Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 31
Thốn Tâm Vô Nghi
2024-09-03 19:30:32
Hà Phiến Huỳnh nói xong vứt điện thoại vào trong túi xách, tiếp tục ngồi xuống cắn hạt dưa.
Bên kia, Thiệu Miểu vẫn luôn ngồi ngơ ngác xem Hà Phiến Huỳnh đã cúi đầu nín cười.
Người phụ nữ kia mới đầu chưa kịp phản ứng, còn đang lầm bầm nói “Sao lại không sinh được.”
Đợi đến khi bà ta phản ứng lại, thoáng chốc mặt bà ta đã biến thành màu gan heo.
Bà ta nhìn ra được Hà Phiến Huỳnh quỷ kế đa đoan không phải người dễ chọc vào, thế là nổi giận với Thiệu Miểu.
“Các người có ý gì đấy! Từ đâu ra tìm được đứa xấu xa này!”
Thiệu Miểu tiếp tục nhịn cười.
Khó lắm mới kìm lại được, bèn nói với bà ta: “Không có không có, lý luận của cậu ấy rất hợp với hai người mà, cháu còn tưởng mọi người sẽ nói chuyện hợp với nhau lắm chứ!”
Người phụ nữ kia càng tức đến giậm chân, muốn đưa tay bắt người, lại bị chồng bà ta ngăn cản.
Chồng bà ta hét vào mặt bà ta một câu: “Đừng mất mặt nữa.”
Rồi lại nhìn bác sĩ Lâm: “Vốn dĩ vợ chồng bọn tôi có lòng tốt qua đây giới thiệu đối tượng cho con gái cô, nếu các người đã coi thường chúng ta, vậy chúng tôi không ở lại để các người chê nữa, con gái cô mà không lấy được chồng, đừng có đến cầu xin bọn tôi!”
Bác sĩ Lâm vừa nghĩ đến con gái mình gả cho một người chồng có tiền sự là tình cảnh ra sao, lập tức như bị người ta dội cho một chậu nước lạnh, cả người vô cùng tỉnh táo, vô cùng thông suốt.
Bà ấy hận không thể nhanh chóng tiễn ôn thần đi, thế là vội nói: “Vậy thì không giữ chú lại nữa, các người đi thong thả, chỗ cháu còn có sầu riêng, đưa cho hai người mang đi nhá?”
Người phụ nữ kia vừa nghe đến sầu riêng, lại nhớ đến vừa nãy bị Hà Phiến Huỳnh nói hàm ý chuyện bọn họ chưa từng ăn sầu riêng, lại vừa tức vừa thẹn, trừng mắt nhìn bà ấy một cái cuối cùng rồi nhanh chân theo chồng ra khỏi cửa.
Lúc này Hà Phiến Huỳnh vẫn ngồi trên ghế sô pha cắn hạt dưa.
Cô bỏ vỏ hạt dưa vào trong thùng rác, vỗ tay, dùng giọng nói ngọt ngào hét một câu: “Chú dì đi thong thả, không tiễn nhé, sau này em gái nhỏ mà không gả được cứ đến tìm cháu nhé!”
Rồi lại nhiệt tình chạy lên nói thêm một câu: “Con trai nhỏ nhà chú dì sau này không lấy được vợ cũng đến tìm cháu nhé, cháu sẽ giới thiệu cho em trai một phú bà rất biết chăm sóc con nhỏ!”
Trả lời cô là một tiếng bịch cửa bị đóng lại.
Thiệu Miểu thấy người đi rồi, thoáng cái nhảy đến chỗ Hà Phiến Huỳnh, ôm lấy cổ của cô.
Bên kia, Thiệu Miểu vẫn luôn ngồi ngơ ngác xem Hà Phiến Huỳnh đã cúi đầu nín cười.
Người phụ nữ kia mới đầu chưa kịp phản ứng, còn đang lầm bầm nói “Sao lại không sinh được.”
Đợi đến khi bà ta phản ứng lại, thoáng chốc mặt bà ta đã biến thành màu gan heo.
Bà ta nhìn ra được Hà Phiến Huỳnh quỷ kế đa đoan không phải người dễ chọc vào, thế là nổi giận với Thiệu Miểu.
“Các người có ý gì đấy! Từ đâu ra tìm được đứa xấu xa này!”
Thiệu Miểu tiếp tục nhịn cười.
Khó lắm mới kìm lại được, bèn nói với bà ta: “Không có không có, lý luận của cậu ấy rất hợp với hai người mà, cháu còn tưởng mọi người sẽ nói chuyện hợp với nhau lắm chứ!”
Người phụ nữ kia càng tức đến giậm chân, muốn đưa tay bắt người, lại bị chồng bà ta ngăn cản.
Chồng bà ta hét vào mặt bà ta một câu: “Đừng mất mặt nữa.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rồi lại nhìn bác sĩ Lâm: “Vốn dĩ vợ chồng bọn tôi có lòng tốt qua đây giới thiệu đối tượng cho con gái cô, nếu các người đã coi thường chúng ta, vậy chúng tôi không ở lại để các người chê nữa, con gái cô mà không lấy được chồng, đừng có đến cầu xin bọn tôi!”
Bác sĩ Lâm vừa nghĩ đến con gái mình gả cho một người chồng có tiền sự là tình cảnh ra sao, lập tức như bị người ta dội cho một chậu nước lạnh, cả người vô cùng tỉnh táo, vô cùng thông suốt.
Bà ấy hận không thể nhanh chóng tiễn ôn thần đi, thế là vội nói: “Vậy thì không giữ chú lại nữa, các người đi thong thả, chỗ cháu còn có sầu riêng, đưa cho hai người mang đi nhá?”
Người phụ nữ kia vừa nghe đến sầu riêng, lại nhớ đến vừa nãy bị Hà Phiến Huỳnh nói hàm ý chuyện bọn họ chưa từng ăn sầu riêng, lại vừa tức vừa thẹn, trừng mắt nhìn bà ấy một cái cuối cùng rồi nhanh chân theo chồng ra khỏi cửa.
Lúc này Hà Phiến Huỳnh vẫn ngồi trên ghế sô pha cắn hạt dưa.
Cô bỏ vỏ hạt dưa vào trong thùng rác, vỗ tay, dùng giọng nói ngọt ngào hét một câu: “Chú dì đi thong thả, không tiễn nhé, sau này em gái nhỏ mà không gả được cứ đến tìm cháu nhé!”
Rồi lại nhiệt tình chạy lên nói thêm một câu: “Con trai nhỏ nhà chú dì sau này không lấy được vợ cũng đến tìm cháu nhé, cháu sẽ giới thiệu cho em trai một phú bà rất biết chăm sóc con nhỏ!”
Trả lời cô là một tiếng bịch cửa bị đóng lại.
Thiệu Miểu thấy người đi rồi, thoáng cái nhảy đến chỗ Hà Phiến Huỳnh, ôm lấy cổ của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro