Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 88

Tiếu Giai Nhân

2024-11-21 12:09:41

Đêm nay Ngưng Hương ngủ cũng không an giấc.

Trong đầu lúc nào cũng thoảng qua hình ảnh khuôn mặt lạnh lùng của Lục Thành trước khi đi, bình thường hắn là một người rất cởi mở, đột nhiên nghiêm túc vừa làm cho nàng sợ hãi, vừa khiến trong lòng nàng cảm thấy hơi áy náy, giống như mình đã làm tổn thương lòng tốt của hắn.

Người trước nay vẫn an phận như Ngưng Hương không có thói quen làm "tổn thương" ai.

Nhưng nàng cũng không còn lựa chọn nào khác, cũng không thể vì không đành lòng mà đáp ứng người nam nhân mà mình không thích.

Xoayngười, Ngưng Hương nhẹ nhàng hôn lên trán đệ đệ.

Đời trước nàng không có suy nghĩ sẽ kết hôn, đời này lại càng không muốn, chỉ muốn thuận lợi chuộc thân, chăm sóc đệ đệ trưởng thành. Về phần nàng, gặp được người yêu cũng được, không gặp được cũng không sao, dù sao trước khi thành công giúp đệ đệ né qua kiếp nạn cuối năm, nàng cũng không có lòng dạ nào nghĩ đến tình yêu.

Ôm đệ đệ vào lòng, tâm trạng Ngưng Hương yên tĩnh trở lại, thỏa mãn ngủ.

Có lẽ đã lâu không làm việc, đêm nay Ngưng Hương ngủ rất ngon giấc, ngày tiếp theo lại ngủ nướng một lát, lúc tỉnh dậy thì Lý thị đã hầm cháo xong. Tối hôm qua cơm còn dư lại một ít, vừa vặn đủ nấu cháo, với lại buổi trưa hôm qua trong nhà vẫn chưa ăn hết bánh nướng áp chảo.

Ăn xong điểm tâm, hai cha con Từ Thủ Lương muốn đi tới ruộng tiếp tục kéo trục lăn, Lý thị suy nghĩ một chút, dặn dò chất nữ: "Lục Thành nói nhà bọn họ hôm nay cũng trồng trọt, ta cũng muốn đi theo nhìn một chút, nếu cần gì có thể giúp đỡ họ, Hương nhi và Thu Nhi ở nhà đợi đi."

Ngưng Hương gật đầu, không níu kéo. Tối hôm qua nàng và Lục Thành tuy là không nói rõ ràng, nhưng hai bên đều đã biết ý của đối phương, về sau có thể không gặp tốt nhất là không gặp, đỡ phải lúng túng.

Tỷ tỷ không đi, A Mộc đương nhiên cũng không đi, ở nhà chơi với tỷ tỷ, buổi chiều tỷ tỷ phải đi rồi, bé rất không nỡ.

Lý thị vừa đi, Ngưng Hương dẫn đệ đệ và muội muội đi tới Tây ốc của nàng và A Mộc .

Sắp vào hè, buổi tối không cần đốt lửa sưởi giường nữa, Lý thị đã sớm dọn dẹp xong ba gian phòng cách vách bên này, để Từ Hòe ngủ ở chỗ này, tránh cho trước lúc đi ngủ lại mắc cỡ nhìn thấy cánh tay trần của muội muội lắc lư ở trước mặt, một mình ngủ ở bên này, ban đêm cởi đồ ngủ cũng không có ai quản.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đại bá mẫu là người chịu khó, Ngưng Hương đi một vòng phát hiện không còn chuyện gì để làm, mang ba cái ghế ngồi dưới gốc cây hồng trong sân. A Mộc năm tuổi đã có thể đem Tam tự kinh lắp bắp đọc ra, chữ viết được không nhiều lắm, mỗi lần Ngưng Hương trở về lại chỉ bé năm chữ, từ từ học. Còn Từ Thu Nhi, bản thân Ngưng Hương chỉ biết Tam tự kinh, dạy xong rồi không có cách nào dạy thêm những bài tập khác trên trường nữa, nên chỉ dạy nàng thêu hoa.

Bầu không khí yên tĩnh mà hài hòa.

Cho đến khi ngoài cửa truyền đến giọng nói của Lý thị dịu dàng hơn so với bình thường, "A Nam đừng vội, tức khắc sẽ tới nhà bác thôi mà."

Ngưng Hương kinh ngạc nhìn về phía cánh cửa nhà mình đang đóng chặt, ánh mắt nhìn theo tiếng bước chân củaLý thị bước qua cửa đông, sau một khắc, liền thấy Lý thị ôm một bé trai đi đến, bên cạnh còn có A Đào một thân đào váy đỏ xinh đẹp đi theo sau.

"Nương!" A Nam tinh mắt, nhìn thấy "mẫu thân" đang đứng dưới tàng cây hồng, lập tức cất tiếng gọi trong vắt.

"Tiểu tử thúi không được gọi bậy, phải gọi là cô cô!" Lý thị lần đầu tiên nghe A Nam gọi cháu gái chưa lập gia đình của mình là nương, nhẹ nhàng đánh bàn tay nhỏ bé của bé, vẻ mặt không biết làm sao đi tới bên cạnh cháu gái giải thích: "A Nam đang đứng ở ruộng bên cạnh thì nhìn thấy ta, nhất quyết đòi ta tìm con, ai khuyên cũng đều không nghe, không còn biện pháp nào khác, Hương nhi dỗ bé chơi một chút đi, ta còn phải quay lại làm việc ."

Dù sao A Nam và A Đào ở lại trong ruộng cũng không giúp được gì.

Nhìn thấy bé trai đang hưng phấn hướng về phía mình dang tay muốn ôm, Ngưng Hương cắn môi, tâm trạng phức tạp ôm lấy tiểu tử.

A Nam yêu thích nàng, nàng cũng muốn chăm sóc cho bé, nhưng nàng lại không muốn có qua lại gì với Lục Thành.

Phía tây trong ruộng, Lục Thành nhấc ấm nước bằng đồng lên, ngước cổ há miệng ùng ục hai tiếng, yết hầu liên tục lăn.

Uống xong, hắn vừa đậy nắp vừa nhìn về phía nhà Từ gia ở thôn Liễu Khê.

Giống như là thấy được vẻ mặt phức tạp của Ngưng Hương, hắn nở nụ cười đầy ngụ ý.

Trừ phi nàng tàn nhẫn quyết tâm cự tuyệt A Nam, nếu không hắn sẽ không sợ theo đuổi không được người tức phụ này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Số ký tự: 0