Thủy Ngục
Khánh Dy
2024-11-12 10:57:05
Nguyệt khi thấy A Thủy đang mang bom xung quanh người thì hắn không cảm thấy sợ hãi, đổi ngược lại hắn liền cười phấn khích nói: “Ha…ha…ha mày nghĩ với mấy trái bom đó thì dọa được tao à?”.
“Chí ít mày phải đem bom loại khác đến thì mới dọa được tao chứ!”.
A Thủy: “Tao cũng biết là với mấy cái này không hù được mày mà, với lại tao tới đây thì cũng chuẩn bị sẵn tinh thần không về được rồi nên tao sẽ tự xác để tụi bây không thể nào lấy xác của tao thực hiện kế hoạch được”.
Nguyệt trừng mắt lên bất ngờ về việc A Thủy đã biết được bí mật và nói: “Thật không ngờ đến chuyện này mà anh ấy cũng nói cho mày nghe à?”.
A Thủy: “Đúng vậy trước khi đi tao đã hỏi cậu ta và cậu ta đã nói cho tao biết rằng”.
“Những xác chết để làm nghi lễ bắt buộc khi chết họ phải chết theo đúng các nguyên tố ngũ hành, nếu chết sai cách thì nghi lễ sẽ không thể thực hiện được tao nói đúng không hả?”.
Nguyệt: “Xem ra anh ấy đã nói cho mày biết quá nhiều rồi đó nhưng mà dù mày có biết thì cũng không làm được gì đâu”.
A Thủy: “Mày nghĩ là tao tới đây mà không chuẩn bị gì à”.
Sau khi nói chuyện với A Thủy một hồi thì Nguyệt liền nghe được một tiếng: “Xè…xè…xè”.
Hắn nhìn lại trên người A Thủy thì thấy lửa đang được chạy trên sợi dây gần đến chỗ những quả bom.
Khi này hắn hốt hoảng nói: “Chết rồi nãy giờ hắn nói chuyện với ta là để đánh lạc hướng, rồi âm thầm đốt lửa để kích hoạt bom khiến ta trở tay không kịp”.
A Thủy: “Bây giờ mới phát hiện ra à, muộn rồi lửa tao đốt nó sắp đến nơi nó cần đến rồi, vài giây nữa thôi nơi này sẽ trở thành bình địa”.
“Người anh em chúng ta chết cùng nhau nhé?”.
Lửa một lúc một tiến đến gần những trái bom thì khi này bỗng nhiên Nguyệt nhanh chóng, lấy ra trong người năm cây kim nhắm thật kỹ và phóng về phía ngọn lửa khiến chúng bị dập tắt.
A Thủy bất ngờ trước khả năng phóng kim của Nguyệt liền nói: “Không thể nào ở khoảng cách này hắn có thể phóng mấy chiếc kim nhỏ đó để dập tắt lửa sao, tên này phải người không vậy!”.
Nguyệt liền nở một nụ cười đắc thắng nói: “Ha…ha…ha mày hơi coi thường tao rồi đó, từ nhỏ tao và anh tao từng luyện khả năng thiện xạ bằng cách bắn chim hoặc côn trùng đó”.
“Anh tao thì chuyện sử dụng công cụ bắn tầm xa, còn tao thì lợi hại hơn không cần công cụ chỉ cần dùng đôi tay này mà thôi”.
“Với lại ruồi hay kiến tao còn phóng trúng thì ngọn lửa đó đã là gì hả, ha…ha…ha”.
Sau khi trái bom của mình đã bị chặn đứng thì nhanh chóng A Thủy trong người đã chuẩn bị sẵn con dao, hắn liền rút ra định đâm một phát vào tim để kết liễu mình thì Nguyệt lại một lần nữa phóng một cây kim vào tay khiến con dao rơi xuống đất.
A Thủy lúc này ôm tay tức giận nói: “Đáng ghét vậy mà cũng bị hắn cản lại được”.
Bất ngờ Long từ phía sau hắn chạy đến bẻ tay và đè người của hắn xuống đất và nói: “Cuối cùng tao cũng bắt được mày rồi, cho mày giãy giụa nãy giờ là quá đủ rồi”.
A Thủy: “Bực mình thiệt chứ muốn tự sát mà ông trời cũng không cho chết, không lẽ thật sự số phận của mình là phải chết thê thảm dưới tay chúng hay sao”.
Lúc này Phụng đi đến nói: “Đúng vậy đó bọn tao sẽ không để cho mày chết nhẹ nhàng như thế đâu, mà mày phải chết một cách đau đớn hơn thế nữa”.
“Bị hành hạ trước và chết từ từ như vậy tao mới cảm thấy hả dạ được, ha…ha…ha”.
Long liền nhanh chóng kéo A Thủy qua một bên và mở một cánh cửa được thiết kế dưới đất, sau khi mở ra thì bên dưới được thiết kế là một hồ nước bằng kính lớn.
Long liền đẩy A Thủy xuống dưới hồ nước lớn đó, mặc dù bị rớt xuống hồ nước nhưng A Thủy hắn biết bơi nên hắn đã ngoi lên mặt nước nói: “Nè tụi bây tưởng tao không biết bơi à, nói cho biết từ nhỏ tao bơi giỏi nhất trong năm người đó”.
Long sau khi nghe nói như thế liền cười nói: “Vậy sao mày nghĩ là tao sẽ để yên cho mày ở dưới đó hưởng thụ à, mày nên nhìn bên dưới đi rồi hãy cười”.
A Thủy liền bất ngờ khi bên dưới hồ nước được chất đầy củi khô, khi này Nguyệt và Phụng thì cũng đang có mặt ở đó nói: “Mày cứ bơi tự nhiên đi ha, còn tao sẽ đun chín mày lên để coi mày cười được bao lâu nữa”.
Nói xong ngay tức khắc Nguyệt chế xăng vào đống củi rồi đốt lửa lên khiến A Thủy bên trong hồ phải giãy giụa vì nước quá nóng.
Cuối cùng hắn chịu không nổi sức nóng và từ từ chìm xuống đáy hồ, lát sau hắn cũng bị ngạt nước và chết.
“Chí ít mày phải đem bom loại khác đến thì mới dọa được tao chứ!”.
A Thủy: “Tao cũng biết là với mấy cái này không hù được mày mà, với lại tao tới đây thì cũng chuẩn bị sẵn tinh thần không về được rồi nên tao sẽ tự xác để tụi bây không thể nào lấy xác của tao thực hiện kế hoạch được”.
Nguyệt trừng mắt lên bất ngờ về việc A Thủy đã biết được bí mật và nói: “Thật không ngờ đến chuyện này mà anh ấy cũng nói cho mày nghe à?”.
A Thủy: “Đúng vậy trước khi đi tao đã hỏi cậu ta và cậu ta đã nói cho tao biết rằng”.
“Những xác chết để làm nghi lễ bắt buộc khi chết họ phải chết theo đúng các nguyên tố ngũ hành, nếu chết sai cách thì nghi lễ sẽ không thể thực hiện được tao nói đúng không hả?”.
Nguyệt: “Xem ra anh ấy đã nói cho mày biết quá nhiều rồi đó nhưng mà dù mày có biết thì cũng không làm được gì đâu”.
A Thủy: “Mày nghĩ là tao tới đây mà không chuẩn bị gì à”.
Sau khi nói chuyện với A Thủy một hồi thì Nguyệt liền nghe được một tiếng: “Xè…xè…xè”.
Hắn nhìn lại trên người A Thủy thì thấy lửa đang được chạy trên sợi dây gần đến chỗ những quả bom.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi này hắn hốt hoảng nói: “Chết rồi nãy giờ hắn nói chuyện với ta là để đánh lạc hướng, rồi âm thầm đốt lửa để kích hoạt bom khiến ta trở tay không kịp”.
A Thủy: “Bây giờ mới phát hiện ra à, muộn rồi lửa tao đốt nó sắp đến nơi nó cần đến rồi, vài giây nữa thôi nơi này sẽ trở thành bình địa”.
“Người anh em chúng ta chết cùng nhau nhé?”.
Lửa một lúc một tiến đến gần những trái bom thì khi này bỗng nhiên Nguyệt nhanh chóng, lấy ra trong người năm cây kim nhắm thật kỹ và phóng về phía ngọn lửa khiến chúng bị dập tắt.
A Thủy bất ngờ trước khả năng phóng kim của Nguyệt liền nói: “Không thể nào ở khoảng cách này hắn có thể phóng mấy chiếc kim nhỏ đó để dập tắt lửa sao, tên này phải người không vậy!”.
Nguyệt liền nở một nụ cười đắc thắng nói: “Ha…ha…ha mày hơi coi thường tao rồi đó, từ nhỏ tao và anh tao từng luyện khả năng thiện xạ bằng cách bắn chim hoặc côn trùng đó”.
“Anh tao thì chuyện sử dụng công cụ bắn tầm xa, còn tao thì lợi hại hơn không cần công cụ chỉ cần dùng đôi tay này mà thôi”.
“Với lại ruồi hay kiến tao còn phóng trúng thì ngọn lửa đó đã là gì hả, ha…ha…ha”.
Sau khi trái bom của mình đã bị chặn đứng thì nhanh chóng A Thủy trong người đã chuẩn bị sẵn con dao, hắn liền rút ra định đâm một phát vào tim để kết liễu mình thì Nguyệt lại một lần nữa phóng một cây kim vào tay khiến con dao rơi xuống đất.
A Thủy lúc này ôm tay tức giận nói: “Đáng ghét vậy mà cũng bị hắn cản lại được”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất ngờ Long từ phía sau hắn chạy đến bẻ tay và đè người của hắn xuống đất và nói: “Cuối cùng tao cũng bắt được mày rồi, cho mày giãy giụa nãy giờ là quá đủ rồi”.
A Thủy: “Bực mình thiệt chứ muốn tự sát mà ông trời cũng không cho chết, không lẽ thật sự số phận của mình là phải chết thê thảm dưới tay chúng hay sao”.
Lúc này Phụng đi đến nói: “Đúng vậy đó bọn tao sẽ không để cho mày chết nhẹ nhàng như thế đâu, mà mày phải chết một cách đau đớn hơn thế nữa”.
“Bị hành hạ trước và chết từ từ như vậy tao mới cảm thấy hả dạ được, ha…ha…ha”.
Long liền nhanh chóng kéo A Thủy qua một bên và mở một cánh cửa được thiết kế dưới đất, sau khi mở ra thì bên dưới được thiết kế là một hồ nước bằng kính lớn.
Long liền đẩy A Thủy xuống dưới hồ nước lớn đó, mặc dù bị rớt xuống hồ nước nhưng A Thủy hắn biết bơi nên hắn đã ngoi lên mặt nước nói: “Nè tụi bây tưởng tao không biết bơi à, nói cho biết từ nhỏ tao bơi giỏi nhất trong năm người đó”.
Long sau khi nghe nói như thế liền cười nói: “Vậy sao mày nghĩ là tao sẽ để yên cho mày ở dưới đó hưởng thụ à, mày nên nhìn bên dưới đi rồi hãy cười”.
A Thủy liền bất ngờ khi bên dưới hồ nước được chất đầy củi khô, khi này Nguyệt và Phụng thì cũng đang có mặt ở đó nói: “Mày cứ bơi tự nhiên đi ha, còn tao sẽ đun chín mày lên để coi mày cười được bao lâu nữa”.
Nói xong ngay tức khắc Nguyệt chế xăng vào đống củi rồi đốt lửa lên khiến A Thủy bên trong hồ phải giãy giụa vì nước quá nóng.
Cuối cùng hắn chịu không nổi sức nóng và từ từ chìm xuống đáy hồ, lát sau hắn cũng bị ngạt nước và chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro