Tin Tức Buổi Hô...
2024-11-27 00:37:29
Tin tức về buổi gặp mặt của Hoắc Kỳ Xuyên và Nghiên Vũ để chuẩn bị cho lễ kết hôn tràn ngập trên các trang mạng xã hội và tin tức. Những bức ảnh của anh và cô ta bên gia đình hai bên được chia sẻ rầm rộ, với những tiêu đề chúc mừng cho đôi "trai tài gái sắc" sắp tiến đến hôn nhân.
Đới Mẫn Giai ngồi trong căn biệt phủ của gia đình, lòng nặng trĩu. Cô mở điện thoại lên và ngay lập tức nhận được hàng loạt tin nhắn từ Nghiên Vũ. Những tin nhắn đầy thách thức và hả hê, như những mũi kim đâm vào tim cô.
- Cô không thể nào thắng được tôi đâu, Mẫn Giai. - Nghiên Vũ nhắn, kèm theo những bức ảnh và tin tức về buổi gặp mặt gia đình.
Đới Mẫn Giai đỏ hoe mắt, cảm giác đau đớn như đang xiết chặt trái tim cô. Cô muốn khóc, nhưng nước mắt đã cạn từ lâu. Cô không muốn khóc thêm nữa, không muốn Nghiên Vũ thấy cô yếu đuối.
- Chúc mừng cô.
Nhắn xong câu cuối, Đới Mẫn Giai chặn toàn bộ mọi thứ từ Nghiên Vũ, không muốn nhận thêm bất kỳ thông tin nào từ cô ta nữa. Cô cần yên tĩnh, cần một khoảng thời gian để tịnh tâm lại.
Đúng lúc đó, chiếc điện thoại của "Yên Chi" lại vang lên. Người gọi tới luôn là Hoắc Kỳ Xuyên. Anh đã gọi cho cô không biết bao nhiêu lần, để lại không biết bao nhiêu tin nhắn. Anh xin cô một cơ hội để giải thích, anh nói rằng không đêm nào mà anh không chờ dưới căn chung cư nhưng chẳng bao giờ gặp được cô.
Đới Mần Giai nhìn vào điện thoại, lòng đầy mâu thuần. Cô yêu Hoắc Kỳ Xuyên, nhưng cô cũng cảm thấy bị phản bội và tổn thương sâu sắc. Cô không biết phải làm gì, không biết phải tin ai nữa. Cuối cùng, cô quyết định tháo sim ra khói điện thoại, không nhận thêm bất kỳ cuộc gọi hay tin nhăn nào nữa.
Cô ngồi lặng yên trong tòa biệt phủ, nhìn ra cửa sổ. Ánh đèn thành phố lấp lánh bên ngoài, nhưng lòng cô lại tối tăm và trống rỗng. Cô biết rằng mình cần phải mạnh mẽ hơn, cần phải đối mặt với thực tại và quyết định tương lai của mình. Nhưng vào lúc này, cô chỉ muốn một mình, lặng lẽ và yên bình.
Lúc này, Hoắc Kỳ Xuyên ngồi thẫn thờ trong văn phòng, mắt không rời khỏi lá thư xin nghỉ việc của Đới Mẫn Giai.
Những dòng chữ gọn gàng nhưng lạnh lùng trên tờ giấy trắng như những nhát dao cứa vào tim anh, đế lại những vết thương sâu hoắm. Cảm giác chua xót và trống rỗng tràn ngập trong lòng anh, khiến mọi thứ xung quanh như mờ nhạt đi. Đã bao nhiêu ngày trôi qua kể từ khi Đới Mẫn Giai biến mất, anh vẫn không ngừng tìm kiếm cô, nhưng tất cả đều là vô vọng. Cô như tan biến vào không khí, không để lại một dấu vết nào.
Cửa phòng bật mở, thư ký Vương bước vào với vẻ mặt nghiêm túc.
- Thưa Hoắc tổng, toàn bộ tin tức không đúng về buổi hôn lễ đã được xử lý xong. Chúng tôi đã gửi thư tố cáo đến các bài báo đó và yêu cầu họ gỡ bỏ.
Hoắc Kỳ Xuyên chỉ khẽ gật đầu, nhưng không thể cảm thấy nhẹ nhõm. Nỗi lo lắng và nỗi nhớ về Đới Mẫn Giai vẫn đè nặng trong lòng anh. Bất chợt, điện thoại của anh rung lên. Một tin nhắn từ người bạn thân hiện lên trên màn hình. Minh mở tin nhắn ra xem, tim đập thình thịch.
[Hoắc lão đại, bọn mình đã tìm ra chút tin tức về Đới Mẫn Giai. Chiếc taxi đưa cô ấy đi vào ngày hôm đó đã được xác định. Theo dữ liệu hành trình, cô ấy đã dừng lại ở nhà hàng Mộc Lan.]
Hoắc Kỳ Xuyên nhanh chóng mở tư liệu lên, thấy rõ hành trình của Đới Mẫn Giai. Nói như thế có nghĩa cô đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng ở nhà hàng ngày hôm đó. Anh siết chặt điện thoại, cô đã hiểu lầm anh, nhưng vì sao mọi chuyện lại trùng hợp như thế? Từ sự việc anh bất ngờ gặp mặt Nghiên Vũ, ông Nghiên và ông Hoắc, đến việc hàng ngàn bài báo lên tiếng đốc thúc khiến anh hiểu mình đã bị rơi vào cái bẫy không mong muốn.
Hoắc Kỳ Xuyên đứng dậy, bước ra khỏi văn phòng với quyết tâm. Anh gọi điện cho những người bạn, yêu cầu họ giúp đỡ trong việc tìm kiếm Đới Mẫn Giai. Họ đã tìm ra manh mối đầu tiên, và anh không thể để lỡ cơ hội này.
- Hoặc lão đại, chúng tôi sẽ giúp cậu, cậu yên tâm đi. - Một người bạn nói qua điện thoại. - Chúng tôi sẽ rà soát toàn bộ khu vực mà chiếc taxi đã đưa cô ấy đến. Chúng tôi sẽ tìm cô ấy bằng mọi giá
Hoắc Kỳ Xuyên cảm thấy hy vọng dâng trào. Anh không thể để mất Đới Mẫn Giai, người con gái mà anh yêu thương hơn bất cứ điều gì trên thế gian này. Anh biết rằng cô đang hiểu lầm và đau khổ, và anh phải làm mọi cách để sửa chữa điều đó.
Đới Mẫn Giai ngồi trong căn biệt phủ của gia đình, lòng nặng trĩu. Cô mở điện thoại lên và ngay lập tức nhận được hàng loạt tin nhắn từ Nghiên Vũ. Những tin nhắn đầy thách thức và hả hê, như những mũi kim đâm vào tim cô.
- Cô không thể nào thắng được tôi đâu, Mẫn Giai. - Nghiên Vũ nhắn, kèm theo những bức ảnh và tin tức về buổi gặp mặt gia đình.
Đới Mẫn Giai đỏ hoe mắt, cảm giác đau đớn như đang xiết chặt trái tim cô. Cô muốn khóc, nhưng nước mắt đã cạn từ lâu. Cô không muốn khóc thêm nữa, không muốn Nghiên Vũ thấy cô yếu đuối.
- Chúc mừng cô.
Nhắn xong câu cuối, Đới Mẫn Giai chặn toàn bộ mọi thứ từ Nghiên Vũ, không muốn nhận thêm bất kỳ thông tin nào từ cô ta nữa. Cô cần yên tĩnh, cần một khoảng thời gian để tịnh tâm lại.
Đúng lúc đó, chiếc điện thoại của "Yên Chi" lại vang lên. Người gọi tới luôn là Hoắc Kỳ Xuyên. Anh đã gọi cho cô không biết bao nhiêu lần, để lại không biết bao nhiêu tin nhắn. Anh xin cô một cơ hội để giải thích, anh nói rằng không đêm nào mà anh không chờ dưới căn chung cư nhưng chẳng bao giờ gặp được cô.
Đới Mần Giai nhìn vào điện thoại, lòng đầy mâu thuần. Cô yêu Hoắc Kỳ Xuyên, nhưng cô cũng cảm thấy bị phản bội và tổn thương sâu sắc. Cô không biết phải làm gì, không biết phải tin ai nữa. Cuối cùng, cô quyết định tháo sim ra khói điện thoại, không nhận thêm bất kỳ cuộc gọi hay tin nhăn nào nữa.
Cô ngồi lặng yên trong tòa biệt phủ, nhìn ra cửa sổ. Ánh đèn thành phố lấp lánh bên ngoài, nhưng lòng cô lại tối tăm và trống rỗng. Cô biết rằng mình cần phải mạnh mẽ hơn, cần phải đối mặt với thực tại và quyết định tương lai của mình. Nhưng vào lúc này, cô chỉ muốn một mình, lặng lẽ và yên bình.
Lúc này, Hoắc Kỳ Xuyên ngồi thẫn thờ trong văn phòng, mắt không rời khỏi lá thư xin nghỉ việc của Đới Mẫn Giai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những dòng chữ gọn gàng nhưng lạnh lùng trên tờ giấy trắng như những nhát dao cứa vào tim anh, đế lại những vết thương sâu hoắm. Cảm giác chua xót và trống rỗng tràn ngập trong lòng anh, khiến mọi thứ xung quanh như mờ nhạt đi. Đã bao nhiêu ngày trôi qua kể từ khi Đới Mẫn Giai biến mất, anh vẫn không ngừng tìm kiếm cô, nhưng tất cả đều là vô vọng. Cô như tan biến vào không khí, không để lại một dấu vết nào.
Cửa phòng bật mở, thư ký Vương bước vào với vẻ mặt nghiêm túc.
- Thưa Hoắc tổng, toàn bộ tin tức không đúng về buổi hôn lễ đã được xử lý xong. Chúng tôi đã gửi thư tố cáo đến các bài báo đó và yêu cầu họ gỡ bỏ.
Hoắc Kỳ Xuyên chỉ khẽ gật đầu, nhưng không thể cảm thấy nhẹ nhõm. Nỗi lo lắng và nỗi nhớ về Đới Mẫn Giai vẫn đè nặng trong lòng anh. Bất chợt, điện thoại của anh rung lên. Một tin nhắn từ người bạn thân hiện lên trên màn hình. Minh mở tin nhắn ra xem, tim đập thình thịch.
[Hoắc lão đại, bọn mình đã tìm ra chút tin tức về Đới Mẫn Giai. Chiếc taxi đưa cô ấy đi vào ngày hôm đó đã được xác định. Theo dữ liệu hành trình, cô ấy đã dừng lại ở nhà hàng Mộc Lan.]
Hoắc Kỳ Xuyên nhanh chóng mở tư liệu lên, thấy rõ hành trình của Đới Mẫn Giai. Nói như thế có nghĩa cô đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng ở nhà hàng ngày hôm đó. Anh siết chặt điện thoại, cô đã hiểu lầm anh, nhưng vì sao mọi chuyện lại trùng hợp như thế? Từ sự việc anh bất ngờ gặp mặt Nghiên Vũ, ông Nghiên và ông Hoắc, đến việc hàng ngàn bài báo lên tiếng đốc thúc khiến anh hiểu mình đã bị rơi vào cái bẫy không mong muốn.
Hoắc Kỳ Xuyên đứng dậy, bước ra khỏi văn phòng với quyết tâm. Anh gọi điện cho những người bạn, yêu cầu họ giúp đỡ trong việc tìm kiếm Đới Mẫn Giai. Họ đã tìm ra manh mối đầu tiên, và anh không thể để lỡ cơ hội này.
- Hoặc lão đại, chúng tôi sẽ giúp cậu, cậu yên tâm đi. - Một người bạn nói qua điện thoại. - Chúng tôi sẽ rà soát toàn bộ khu vực mà chiếc taxi đã đưa cô ấy đến. Chúng tôi sẽ tìm cô ấy bằng mọi giá
Hoắc Kỳ Xuyên cảm thấy hy vọng dâng trào. Anh không thể để mất Đới Mẫn Giai, người con gái mà anh yêu thương hơn bất cứ điều gì trên thế gian này. Anh biết rằng cô đang hiểu lầm và đau khổ, và anh phải làm mọi cách để sửa chữa điều đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro