Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn

Lên Núi 3

Trác Tự

2024-11-20 14:23:20

Nhưng đến khi lên đến trên núi, Lâm Xảo Vân mới biết được là mình sai rồi, mình mới là người cùi bắp nhất trong nhà.

Triệu Thiết Trụ không làm gì cả, chỉ ở bên cạnh chiếu cố cô.

Nhưng sau khi những người khác vào núi xong.

Khí thế đều hoàn toàn khác biệt, cả đám đều đã lấy cung ở phía sau lưng mình ra.

Trong lòng Lâm Xảo Vân thầm nghĩ.

"Mẹ nó, bảo sao nhà họ Triệu muốn ở tận cùng của thôn Cổ Vân, đến nhà hàng xóm gần nhà họ Triệu nhất cũng phải đi mất năm phút đồng hồ."

Trước kia cô tưởng rằng người dân trong thôn ghét bỏ nhà họ Triệu, hiện tại biết đây là nhà họ Triệu cố ý làm như vậy.

Bọn họ lấy cung ra bắn gà rừng thỏ hoang.

Lâm Xảo Vân bắt đầu tìm kiếm ở trên núi xem nấm với rau dại có thể ăn với một chút thảo dược thường xuyên nhìn thấy.

Lúc này đã là tháng Bảy, có thể ăn rau dại thật đúng là thật sự không phải rất nhiều.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cũng chỉ có rau sam với cây bồ công anh, còn có một chút hành dại.

Triệu Thiết Trụ đi theo cô, cô lấy cái gì anh cũng lấy cái đó, xem kỹ thì đúng là phụ xướng phu tùy.

Kỳ thật Lâm Xảo Vân cực kỳ thích hình thức ở chung như vậy.

Thỉnh thoảng lại ngẩng đầu cười với anh.

Nếu mẹ ruột của Lâm Xảo Vân trước kia nhìn thấy Lâm Xảo Vân như vậy, có thể nhìn ra được, Lâm Xảo Vân mê trai.

Đáng tiếc trong này không có mẹ ruột của Lâm Xảo Vân, chỉ có một người đàn ông không hiểu phong tình.

Kỳ thật cũng không phải Triệu Thiết Trụ không hiểu phong tình, chỉ là thời đại này mọi người không biết thể hiện ra ngoài.

Có thể đi theo một tấc cũng không rời như vậy, đã là biểu đạt tình cảm tốt đẹp nhất rồi.

"Khịt khịt khịt. . . ."

"Khịt khịt khịt. . . ."

Đột nhiên gần đó truyền đến động vô cùng kỳ quái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Xảo Vân chú ý nghe một chút.

"Vợ, là tiếng của heo rừng, chắc là mấy đứa nhỏ tìm được đàn heo rừng."

“Đàn heo rừng? Có khoa trương vậy hay không?"

"Ừ! Anh đã nghe thấy tiếng heo rừng kêu, nghe tiếng là biết không chỉ có một con."

Được rồi! Về phương diện này Lâm Xảo Vân thừa nhận bản thân không đủ am hiểu.

"Triệu Thiết Trụ, chúng ta cần qua đó hỗ trợ sao?"

"Ừm! Qua đó xem."

Triệu Thiết Trụ dùng bàn tay to của mình kéo tay Lâm Xảo Vân, nhanh chóng chạy tới nơi phát ra âm thanh.

Còn chưa đến nơi đã nghe được tiếng đánh nhau, cùng với tiếng heo rừng kêu thảm thiết.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn

Số ký tự: 0