Mang Theo Không Gian Tới Thập Niên 50
Cháy Lớn
Bạch Sương Đầy Đất
2024-09-27 20:18:47
Từ Tú Anh vừa về đến cửa đã thấy cả căn nhà lộn xộn.
Củi chất đống từ trước đến sau nhà, củi đã cháy hay chưa cháy đều đẩy ra tán loạn. Một số củi vẫn còn đang cháy lấm tấm những đốm đỏ, bốc lên khói đen; một số củi khác thì đã bị tạt nước ướt sũng, bị giẫm tới giẫm lui, không cần nói nó lộn xộn đến thế nào.
Có điều cũng may, trước sau nhà đều chất củi chắc, không dễ cháy. Sau khi bị người ta phát hiện có cháy thì đã đẩy ra kịp lúc, trong nhà không có thứ gì bị cháy chỉ là trên tường bị cháy xém một mảng đen, nhìn có vẻ bẩn một chút, dọn dẹp kỹ lại thì không vấn đề gì.
Phòng củi là nơi bị cháy nghiêm trọng nhất trong nhà họ Lý. Nơi này nhiều củi lửa, thêm vào đó nơi này chất nhiều lá thông, mấy thứ này dễ bắt lửa nhất, bắt lửa rồi thì cháy cực kỳ nhanh, một chút là cháy thành một đám lớn, muốn dập cũng đập không tắt.
Tiếp đó là nhà bếp, trong nhà bếp cũng chất mấy bó củi, cũng không thiếu được lá thông để nhóm lửa. Chẳng qua là chỉ chất thành đống ở một góc, cháy hết rồi thì không cháy lan nữa.
Hiện giờ phòng củi vẫn còn đang cháy, bởi vì ngọn lửa lan ra quá nhanh, bây giờ đã cháy lên cả mái tranh, mắt nhìn thì đã sắp bị thiêu rụi cả rồi.
Có điều cháy thành thế này thì có cứu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, huống hồ gì bên trong lửa lớn như vậy, bên trong toàn chất lá thông củi khô, có dựa vào xô nước và chổi trong tay cũng không cứu được.
Cũng may nhà họ Lý vẫn còn chút tài sản, tuy là xây nhà đất nhưng trong nhà mấy gian chính và nhà bếp đều lợp ngói, lửa cháy ở dưới, đốm lửa bay lên trên cũng không cháy được.
Hôm nay đội chiếu bóng đến chiếu phim, người trong thôn ít mà nhà họ Lý lại xa, thế nên trận hỏa hoạn này cháy một lúc mới bị người ta phát hiện ra.
Lửa đã cháy lớn, lộ ra ánh đỏ, nhà thím Thúy Hoa cách đó mấy căn, vốn dĩ ra xem có ai trở về chưa, thuận tiện ra sau vườn bón phân cho cây, kết quả vừa vén quần lên nhìn bốn phía thì thấy chỗ nhà họ Lý có một đốm đỏ. Ở nơi không có ánh đèn điện này thì đốm sáng đỏ đó không cần nói cũng biết nó rõ thế nào.
Lúc ấy thím Thúy Hoa còn tưởng rằng nhà họ Lý đang bày trò vui gì nữa đấy, nhấc chân lên, tò mò đi về phía nhà họ Lý. Vừa đi qua nhà thím Tú thì phát hiện nhà thím Tú không có người, cửa khóa ngoài.
Đi đến vườn ngoài nhà họ Lý thì thấy củi chất ngoài vườn nhà họ Lý vậy mà lại cháy rồi, chút tiếng động cũng không có, rõ ràng nhà không có ai cả.
Lúc đó bà liền bị kích động, cũng không biết mấy người thất đức nhà họ Lý đã đắc tội với ai nữa, gặp báo ứng rồi đấy, chọn giờ này để phóng hỏa.
Chờ đến khi người nhà họ Lý trở về, bọn họ liền khóc lóc.
Quan hệ giữa thím Thúy Hoa và người nhà họ Lý rất tệ, nó bắt nguồn từ lúc nhà họ Lý vừa dọn đến thôn Thượng Hà. Khi ấy thím Thúy Hoa và chồng của bà- Vương Đại Thạch vừa bị người lớn trong nhà cho ra ngoài, vốn dĩ thím Thúy Hoa nhìn trúng mảnh đất đó của nhà họ Lý.
Dự định là cứ xem mảnh đất đó như vườn rau nhà mình trước, mỗi năm trồng một chút bí ngô bí đao gì đó, tăng thêm đồ ăn cho gia đình, lại không phải chăm sóc gì, có lợi quá còn gì!
Chờ khi con trai bà lớn lên, sau này chia nhà thì mảnh đất này giữ lại cho con trai xây nhà, dù gì chỗ đó thực sự không tệ, vừa lớn lại còn bằng phẳng. Một con đường nhỏ dẫn vào núi và mảnh đất, ai biết được bà đã tính toán xong hết rồi, vậy mà nhà họ Lý đó lại từ bên ngoài vào chiếm mất.
Đương nhiên khi ấy nhà họ Lý vừa đến, tuy rằng vị trí đất này hơi xa nhưng thực sự là mảnh đất tốt, không thể nói cho không nhà họ Lý như thế được.
Năm đó bà Lý đã bỏ ra một khoản tiền lớn, bỏ ra cả hai đồng đại dương để mua quà đến tặng mà xong chuyện. Hơn nữa những người muốn có mảnh đất đó không nhiều, cũng chính là nhà thím Thúy Hoa ở gần đó. Nhớ khi ấy con lớn nhà bà ta mới bảy tuổi, hai vợ chồng lấy điều này làm cái cớ muốn chiếm đất xây nhà, cũng thật là quá đáng. Thêm vào đó anh chị em ai cũng đắc tội người khác, không có địa vị gì ở trong thôn cả.
Nhà họ Lý cưới con gái nhà họ Từ, lại gả con gái cho nhà họ Vương, còn xuất tiền vận động trên dưới, cuối cùng mảnh đất này đã về tay nhà họ Lý.
Hai vợ chồng thím Thúy Hoa và Vương Đại Thạch ở trong thôn Thượng Hà không phải là nhân vật đàng hoàng gì, ở nhà còn dám làm trái ý cha mẹ, thỉnh thoảng còn động tay động chân, nên chính là hận nhà họ Lý đấy!
Về sau, vì mảnh đất này mà hai vợ chồng thím Thúy Hoa và nhà họ lý cãi nhau không ít lần.
Sau đó vài năm con cái nhà họ Lý lần lượt ra đời thì đến con cái cãi nhau đánh nhau. Hai nhà vì chuyện con cái lại cãi nhau không ít.
Gây tới gây lui, oán hận ấy không phải càng ngày lại càng sâu , càng ngày lại cãi càng to ư!
Thế nên tối nay thím Thúy Hoa nhìn thấy nhà họ Lý xui rủi bị cháy, trong lòng không cần nói sảng khoái đến thế nào.
Bà còn tiếc ngọn lửa này không lớn thêm chút nữa, thiêu sạch nhà họ Lý cho rồi.
Thím Thúy Hoa không hét gọi người đến cứu hỏa, xung quanh không có nhà cửa gì, nhà thím Tú một người cũng không có, chờ đến khi có người phát hiện còn không biết là khi nào đấy.
Thím Thúy Hoa một mình đi vòng quanh căn nhà, đi đến cửa sau nhà bếp mượn ánh lửa nhìn thấy cửa phòng nhà bà Lý mở toang. Bà mơ hồ nhìn thấy một số quần áo vải vóc gì đấy vương vãi khắp phòng. Con ngươi bà đảo một vòng, lòng tham vừa nổi lên thì không còn quan tâm được gì nữa mà.
Không quản nhà bếp vẫn còn củi đang cháy, bà ta nhanh chóng đi vào trong sờ mó loạn xạ, sờ được vải vóc, nến hoặc các món đồ khác thì không quan tâm nữa, cái gì cũng đều ôm vào người.
Trong phòng tối om, chỉ có một chút ánh trăng từ cửa sổ và ánh lửa từ nhà bếp, khi thím Thúy Hoa lục đồ thì bị va đụng rất nhiều, có một hai lần đụng rất mạnh, cho dù không bị gãy xương thì ít nhất cũng bị bầm tím. Nhưng thím Thúy Hoa đang chìm trong lòng tham lúc đó không có phản ứng nào, như thể cơ thể bị đụng vào không phải của bà ấy vậy, adrenaline tăng vọt, vui sướng ngập tràn.
Vài phút sau, thím Thúy Hoa tránh ngọn lửa, âm thầm ra khỏi nhà họ Lý, trên lưng mang một cái gùi lớn, phía trước ôm một đống quần áo vải vóc, ngay cả cái chăn bông cũ bà Lý lót giường không biết bao nhiêu năm cũng không bỏ qua.
Thím Thúy Hoa chôm một đống đồ to về nhà, lần mò trong tối đốt nến lên, tay chân thoăn thoắt, bước nhanh như bay, đem mấy thứ đó bỏ vào bào, giấu vào nơi tối nhất trong nhà bà ta.
Đến khi thím Thúy Hoa dọn dẹp xong đồ kêu người đến cứu hỏa , cách lúc bà ta phát hiện ra có cháy đã qua mười mấy phút, lửa ở nhà bếp và phòng củi đều đã vươn lên cao rồi.
Những người được gọi đến nhà họ Lý là bởi tiếng kêu của thím Thúy Hoa, người trong thôn không ai đi, họ nhanh chóng chữa cháy nhà trước và nhà sau trước, dùng gậy gạt những cây củi chắc ra xa tường, dùng nước tạt, dùng chổi dùng gập đập. Mười mấy người gia trẻ bận rộn một hồi mới có chút hiệu quả, dập tắt được một nửa.
Chờ đến khi trong thôn xem phim lần lượt quay về, thấy nhà họ Lý đang cháy đỏ rực, những người biết có cháy xách thùng đầy nước ở nhà mình vội vã chạy về hướng nhà họ Lý. Một lúc sau đã dập tắt được lửa ở trước sau nhà và nhà bếp. Chỉ có phòng củi thực sự không dập nổi, thấy sắp cháy hết nên họ cũng dừng tay lại, đứng trong vườn chờ, chờ nhà họ Từ trở về xem có giúp được gì không.
Củi chất đống từ trước đến sau nhà, củi đã cháy hay chưa cháy đều đẩy ra tán loạn. Một số củi vẫn còn đang cháy lấm tấm những đốm đỏ, bốc lên khói đen; một số củi khác thì đã bị tạt nước ướt sũng, bị giẫm tới giẫm lui, không cần nói nó lộn xộn đến thế nào.
Có điều cũng may, trước sau nhà đều chất củi chắc, không dễ cháy. Sau khi bị người ta phát hiện có cháy thì đã đẩy ra kịp lúc, trong nhà không có thứ gì bị cháy chỉ là trên tường bị cháy xém một mảng đen, nhìn có vẻ bẩn một chút, dọn dẹp kỹ lại thì không vấn đề gì.
Phòng củi là nơi bị cháy nghiêm trọng nhất trong nhà họ Lý. Nơi này nhiều củi lửa, thêm vào đó nơi này chất nhiều lá thông, mấy thứ này dễ bắt lửa nhất, bắt lửa rồi thì cháy cực kỳ nhanh, một chút là cháy thành một đám lớn, muốn dập cũng đập không tắt.
Tiếp đó là nhà bếp, trong nhà bếp cũng chất mấy bó củi, cũng không thiếu được lá thông để nhóm lửa. Chẳng qua là chỉ chất thành đống ở một góc, cháy hết rồi thì không cháy lan nữa.
Hiện giờ phòng củi vẫn còn đang cháy, bởi vì ngọn lửa lan ra quá nhanh, bây giờ đã cháy lên cả mái tranh, mắt nhìn thì đã sắp bị thiêu rụi cả rồi.
Có điều cháy thành thế này thì có cứu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, huống hồ gì bên trong lửa lớn như vậy, bên trong toàn chất lá thông củi khô, có dựa vào xô nước và chổi trong tay cũng không cứu được.
Cũng may nhà họ Lý vẫn còn chút tài sản, tuy là xây nhà đất nhưng trong nhà mấy gian chính và nhà bếp đều lợp ngói, lửa cháy ở dưới, đốm lửa bay lên trên cũng không cháy được.
Hôm nay đội chiếu bóng đến chiếu phim, người trong thôn ít mà nhà họ Lý lại xa, thế nên trận hỏa hoạn này cháy một lúc mới bị người ta phát hiện ra.
Lửa đã cháy lớn, lộ ra ánh đỏ, nhà thím Thúy Hoa cách đó mấy căn, vốn dĩ ra xem có ai trở về chưa, thuận tiện ra sau vườn bón phân cho cây, kết quả vừa vén quần lên nhìn bốn phía thì thấy chỗ nhà họ Lý có một đốm đỏ. Ở nơi không có ánh đèn điện này thì đốm sáng đỏ đó không cần nói cũng biết nó rõ thế nào.
Lúc ấy thím Thúy Hoa còn tưởng rằng nhà họ Lý đang bày trò vui gì nữa đấy, nhấc chân lên, tò mò đi về phía nhà họ Lý. Vừa đi qua nhà thím Tú thì phát hiện nhà thím Tú không có người, cửa khóa ngoài.
Đi đến vườn ngoài nhà họ Lý thì thấy củi chất ngoài vườn nhà họ Lý vậy mà lại cháy rồi, chút tiếng động cũng không có, rõ ràng nhà không có ai cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc đó bà liền bị kích động, cũng không biết mấy người thất đức nhà họ Lý đã đắc tội với ai nữa, gặp báo ứng rồi đấy, chọn giờ này để phóng hỏa.
Chờ đến khi người nhà họ Lý trở về, bọn họ liền khóc lóc.
Quan hệ giữa thím Thúy Hoa và người nhà họ Lý rất tệ, nó bắt nguồn từ lúc nhà họ Lý vừa dọn đến thôn Thượng Hà. Khi ấy thím Thúy Hoa và chồng của bà- Vương Đại Thạch vừa bị người lớn trong nhà cho ra ngoài, vốn dĩ thím Thúy Hoa nhìn trúng mảnh đất đó của nhà họ Lý.
Dự định là cứ xem mảnh đất đó như vườn rau nhà mình trước, mỗi năm trồng một chút bí ngô bí đao gì đó, tăng thêm đồ ăn cho gia đình, lại không phải chăm sóc gì, có lợi quá còn gì!
Chờ khi con trai bà lớn lên, sau này chia nhà thì mảnh đất này giữ lại cho con trai xây nhà, dù gì chỗ đó thực sự không tệ, vừa lớn lại còn bằng phẳng. Một con đường nhỏ dẫn vào núi và mảnh đất, ai biết được bà đã tính toán xong hết rồi, vậy mà nhà họ Lý đó lại từ bên ngoài vào chiếm mất.
Đương nhiên khi ấy nhà họ Lý vừa đến, tuy rằng vị trí đất này hơi xa nhưng thực sự là mảnh đất tốt, không thể nói cho không nhà họ Lý như thế được.
Năm đó bà Lý đã bỏ ra một khoản tiền lớn, bỏ ra cả hai đồng đại dương để mua quà đến tặng mà xong chuyện. Hơn nữa những người muốn có mảnh đất đó không nhiều, cũng chính là nhà thím Thúy Hoa ở gần đó. Nhớ khi ấy con lớn nhà bà ta mới bảy tuổi, hai vợ chồng lấy điều này làm cái cớ muốn chiếm đất xây nhà, cũng thật là quá đáng. Thêm vào đó anh chị em ai cũng đắc tội người khác, không có địa vị gì ở trong thôn cả.
Nhà họ Lý cưới con gái nhà họ Từ, lại gả con gái cho nhà họ Vương, còn xuất tiền vận động trên dưới, cuối cùng mảnh đất này đã về tay nhà họ Lý.
Hai vợ chồng thím Thúy Hoa và Vương Đại Thạch ở trong thôn Thượng Hà không phải là nhân vật đàng hoàng gì, ở nhà còn dám làm trái ý cha mẹ, thỉnh thoảng còn động tay động chân, nên chính là hận nhà họ Lý đấy!
Về sau, vì mảnh đất này mà hai vợ chồng thím Thúy Hoa và nhà họ lý cãi nhau không ít lần.
Sau đó vài năm con cái nhà họ Lý lần lượt ra đời thì đến con cái cãi nhau đánh nhau. Hai nhà vì chuyện con cái lại cãi nhau không ít.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gây tới gây lui, oán hận ấy không phải càng ngày lại càng sâu , càng ngày lại cãi càng to ư!
Thế nên tối nay thím Thúy Hoa nhìn thấy nhà họ Lý xui rủi bị cháy, trong lòng không cần nói sảng khoái đến thế nào.
Bà còn tiếc ngọn lửa này không lớn thêm chút nữa, thiêu sạch nhà họ Lý cho rồi.
Thím Thúy Hoa không hét gọi người đến cứu hỏa, xung quanh không có nhà cửa gì, nhà thím Tú một người cũng không có, chờ đến khi có người phát hiện còn không biết là khi nào đấy.
Thím Thúy Hoa một mình đi vòng quanh căn nhà, đi đến cửa sau nhà bếp mượn ánh lửa nhìn thấy cửa phòng nhà bà Lý mở toang. Bà mơ hồ nhìn thấy một số quần áo vải vóc gì đấy vương vãi khắp phòng. Con ngươi bà đảo một vòng, lòng tham vừa nổi lên thì không còn quan tâm được gì nữa mà.
Không quản nhà bếp vẫn còn củi đang cháy, bà ta nhanh chóng đi vào trong sờ mó loạn xạ, sờ được vải vóc, nến hoặc các món đồ khác thì không quan tâm nữa, cái gì cũng đều ôm vào người.
Trong phòng tối om, chỉ có một chút ánh trăng từ cửa sổ và ánh lửa từ nhà bếp, khi thím Thúy Hoa lục đồ thì bị va đụng rất nhiều, có một hai lần đụng rất mạnh, cho dù không bị gãy xương thì ít nhất cũng bị bầm tím. Nhưng thím Thúy Hoa đang chìm trong lòng tham lúc đó không có phản ứng nào, như thể cơ thể bị đụng vào không phải của bà ấy vậy, adrenaline tăng vọt, vui sướng ngập tràn.
Vài phút sau, thím Thúy Hoa tránh ngọn lửa, âm thầm ra khỏi nhà họ Lý, trên lưng mang một cái gùi lớn, phía trước ôm một đống quần áo vải vóc, ngay cả cái chăn bông cũ bà Lý lót giường không biết bao nhiêu năm cũng không bỏ qua.
Thím Thúy Hoa chôm một đống đồ to về nhà, lần mò trong tối đốt nến lên, tay chân thoăn thoắt, bước nhanh như bay, đem mấy thứ đó bỏ vào bào, giấu vào nơi tối nhất trong nhà bà ta.
Đến khi thím Thúy Hoa dọn dẹp xong đồ kêu người đến cứu hỏa , cách lúc bà ta phát hiện ra có cháy đã qua mười mấy phút, lửa ở nhà bếp và phòng củi đều đã vươn lên cao rồi.
Những người được gọi đến nhà họ Lý là bởi tiếng kêu của thím Thúy Hoa, người trong thôn không ai đi, họ nhanh chóng chữa cháy nhà trước và nhà sau trước, dùng gậy gạt những cây củi chắc ra xa tường, dùng nước tạt, dùng chổi dùng gập đập. Mười mấy người gia trẻ bận rộn một hồi mới có chút hiệu quả, dập tắt được một nửa.
Chờ đến khi trong thôn xem phim lần lượt quay về, thấy nhà họ Lý đang cháy đỏ rực, những người biết có cháy xách thùng đầy nước ở nhà mình vội vã chạy về hướng nhà họ Lý. Một lúc sau đã dập tắt được lửa ở trước sau nhà và nhà bếp. Chỉ có phòng củi thực sự không dập nổi, thấy sắp cháy hết nên họ cũng dừng tay lại, đứng trong vườn chờ, chờ nhà họ Từ trở về xem có giúp được gì không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro