ quét mắt nhìn người đàn ông trên hình đại diện, nhìn có vẻ trẻ tuổi lại quý khí, thoáng cái giống như nhặt được vàng vậy, vội gật đầu: “Được ! Được! Cháu gái à, cháu nói thật tốt cho thím!”
Hà Phiến Huỳnh đứng lên ra ngoài gọi điện thoại, được một lúc lại quay lại.
Người phụ nữ bức thiết hỏi cô: “Cậu ta nói thế nào?”
Hà Phiến Huỳnh tức giận: “Tức chết cháu rồi, tên khốn nạn này, cháu nói con gái lớn của dì xinh đẹp như tiên trên trời, con gái nhỏ của dì chắc chắn còn xinh đẹp hơn.”
“Cái tên này, cái tốt cậu ta không nghe chỉ nghe cái không tốt, nói con gái lớn của dì không thể sinh cho nhà chồng nhiều con trai, chắc con gái nhỏ cũng như vậy, không vượng gia, có đẹp đến mấy cậu ta cũng không cần!”
“Cháu đang nói chuyện gì đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro