Chương 48
2024-10-12 17:18:37
Phục Hoa về phòng, khi trèo lên giường lướt qua người Hạng Chấn thì bị người đàn ông nắm lấy mắt cá chân kéo xuống dưới, anh ôm cô vào lòng, chòm râu cứng cọ vào mặt cô: “Đi uống nước à?”
Phục Hoa hơi chột dạ: “Ừm.”
Hạng Chấn hôn cô, sau khi ăn cơm tối hai người đã làm một lần nhưng rõ ràng Hạng Chấn vẫn chưa ăn no, anh dùng bàn tay ấn mông cô áp vào háng mình, ở nơi đó cự vật đang dần thức tỉnh, cứng rắn chọc vào bụng cô.
“Muộn lắm rồi.” Phục Hoa sợ sáng mai anh không dậy được, người đàn ông mỉm cười cởi quần áo của cô, để cô dựa vào ngực mình, một tay bóp ngực cô, một tay bóp cặp mông tròn trịa của cô, giọng nói khàn như dính cát, “Có cho anh làm không?”
Phục Hoa đỏ mặt khi nghe những lời cợt nhả đó, cô giơ tay che miệng anh, Hạng Chấn liếm lòng bàn tay của cô, ôm eo cô, kéo cô ngồi lên mặt mình, liếm huyệt của cô qua lớp quần lót.
Phục Hoa đặt một tay lên ngực anh, tay kia nắm tóc của anh thở hổn hển.
Hạng Chấn kéo quần lót của cô xuống, phả hơi vào âm hộ ướt át của cô, sau đó tách môi âm hộ, dùng mũi cọ, Phục Hoa run rẩy, bật ra tiếng rên: “Hức…Ưm…”
“Chảy nhiều nước thế này, sướng lắm đúng không?” Hạng Chấn mỉm cười, dùng răng cắn nhẹ, cái lưỡi liếm âm đế đỏ rực của cô cho đến khi nó run rẩy, anh dùng hai tay mở âm đạo của cô, đẩy lưỡi vào trong rồi kéo căng, sau khi kích thích hai cánh môi âm hộ, chẳng mấy chốc Phục Hoa khóc lóc lên đỉnh, một dòng dâm thủy chảy ra vấy bẩn khuôn mặt anh.
“Liếm cho chồng đi.” Anh vỗ mông Phục Hoa, xoay người cô lại để cô nằm trên bụng mình, bản thân giữ mông cô, tiếp tục liếm chỗ cô vừa đạt cực khoái.
Phục Hoa mềm như không có xương, vừa mới cởi quần lót của Hạng Chấn đã bị dương vật đập vào mặt. Những ngón tay mềm mại của cô bao quanh cự vật, cô cúi đầu, vừa ngậm quy đầu, Hạng Chấn đã điên cuồng liếm âm đế của cô, Phục Hoa bị kích thích không chịu nổi, cô ngậm quy đầu nức nở mấy tiếng, dâm thủy trực tiếp bắn thẳng lên mặt Hạng Chấn.
Hạng Chấn dùng ga giường lau mặt, anh đứng dậy, ấn đầu của Phục Hoa, đút dương vật vào miệng cô cắm hơn chục lần rồi rút ra, ôm Phục Hoa ngồi lên dương vật của mình.
Phục Hoa trướng đến mức kêu một tiếng.
Hạng Chấn nằm ngửa, đưa hai tay ra sau đầu, nhẹ nhàng ưỡn hông: “Em yêu, tự di chuyển đi.”
Phục Hoa đặt hai tay lên ngực anh, mỗi một cử động đều khiến cô run rẩy, tư thế này quá sâu, cô không chịu nổi.
Hạng Chấn dùng sức đẩy thật mạnh, Phục Hoa lập tức mềm yếu tựa vào cổ anh, ôm cổ anh nức nở: “Chồng ơi, chậm một chút…”
Hạng Chấn dùng hai tay nắm lấy bầu ngực của cô, ôm cô lên giữa không trung, hông điên cuồng đẩy lên.
Hai tay của Phục Hoa bóp cánh tay anh, cô ngửa cổ, hét lên: “Đừng…Nhanh quá…A…Chậm một chút…Chồng ơi…Hức…Đừng…A…”
Hạng Chấn ngồi dậy, ôm cô vào lòng, vừa cúi đầu cắn vú cô vừa bóp mông cô, điên cuồng đâm thọc.
Anh đột nhiên nhớ tới tháng trước Hạng Huân cũng nện cô ở tư thế tương tự trong phòng vệ sinh của bệnh viện.
Mặc dù thằng đó đã chuyển đi gần một tháng nhưng cứ mỗi cuối tuần, Phục Hoa vẫn vô thức mua một số món Hạng Huân thích ăn, sữa bò trong tủ lạnh cũng được sắp xếp ngay ngắn, rõ ràng trong nhà này chỉ có Hạng Huân thích uống sữa bò.
Không biết ăn dấm hay ghen ghét, anh ưỡn hông, dương vật thô dài đâm vào cổ tử cung khiến Phục Hoa hét to lên đỉnh.
Hạng Chấn lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô, khàn giọng hỏi: “Vợ ơi, dương vật của chồng to hơn hay dương vật của Hạng Huân to hơn?”
Phục Hoa hơi chột dạ: “Ừm.”
Hạng Chấn hôn cô, sau khi ăn cơm tối hai người đã làm một lần nhưng rõ ràng Hạng Chấn vẫn chưa ăn no, anh dùng bàn tay ấn mông cô áp vào háng mình, ở nơi đó cự vật đang dần thức tỉnh, cứng rắn chọc vào bụng cô.
“Muộn lắm rồi.” Phục Hoa sợ sáng mai anh không dậy được, người đàn ông mỉm cười cởi quần áo của cô, để cô dựa vào ngực mình, một tay bóp ngực cô, một tay bóp cặp mông tròn trịa của cô, giọng nói khàn như dính cát, “Có cho anh làm không?”
Phục Hoa đỏ mặt khi nghe những lời cợt nhả đó, cô giơ tay che miệng anh, Hạng Chấn liếm lòng bàn tay của cô, ôm eo cô, kéo cô ngồi lên mặt mình, liếm huyệt của cô qua lớp quần lót.
Phục Hoa đặt một tay lên ngực anh, tay kia nắm tóc của anh thở hổn hển.
Hạng Chấn kéo quần lót của cô xuống, phả hơi vào âm hộ ướt át của cô, sau đó tách môi âm hộ, dùng mũi cọ, Phục Hoa run rẩy, bật ra tiếng rên: “Hức…Ưm…”
“Chảy nhiều nước thế này, sướng lắm đúng không?” Hạng Chấn mỉm cười, dùng răng cắn nhẹ, cái lưỡi liếm âm đế đỏ rực của cô cho đến khi nó run rẩy, anh dùng hai tay mở âm đạo của cô, đẩy lưỡi vào trong rồi kéo căng, sau khi kích thích hai cánh môi âm hộ, chẳng mấy chốc Phục Hoa khóc lóc lên đỉnh, một dòng dâm thủy chảy ra vấy bẩn khuôn mặt anh.
“Liếm cho chồng đi.” Anh vỗ mông Phục Hoa, xoay người cô lại để cô nằm trên bụng mình, bản thân giữ mông cô, tiếp tục liếm chỗ cô vừa đạt cực khoái.
Phục Hoa mềm như không có xương, vừa mới cởi quần lót của Hạng Chấn đã bị dương vật đập vào mặt. Những ngón tay mềm mại của cô bao quanh cự vật, cô cúi đầu, vừa ngậm quy đầu, Hạng Chấn đã điên cuồng liếm âm đế của cô, Phục Hoa bị kích thích không chịu nổi, cô ngậm quy đầu nức nở mấy tiếng, dâm thủy trực tiếp bắn thẳng lên mặt Hạng Chấn.
Hạng Chấn dùng ga giường lau mặt, anh đứng dậy, ấn đầu của Phục Hoa, đút dương vật vào miệng cô cắm hơn chục lần rồi rút ra, ôm Phục Hoa ngồi lên dương vật của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phục Hoa trướng đến mức kêu một tiếng.
Hạng Chấn nằm ngửa, đưa hai tay ra sau đầu, nhẹ nhàng ưỡn hông: “Em yêu, tự di chuyển đi.”
Phục Hoa đặt hai tay lên ngực anh, mỗi một cử động đều khiến cô run rẩy, tư thế này quá sâu, cô không chịu nổi.
Hạng Chấn dùng sức đẩy thật mạnh, Phục Hoa lập tức mềm yếu tựa vào cổ anh, ôm cổ anh nức nở: “Chồng ơi, chậm một chút…”
Hạng Chấn dùng hai tay nắm lấy bầu ngực của cô, ôm cô lên giữa không trung, hông điên cuồng đẩy lên.
Hai tay của Phục Hoa bóp cánh tay anh, cô ngửa cổ, hét lên: “Đừng…Nhanh quá…A…Chậm một chút…Chồng ơi…Hức…Đừng…A…”
Hạng Chấn ngồi dậy, ôm cô vào lòng, vừa cúi đầu cắn vú cô vừa bóp mông cô, điên cuồng đâm thọc.
Anh đột nhiên nhớ tới tháng trước Hạng Huân cũng nện cô ở tư thế tương tự trong phòng vệ sinh của bệnh viện.
Mặc dù thằng đó đã chuyển đi gần một tháng nhưng cứ mỗi cuối tuần, Phục Hoa vẫn vô thức mua một số món Hạng Huân thích ăn, sữa bò trong tủ lạnh cũng được sắp xếp ngay ngắn, rõ ràng trong nhà này chỉ có Hạng Huân thích uống sữa bò.
Không biết ăn dấm hay ghen ghét, anh ưỡn hông, dương vật thô dài đâm vào cổ tử cung khiến Phục Hoa hét to lên đỉnh.
Hạng Chấn lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô, khàn giọng hỏi: “Vợ ơi, dương vật của chồng to hơn hay dương vật của Hạng Huân to hơn?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro