Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Xuống Núi 1
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Đợi đến khi Lâm Xảo Vân bị Triệu Thiết Trụ kéo đến hiện trường, cuộc chiến đã gần kết thúc.
Bốn con heo rừng nằm bốn phía, ba lớn một nhỏ.
"Đi, kéo đồ đến trụ sở bí mật của chúng ta đi."
“Vâng."
Triệu Thiết Trụ giao Lâm Xảo Vân cho một người em gái của mình, sau đó anh vác một con heo rừng lên rồi đi.
"Hồng Hoa, để ý chị dâu em."
"Yên tâm đi, anh."
Những con heo rừng còn lại, mấy anh chị em nâng nâng kéo kéo rồi di chuyển về phía trụ sở bí mật của bọn họ.
“Chị dâu, em dẫn chị đến một chỗ rất tốt, bên trong có rất nhiều trái cây đồ ngon, còn có cá nữa...! Lại còn có rất nhiều hoa đẹp."
“Vậy sao? Vậy chị phải tới để mở mang kiến thức."
Lâm Xảo Vân kéo tay Hồng Hoa chạy, đuổi theo hướng Triệu Thiết Trụ đi tận phía trước.
"Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ, anh đợi em với."
“Chị dâu, sao chị gọi cả tên lẫn họ anh cả em vậy?"
"A! Vậy chị không gọi Triệu Thiết Trụ thì gọi cái gì? Gọi đương gia, vị kia nhà ta, đồng chí Triệu, thân ái, Thiết Trụ. . . Thiết Trụ. . . A...! A...! A...! . . ."
Hai cô gái thở hổn hển chạy ở phía sau, lại còn cố ý nói một số câu kỳ kỳ quái quái.
Triệu Thiết Trụ cảm thấy cô vợ này của anh thật ra là con nít chưa lớn.
"Vợ, nếu không em gọi anh là anh cả Triệu đi! Lúc không có ai em có thể gọi anh là chồng!"
Một câu phía sau là Triệu Thiết Trụ lén nói với Lâm Xảo Vân.
"Được! Anh cả Triệu. . Hi hi. . ."
Triệu Thiết Trụ cũng không biết rốt cuộc vợ mình đang cười ngây ngô cái gì.
Dù sao nhìn cô vui vẻ anh cũng vui vẻ.
Một đám người đi ở trên núi tốc độ cực kỳ nhanh, rất nhanh đã đi tới một góc rẽ ẩn nấp, sau khi quẹo vào bên trong hóa ra đó là một sơn động, bên trong sơn động còn có một dòng suối nước chảy trong veo.
Xử lý con mồi ở trong này quả thật không gì tốt hơn.
Vứt heo rừng ở trên mặt đất, Triệu Thiết Trụ lấy một con dao từ trong ba lô ra.
Hôm nay có ý muốn đánh một con heo rừng mang về nhà, không nghĩ tới vận may lại tốt như vậy, đánh được tận bốn con.
“Mấy đứa có bị thương hay không?"
Ngân Hoa: "Không có anh cả, bọn em đều nghiêm túc làm theo phương pháp anh dạy, với lại hôm nay cũng không biết vì sao, hình như sức lực của em lớn hơn rất nhiều."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bốn con heo rừng nằm bốn phía, ba lớn một nhỏ.
"Đi, kéo đồ đến trụ sở bí mật của chúng ta đi."
“Vâng."
Triệu Thiết Trụ giao Lâm Xảo Vân cho một người em gái của mình, sau đó anh vác một con heo rừng lên rồi đi.
"Hồng Hoa, để ý chị dâu em."
"Yên tâm đi, anh."
Những con heo rừng còn lại, mấy anh chị em nâng nâng kéo kéo rồi di chuyển về phía trụ sở bí mật của bọn họ.
“Chị dâu, em dẫn chị đến một chỗ rất tốt, bên trong có rất nhiều trái cây đồ ngon, còn có cá nữa...! Lại còn có rất nhiều hoa đẹp."
“Vậy sao? Vậy chị phải tới để mở mang kiến thức."
Lâm Xảo Vân kéo tay Hồng Hoa chạy, đuổi theo hướng Triệu Thiết Trụ đi tận phía trước.
"Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ, anh đợi em với."
“Chị dâu, sao chị gọi cả tên lẫn họ anh cả em vậy?"
"A! Vậy chị không gọi Triệu Thiết Trụ thì gọi cái gì? Gọi đương gia, vị kia nhà ta, đồng chí Triệu, thân ái, Thiết Trụ. . . Thiết Trụ. . . A...! A...! A...! . . ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai cô gái thở hổn hển chạy ở phía sau, lại còn cố ý nói một số câu kỳ kỳ quái quái.
Triệu Thiết Trụ cảm thấy cô vợ này của anh thật ra là con nít chưa lớn.
"Vợ, nếu không em gọi anh là anh cả Triệu đi! Lúc không có ai em có thể gọi anh là chồng!"
Một câu phía sau là Triệu Thiết Trụ lén nói với Lâm Xảo Vân.
"Được! Anh cả Triệu. . Hi hi. . ."
Triệu Thiết Trụ cũng không biết rốt cuộc vợ mình đang cười ngây ngô cái gì.
Dù sao nhìn cô vui vẻ anh cũng vui vẻ.
Một đám người đi ở trên núi tốc độ cực kỳ nhanh, rất nhanh đã đi tới một góc rẽ ẩn nấp, sau khi quẹo vào bên trong hóa ra đó là một sơn động, bên trong sơn động còn có một dòng suối nước chảy trong veo.
Xử lý con mồi ở trong này quả thật không gì tốt hơn.
Vứt heo rừng ở trên mặt đất, Triệu Thiết Trụ lấy một con dao từ trong ba lô ra.
Hôm nay có ý muốn đánh một con heo rừng mang về nhà, không nghĩ tới vận may lại tốt như vậy, đánh được tận bốn con.
“Mấy đứa có bị thương hay không?"
Ngân Hoa: "Không có anh cả, bọn em đều nghiêm túc làm theo phương pháp anh dạy, với lại hôm nay cũng không biết vì sao, hình như sức lực của em lớn hơn rất nhiều."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro