Chương 30 - Ông Đây Thật Sự Muốn Làm Em, Muốn Đến Điên Mất
Búng
Tiêu Diệt Đường Quả
2024-08-10 13:20:26
Anh muốn bế cô lên sau đó đè lên giường, hôn môi trước lại gặm cổ, sau đó lại, ừm, muốn ăn ngực Diệp Tịch Nhan, giống như trong phim XXX, lấy nhũ thịt ra khỏi áo lót, ngậm lấy núm vú dùng sức mút, vừa mút vừa xoa, hôn chết cô.
Nhưng mà anh còn chưa ra tay, sao đã bị lộ?
Vẻ mặt Hứa Vong Xuyên kinh ngạc.
Diệp Tịch Nhan vươn tay chọc ngực người đàn ông, giọng nói rầu rĩ, có chút ngọt ngấy: “Sao em biết ư? Anh cúi đầu nhìn xem.”
Giữa quần cộc đã không còn gọi là lều trại.
Hình dạng gậy gộc đều thấy được rõ, cứu mạng, thật thô! Thật dài!
Cô không nhịn được nghĩ tới một câu: Côn thịt lộ ra khỏi thắt lưng.
Đồng tử của Hứa Vong Xuyên co rụt lại, nhíu mày che đi, xấu hổ quay đầu sang một bên, hít sâu hai hơi lại mím môi nhìn lén.
“Diệp Tịch Nhan em đỏ mặt kìa.”
Diệp Tịch Nhan cắn môi: “Nóng!”
“Nhìn thấy, sẽ ghê tởm sao?”
Khi anh tự mình chơi đều thấy hơi ghê tởm, bình thường đặt ở trong quần lót cũng nặng trĩu, dậy sớm còn dễ dựng thẳng.
Nếu không muốn xấu hổ, biện pháp tốt nhất chính là mỗi đêm xem phim XXX download về di động tuốt hai lần, nếu không ngày hôm sau cho dù đi học hay đi làm đều nghẹn đến mức khó chịu.
Diệp Tịch Nhan quay đầu đi, buồn bực.
Đáp cũng không phải, mà không đáp cũng không phải.
Trước đó cảm thấy rất ghê tởm, sau đó thì tê rần, không sao cả, hiện giờ… Tim đập hơi nhanh.
Bóng đèn LED màu trắng lấp lóe, Hứa Vong Xuyên chậm rãi tới gần, ôm lấy bả vai của cô gái vuốt ve.
“Hay là sờ thử xem?”
Diệp Tịch Nhan nâng mắt trừng anh một cái, đôi mắt suy tư một lát, ngón trỏ và ngón cái vươn ra, biu – búng lên vải dệt ướt át hơi nhô cao.
Hứa Vong Xuyên kêu lên quái dị.
Đau, có lẽ là đau.
Nhưng trong giọng nói còn có chút giọng khác, mất hồn một cách kỳ lạ.
Nam sinh thở hổn hển nằm trên giường, khóe mắt đỏ lên, ẩm ướt, đũng quần càng ướt đến rối tinh rối mù.
Chỉ một hành động như vậy, khiến anh bắn ra!
Diệp Tịch Nhan: “…”
Có chút hơi nhanh.
Nam sinh quay người đi, kéo lấy gối đầu cắn hai cái, quát: “Em đánh lén anh!”
Diệp Tịch Nhan: “Không phải chứ? Em thực sự không búng mạnh mà.”
Hứa Vong Xuyên thực sự bắn, không còn cử động.
Diệp Tịch Nhan đến gần, tiến tới bên tai anh nhỏ giọng nói: “Đừng tức giận, em giúp anh khôi phục nguyên trạng được không?”
“Được.”
Nam sinh ngồi bật dậy, bình tĩnh nhìn cô.
Rất ngoan, giống như chó chăn cừu Đức gọi một tiếng là dựng lỗ tai.
Diệp Tịch Nhan ngồi lên đùi Hứa Vong Xuyên, nhìn anh khó nhịn mà nuốt nước bọt, ánh mắt ngây ngốc.
Nhưng mà anh còn chưa ra tay, sao đã bị lộ?
Vẻ mặt Hứa Vong Xuyên kinh ngạc.
Diệp Tịch Nhan vươn tay chọc ngực người đàn ông, giọng nói rầu rĩ, có chút ngọt ngấy: “Sao em biết ư? Anh cúi đầu nhìn xem.”
Giữa quần cộc đã không còn gọi là lều trại.
Hình dạng gậy gộc đều thấy được rõ, cứu mạng, thật thô! Thật dài!
Cô không nhịn được nghĩ tới một câu: Côn thịt lộ ra khỏi thắt lưng.
Đồng tử của Hứa Vong Xuyên co rụt lại, nhíu mày che đi, xấu hổ quay đầu sang một bên, hít sâu hai hơi lại mím môi nhìn lén.
“Diệp Tịch Nhan em đỏ mặt kìa.”
Diệp Tịch Nhan cắn môi: “Nóng!”
“Nhìn thấy, sẽ ghê tởm sao?”
Khi anh tự mình chơi đều thấy hơi ghê tởm, bình thường đặt ở trong quần lót cũng nặng trĩu, dậy sớm còn dễ dựng thẳng.
Nếu không muốn xấu hổ, biện pháp tốt nhất chính là mỗi đêm xem phim XXX download về di động tuốt hai lần, nếu không ngày hôm sau cho dù đi học hay đi làm đều nghẹn đến mức khó chịu.
Diệp Tịch Nhan quay đầu đi, buồn bực.
Đáp cũng không phải, mà không đáp cũng không phải.
Trước đó cảm thấy rất ghê tởm, sau đó thì tê rần, không sao cả, hiện giờ… Tim đập hơi nhanh.
Bóng đèn LED màu trắng lấp lóe, Hứa Vong Xuyên chậm rãi tới gần, ôm lấy bả vai của cô gái vuốt ve.
“Hay là sờ thử xem?”
Diệp Tịch Nhan nâng mắt trừng anh một cái, đôi mắt suy tư một lát, ngón trỏ và ngón cái vươn ra, biu – búng lên vải dệt ướt át hơi nhô cao.
Hứa Vong Xuyên kêu lên quái dị.
Đau, có lẽ là đau.
Nhưng trong giọng nói còn có chút giọng khác, mất hồn một cách kỳ lạ.
Nam sinh thở hổn hển nằm trên giường, khóe mắt đỏ lên, ẩm ướt, đũng quần càng ướt đến rối tinh rối mù.
Chỉ một hành động như vậy, khiến anh bắn ra!
Diệp Tịch Nhan: “…”
Có chút hơi nhanh.
Nam sinh quay người đi, kéo lấy gối đầu cắn hai cái, quát: “Em đánh lén anh!”
Diệp Tịch Nhan: “Không phải chứ? Em thực sự không búng mạnh mà.”
Hứa Vong Xuyên thực sự bắn, không còn cử động.
Diệp Tịch Nhan đến gần, tiến tới bên tai anh nhỏ giọng nói: “Đừng tức giận, em giúp anh khôi phục nguyên trạng được không?”
“Được.”
Nam sinh ngồi bật dậy, bình tĩnh nhìn cô.
Rất ngoan, giống như chó chăn cừu Đức gọi một tiếng là dựng lỗ tai.
Diệp Tịch Nhan ngồi lên đùi Hứa Vong Xuyên, nhìn anh khó nhịn mà nuốt nước bọt, ánh mắt ngây ngốc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro