Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 43

2024-11-21 22:13:47

Nhưng lời chồng vừa nói, như gỡ bỏ gánh nặng đè lên tim bà ta bấy lâu, khiến bà ta cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Lúc này bà ta mới nhận ra, dù có bị người khác mắng chửi cũng không sao, chỉ cần chồng bà ta hiểu bà ta, vậy là đủ rồi.

Bữa cơm hôm đó rất đạm bạc, nhưng với bà ta, nó mang lại cảm giác hạnh phúc như khi mới về làm dâu, khiến đôi mắt bà ta đỏ hoe suốt cả bữa, chỉ là bà ta luôn cúi đầu nên không ai nhận ra.

Mọi người ăn khá nhiều, sau cả ngày đường mệt mỏi. Nửa con gà được chia đều, mỗi người hai miếng thịt, thêm canh gà nóng hổi khiến ai cũng thấy mãn nguyện.

Món trứng hấp cho bọn trẻ cũng bị ăn hết sạch, nhưng Tiểu Linh Đang thì ăn không nhiều, bởi nàng đã ăn nhiều lần rồi, cái nàng thèm chính là thịt!

Nàng một mình gặm cả cái đùi gà lớn, dù vậy vẫn còn muốn ăn thêm, nhưng tiếc là bụng nàng nhỏ, ăn xong đùi gà đã no đến mức suýt nữa không uống nổi cháo.

Khi mọi người đã ăn no, cháo còn lại một ít, nhưng gà đã bị ăn sạch sẽ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đại tẩu, trong thùng kia có nước vo gạo, dùng nước đó rửa bát đi! Hôm nay chưa tìm được nguồn nước, ngày mai chúng ta phải vào huyện tìm xem sao. Giờ ta đi trải giường, lát nữa mọi người ngủ sớm một chút nhé!”

Trải giường cũng đơn giản, chỉ cần lót một lớp rơm khô dày, sau đó trải hai tấm chăn lên là xong.

Còn chuyện nằm xuống thì chắc chắn không thể, vì chỗ chật hẹp, cả nhà phải ngồi tựa vào tường, ôm bọn trẻ trong lòng, đắp thêm một tấm chăn lớn, như vậy là xong một đêm.

Vì đây là ngủ ngoài trời, nên ban đêm phải sắp xếp người canh gác để đề phòng có bất trắc xảy ra.

Ban đầu, Lâm Trường Thụ cũng định đứng gác, nhưng Lâm Quang nhanh nhảu giành trước, “Nhị thúc, người đừng bận lòng nữa, đêm nay con và hai đệ đệ thay phiên nhau canh gác là được rồi, mỗi người một canh giờ, không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi đâu ạ.”

Lâm Nhạc và Lâm Phong cũng vội gật đầu, “Đúng vậy, phụ thân, đã có bọn con rồi. Phụ thân và đại bá cứ yên tâm mà ngủ, đảm bảo không có gì nguy hiểm đâu!”

Thấy vậy, Lâm Trường Thụ chỉ đành gật đầu, “Được rồi, nhưng nếu không chịu nổi thì nhớ gọi ta dậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0