Mạt Thế: Nhóm Lão Đại Đều Là Người Yêu Cũ Của Cô
H
Thanh Thiên Bạch Nhật Mộng
2024-09-22 20:22:55
Thẩm Nịnh đột ngột bị hắn hôn đến sững người, đây là tình huống gì vậy?
Thẩm Nịnh biết trong từ điển tình dục của phụ nữ, ý nghĩa của việc làm tình và hôn khác với suy nghĩ của đàn ông, đàn ông cho rằng hôn là màn dạo đầu khi làm tình, hôn là để làm tình. Còn phụ nữ cho rằng làm tình có thể là một sự giải toả ham muốn, còn hôn là một biểu hiện của tình yêu, một người phụ nữ có thể quan hệ tình dục với người mà cô ấy không thích, nhưng cô ấy chắn chắn sẽ không muốn hôn người mà cô ấy không thích.
Nhưng... Tại sao vừa rồi cô dường như đã nhìn thấy được tình yêu trong mắt Kỷ Nhiên?
Trong đầu Thẩm Nịnh sôi sục, cô không biết là mắt mình có vấn đề hay là đầu óc của Kỷ Nhiên có vấn đề. Vì thế cô chỉ biết ngây người chờ đợi đôi môi nóng bỏng kia rời đi, đôi mắt mở to vì kinh ngạc. Hơi thở của hắn phả vào chóp mũi của Thẩm Nịnh khiến cô cảm thấy hơi nhột nhột.
Kỷ Nhiên nhìn đôi mắt mở to bối rối của cô, đột nhiên cảm thấy cô gái này đôi khi ngoan ngoãn, đôi khi lại rất ngây thơ, đôi khi lại có chút đanh đá nhưng dù sao cô cũng đều rất dễ thương. Hắn đưa tay gạt đi mấy lọn tóc của cô ra sau tai rồi nhẹ giọng nói: “Tôi nghĩ tôi vẫn chưa ổn!”
Như để xác nhận lời nói, hắn đẩy hông, dương vật vẫn còn cương cứng sau đợt xuất tinh bắt đầu run rẩy kích thích trong âm đạo của cô.
Thẩm Nịnh đột nhiên cứng đờ, giây tiếp theo khóe miệng của Kỷ Nhiên nhếch lên thần bí, hắn lại hôn cô.
Lần này, Thẩm Nịnh có thể cảm nhận rõ lưỡi của hắn đang cố đẩy vào khe hở giữa môi cô, lướt qua răng muốn thăm dò sâu bên trong. Cùng lúc đó, một bàn tay to lớn ôm lấy vòng eo thon thả của cô lưu luyến không buông.
“Kỷ…”
Vừa mở miệng, Kỷ Nhiên đã đẩy đầu lưỡi vào, quét quanh miệng cô, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại, khuấy động nước bọt của cô.
Nụ hôn cuồng nhiệt khiến cơ thể của Thẩm Nịnh mềm nhũn, bàn tay chậm rãi đặt lên lồng ngực rắn chắc của hắn. Dưới sự vuốt ve của cô, cơ ngực phập phồng dần dần căng cứng, phần thân dưới vốn chỉ để đùa giỡn bỗng trở nên cương cứng hơn. Kỷ Nhiên biết rằng mình muốn làm lần nữa nên không chút do dự làm theo bản năng, bắt đầu một đợt tấn công mới.
“Kỷ Nhiên…cậu...lần này không thể bắn vào trong được…ah…ah...sẽ… sẽ có thai mất...” Cô bị hắn chịch đến thần trí mơ màng, dùng chút lý trí còn sót lại miễn cưỡng nhắc nhở hắn.
Kỷ Nhiên gần như bật cười trước lời nói mơ hồ của cô, mấy lần trước đều bắn vào trong nhưng bây giờ mới nhớ nhắc nhở hắn.
Vừa đâm mạnh vào, hắn cúi xuống cắn vào tai cô :
“Sợ cái gì? Đã là mạt thế rồi, có thai thì sinh con đi, có tôi ở đây!”
“Cút đi!” Thẩm Nịnh yếu ớt vỗ vỗ vào vai hắn, sau đó nói:
“Sinh con?...A…Sinh gì chứ?... Ưm… cậu… cậu cũng không cưới tôi...đứa trẻ...ưm...đứa trẻ sẽ là con ngoài giá thú...”
“Vậy thì kết hôn đi!” Kỷ Nhiên giảm lại cơn hưng phấn, cụp mi mắt, hắn chợt ý thức được kết hôn cùng với Thẩm Nịnh cũng không tệ. Hắn cười nói: “Tôi cưới cậu! Vậy đứa nhỏ này không phải là đứa con ngoài giá thú!”
Đôi mắt của Thẩm Nịnh đột nhiên mở to, không phải vì lời nói của hắn, dù sao thì cô cũng biết lời hứa của đàn ông trên giường còn khó tin hơn cả lời hứa khi say rượu, cô bị nụ cười của Kỷ Nhiên làm cho ngây người.
Đôi mắt đẹp ấy như mở ra khung cảnh mùa xuân giữa trời đất, nhất thời rực rỡ sắc màu.
Thẩm Nịnh biết trong từ điển tình dục của phụ nữ, ý nghĩa của việc làm tình và hôn khác với suy nghĩ của đàn ông, đàn ông cho rằng hôn là màn dạo đầu khi làm tình, hôn là để làm tình. Còn phụ nữ cho rằng làm tình có thể là một sự giải toả ham muốn, còn hôn là một biểu hiện của tình yêu, một người phụ nữ có thể quan hệ tình dục với người mà cô ấy không thích, nhưng cô ấy chắn chắn sẽ không muốn hôn người mà cô ấy không thích.
Nhưng... Tại sao vừa rồi cô dường như đã nhìn thấy được tình yêu trong mắt Kỷ Nhiên?
Trong đầu Thẩm Nịnh sôi sục, cô không biết là mắt mình có vấn đề hay là đầu óc của Kỷ Nhiên có vấn đề. Vì thế cô chỉ biết ngây người chờ đợi đôi môi nóng bỏng kia rời đi, đôi mắt mở to vì kinh ngạc. Hơi thở của hắn phả vào chóp mũi của Thẩm Nịnh khiến cô cảm thấy hơi nhột nhột.
Kỷ Nhiên nhìn đôi mắt mở to bối rối của cô, đột nhiên cảm thấy cô gái này đôi khi ngoan ngoãn, đôi khi lại rất ngây thơ, đôi khi lại có chút đanh đá nhưng dù sao cô cũng đều rất dễ thương. Hắn đưa tay gạt đi mấy lọn tóc của cô ra sau tai rồi nhẹ giọng nói: “Tôi nghĩ tôi vẫn chưa ổn!”
Như để xác nhận lời nói, hắn đẩy hông, dương vật vẫn còn cương cứng sau đợt xuất tinh bắt đầu run rẩy kích thích trong âm đạo của cô.
Thẩm Nịnh đột nhiên cứng đờ, giây tiếp theo khóe miệng của Kỷ Nhiên nhếch lên thần bí, hắn lại hôn cô.
Lần này, Thẩm Nịnh có thể cảm nhận rõ lưỡi của hắn đang cố đẩy vào khe hở giữa môi cô, lướt qua răng muốn thăm dò sâu bên trong. Cùng lúc đó, một bàn tay to lớn ôm lấy vòng eo thon thả của cô lưu luyến không buông.
“Kỷ…”
Vừa mở miệng, Kỷ Nhiên đã đẩy đầu lưỡi vào, quét quanh miệng cô, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại, khuấy động nước bọt của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nụ hôn cuồng nhiệt khiến cơ thể của Thẩm Nịnh mềm nhũn, bàn tay chậm rãi đặt lên lồng ngực rắn chắc của hắn. Dưới sự vuốt ve của cô, cơ ngực phập phồng dần dần căng cứng, phần thân dưới vốn chỉ để đùa giỡn bỗng trở nên cương cứng hơn. Kỷ Nhiên biết rằng mình muốn làm lần nữa nên không chút do dự làm theo bản năng, bắt đầu một đợt tấn công mới.
“Kỷ Nhiên…cậu...lần này không thể bắn vào trong được…ah…ah...sẽ… sẽ có thai mất...” Cô bị hắn chịch đến thần trí mơ màng, dùng chút lý trí còn sót lại miễn cưỡng nhắc nhở hắn.
Kỷ Nhiên gần như bật cười trước lời nói mơ hồ của cô, mấy lần trước đều bắn vào trong nhưng bây giờ mới nhớ nhắc nhở hắn.
Vừa đâm mạnh vào, hắn cúi xuống cắn vào tai cô :
“Sợ cái gì? Đã là mạt thế rồi, có thai thì sinh con đi, có tôi ở đây!”
“Cút đi!” Thẩm Nịnh yếu ớt vỗ vỗ vào vai hắn, sau đó nói:
“Sinh con?...A…Sinh gì chứ?... Ưm… cậu… cậu cũng không cưới tôi...đứa trẻ...ưm...đứa trẻ sẽ là con ngoài giá thú...”
“Vậy thì kết hôn đi!” Kỷ Nhiên giảm lại cơn hưng phấn, cụp mi mắt, hắn chợt ý thức được kết hôn cùng với Thẩm Nịnh cũng không tệ. Hắn cười nói: “Tôi cưới cậu! Vậy đứa nhỏ này không phải là đứa con ngoài giá thú!”
Đôi mắt của Thẩm Nịnh đột nhiên mở to, không phải vì lời nói của hắn, dù sao thì cô cũng biết lời hứa của đàn ông trên giường còn khó tin hơn cả lời hứa khi say rượu, cô bị nụ cười của Kỷ Nhiên làm cho ngây người.
Đôi mắt đẹp ấy như mở ra khung cảnh mùa xuân giữa trời đất, nhất thời rực rỡ sắc màu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro