Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Được Cả Nhà Đoàn Sủng
Chương 5
Công Tử Tầm Hoan
2024-07-16 03:09:39
Nhưng mấy năm lúc mới thành hôn kia, Diệp Thừa Trạch đã ăn hết lợi nhuận của Tô gia.
Bởi vì ông ta xuất thân là người đọc sách, Tô đại tướng quân thích nhất là người đọc sách, dốc hết sức lót đường cho hắn, mạnh mẽ đỡ ông ta bước lên mây xanh.
Ngẫm lại những năm đó, lúc nàng và Diệp Thừa Trạch như keo như sơn, ai có thể nghĩ đến, người nọ lại tình tứ ở sau lưng nàng với Tần Uyển Hề?
Chín năm hôn nhân này, bây giờ nghĩ lại thật sự là chuyện nực cười.
Chẳng qua Diệp Thừa Trạch cũng không yêu Tần Uyển Hề nhiều đến vậy. Chỉ là Tần Uyển Hề dễ điều khiển hơn nàng, trên đỉnh đầu không có phủ tướng quân đè ép, cũng không có Hoàng thái phi thân là cô cô thỉnh thoảng đến thuyết giáo.
Người ông ta yêu là chính bản thân mình, ngoài ra chắc chỉ còn có Diệp Kỳ Sâm - đứa con trai sáu tuổi đã vang danh kinh thành nhỉ?
Diệp Thừa Trạch bên cạnh hình như có chút do dự, Diệp phu nhân lại đúng lúc nói: "Hôm nay Tô thái phi cũng đưa quà mừng tới. Trương ma ma trong cung còn nói thái phi sẽ tự mình tới tặng quà đầy tháng của Phỉ nhi. Phu quân, con trai của chúng ta được lão thái phi coi trọng lắm, còn nói sẽ tìm Hoàng thượng cầu ban ân. Nếu phu quân không để ý, có thể sẽ khiến người ngoài chê cười."
Diệp Thừa Trạch gật đầu: "Phu nhân nói đúng, như vậy đi! Tiền trang thành Nam lợi nhuận có thừa, ngày mai ta sẽ để Kim quản gia chuyển giao đến danh nghĩa Phỉ Nhi. Dù sao cũng là con trai Diệp gia chúng ta, sau này cả gia nghiệp nhà họ Diệp đều là của Phỉ Nhi, cũng không vội."
Tiếng Diệp Phỉ Nhiên châm chọc lại truyền đến: "Ha ha, không vội ở lúc này thôi, ba căn tiền trang ở Thành Nam, có hai căn ông ta định cho Diệp Kỳ Sâm rồi.
Diệp phu nhân tức muốn hộc máu, nội tâm hừ lạnh một tiếng, lại nói: "Phu quân nói đúng, có thể cho Phỉ Nhi ba căn tiền trang này, coi như là không làm mất mặt Diệp gia chúng ta."
Diệp Thừa Trạch đau lòng nhìn về phía Diệp phu nhân, nghĩ thầm ta vốn chỉ định cho một căn, sao thoáng cái đã biến thành ba căn?
Không, làm sao phu nhân biết ông ta có ba căn tiền trang ở thành Nam?
Diệp phu nhân nhìn hắn, hỏi: "Sao vậy? Phu quân không nỡ sao?"
Diệp Thừa Trạch ngượng ngùng đáp: "Được chứ, sao lại không được? Phỉ Nhi của chúng ta được ngàn vạn cưng chiều, tương lai cũng sẽ chấp chưởng tất cả gia nghiệp Diệp gia, giao cho nó sớm, cũng có thể để cho nó rèn luyện từ nhỏ."
Diệp Phỉ Nhiên bắt đầu lay hệ thống ăn dưa, lay nửa ngày rốt cục kinh hỉ kêu lên: "Oa a a, ba căn tiền trang này mỗi tháng thu được ba vạn lượng bạc trắng! Mẫu thân thật là lợi hại, thoáng cái đã cho ta ba vạn lượng!"
Diệp phu nhân hài lòng, nếu đã thất vọng về người đàn ông này, không bằng lấy chút tiền trong túi ông ta đi!
Để một ngày nào đó hòa ly, nàng cũng có năng lực dưỡng dục con nhỏ.
Nhìn con nhỏ ngủ say bên cạnh, Diệp phu nhân như được lên dây cót, sau khi uống một chén canh sâm cũng ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Ỷ Thúy lại mang đến tin tức mới: "Những gì phu nhân bảo ta điều tra ta đều đã điều tra qua, biểu tiểu thư đích xác đã mua nhà ở bên ngoài với lão gia. Mỗi tháng lão gia sẽ đi ra ngoài mười mấy lần, đều là để... cẩu thả cùng biểu tiểu thư."
Có lẽ hôm qua bị kích thích quá mức, hiện giờ Diệp phu nhân nghe được bất luận tin tức gì đều bình tĩnh.
Chỉ là nàng rất để tâm đến phương diện ăn mặc, không hề dùng đồ của Diệp phủ nữa, mà là dùng đồ nàng mang đến từ nhà mẹ đẻ.
Tần Uyển Hề ở Diệp phủ bảy năm, Diệp phu nhân cũng tín nhiệm ả ta, để ả giúp đỡ quản lý gia đình, nói vậy cũng là do nàng dung túng nên mới khiến ả càng thêm không sợ?
Diệp phu nhân khó có thể tưởng tượng, nếu mình chết, về sau con của mình sống như thế nào, nó có còn đường sống sao?
Vì vị trí Diệp phu nhân này, Tần Uyển Hề đã dám hạ mật chim công cho nàng, huống chi là một đứa nhỏ tay trói gà không chặt.
Đứa bé trong tã lót duỗi người, một đêm ngủ yên, vừa tỉnh lại đã bị nhũ mẫu ôm đi cho uống sữa, ai ngờ đứa nhỏ này lại không chịu uống.
Không còn cách nào khác, Diệp Phỉ Nhiên vẫn không chấp nhận được chuyện linh hồn hai mươi tuổi lại phải uống sữa người, liền tự mình đổi một hộp sữa bột cho trẻ sơ sinh trong khu mua sắm.
Ngày hôm qua khổ cực ăn dưa nguyên ngày mới được ba đồng tiền dưa, mua xong hộp sữa lại trắng tay.
Cũng không biết hệ thống điều chỉnh kiểu gì, lúc cậu bị ôm đi đút sữa sẽ tự động điều chỉnh thành bình sữa, cũng nhân tính đấy.
Uống sữa xong, Diệp Phỉ Nhiên ợ một cái, duỗi lưng lại bắt đầu ăn dưa mới.
Quả nhiên lại có dưa mới đến, cậu đọc đề mục hót hòn họt: "Cái gì? Đại biểu tỷ nghị thân, là con trưởng Hà gia? Tên này chẳng phải nhìn văn tao nho nhã, thực tế lại có khuynh hướng bạo lực gia đình sao? Biểu tỷ xuất giá một năm đã bị ngược đãi đến chết... Ôi này này này..."
Bởi vì ông ta xuất thân là người đọc sách, Tô đại tướng quân thích nhất là người đọc sách, dốc hết sức lót đường cho hắn, mạnh mẽ đỡ ông ta bước lên mây xanh.
Ngẫm lại những năm đó, lúc nàng và Diệp Thừa Trạch như keo như sơn, ai có thể nghĩ đến, người nọ lại tình tứ ở sau lưng nàng với Tần Uyển Hề?
Chín năm hôn nhân này, bây giờ nghĩ lại thật sự là chuyện nực cười.
Chẳng qua Diệp Thừa Trạch cũng không yêu Tần Uyển Hề nhiều đến vậy. Chỉ là Tần Uyển Hề dễ điều khiển hơn nàng, trên đỉnh đầu không có phủ tướng quân đè ép, cũng không có Hoàng thái phi thân là cô cô thỉnh thoảng đến thuyết giáo.
Người ông ta yêu là chính bản thân mình, ngoài ra chắc chỉ còn có Diệp Kỳ Sâm - đứa con trai sáu tuổi đã vang danh kinh thành nhỉ?
Diệp Thừa Trạch bên cạnh hình như có chút do dự, Diệp phu nhân lại đúng lúc nói: "Hôm nay Tô thái phi cũng đưa quà mừng tới. Trương ma ma trong cung còn nói thái phi sẽ tự mình tới tặng quà đầy tháng của Phỉ nhi. Phu quân, con trai của chúng ta được lão thái phi coi trọng lắm, còn nói sẽ tìm Hoàng thượng cầu ban ân. Nếu phu quân không để ý, có thể sẽ khiến người ngoài chê cười."
Diệp Thừa Trạch gật đầu: "Phu nhân nói đúng, như vậy đi! Tiền trang thành Nam lợi nhuận có thừa, ngày mai ta sẽ để Kim quản gia chuyển giao đến danh nghĩa Phỉ Nhi. Dù sao cũng là con trai Diệp gia chúng ta, sau này cả gia nghiệp nhà họ Diệp đều là của Phỉ Nhi, cũng không vội."
Tiếng Diệp Phỉ Nhiên châm chọc lại truyền đến: "Ha ha, không vội ở lúc này thôi, ba căn tiền trang ở Thành Nam, có hai căn ông ta định cho Diệp Kỳ Sâm rồi.
Diệp phu nhân tức muốn hộc máu, nội tâm hừ lạnh một tiếng, lại nói: "Phu quân nói đúng, có thể cho Phỉ Nhi ba căn tiền trang này, coi như là không làm mất mặt Diệp gia chúng ta."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Thừa Trạch đau lòng nhìn về phía Diệp phu nhân, nghĩ thầm ta vốn chỉ định cho một căn, sao thoáng cái đã biến thành ba căn?
Không, làm sao phu nhân biết ông ta có ba căn tiền trang ở thành Nam?
Diệp phu nhân nhìn hắn, hỏi: "Sao vậy? Phu quân không nỡ sao?"
Diệp Thừa Trạch ngượng ngùng đáp: "Được chứ, sao lại không được? Phỉ Nhi của chúng ta được ngàn vạn cưng chiều, tương lai cũng sẽ chấp chưởng tất cả gia nghiệp Diệp gia, giao cho nó sớm, cũng có thể để cho nó rèn luyện từ nhỏ."
Diệp Phỉ Nhiên bắt đầu lay hệ thống ăn dưa, lay nửa ngày rốt cục kinh hỉ kêu lên: "Oa a a, ba căn tiền trang này mỗi tháng thu được ba vạn lượng bạc trắng! Mẫu thân thật là lợi hại, thoáng cái đã cho ta ba vạn lượng!"
Diệp phu nhân hài lòng, nếu đã thất vọng về người đàn ông này, không bằng lấy chút tiền trong túi ông ta đi!
Để một ngày nào đó hòa ly, nàng cũng có năng lực dưỡng dục con nhỏ.
Nhìn con nhỏ ngủ say bên cạnh, Diệp phu nhân như được lên dây cót, sau khi uống một chén canh sâm cũng ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Ỷ Thúy lại mang đến tin tức mới: "Những gì phu nhân bảo ta điều tra ta đều đã điều tra qua, biểu tiểu thư đích xác đã mua nhà ở bên ngoài với lão gia. Mỗi tháng lão gia sẽ đi ra ngoài mười mấy lần, đều là để... cẩu thả cùng biểu tiểu thư."
Có lẽ hôm qua bị kích thích quá mức, hiện giờ Diệp phu nhân nghe được bất luận tin tức gì đều bình tĩnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là nàng rất để tâm đến phương diện ăn mặc, không hề dùng đồ của Diệp phủ nữa, mà là dùng đồ nàng mang đến từ nhà mẹ đẻ.
Tần Uyển Hề ở Diệp phủ bảy năm, Diệp phu nhân cũng tín nhiệm ả ta, để ả giúp đỡ quản lý gia đình, nói vậy cũng là do nàng dung túng nên mới khiến ả càng thêm không sợ?
Diệp phu nhân khó có thể tưởng tượng, nếu mình chết, về sau con của mình sống như thế nào, nó có còn đường sống sao?
Vì vị trí Diệp phu nhân này, Tần Uyển Hề đã dám hạ mật chim công cho nàng, huống chi là một đứa nhỏ tay trói gà không chặt.
Đứa bé trong tã lót duỗi người, một đêm ngủ yên, vừa tỉnh lại đã bị nhũ mẫu ôm đi cho uống sữa, ai ngờ đứa nhỏ này lại không chịu uống.
Không còn cách nào khác, Diệp Phỉ Nhiên vẫn không chấp nhận được chuyện linh hồn hai mươi tuổi lại phải uống sữa người, liền tự mình đổi một hộp sữa bột cho trẻ sơ sinh trong khu mua sắm.
Ngày hôm qua khổ cực ăn dưa nguyên ngày mới được ba đồng tiền dưa, mua xong hộp sữa lại trắng tay.
Cũng không biết hệ thống điều chỉnh kiểu gì, lúc cậu bị ôm đi đút sữa sẽ tự động điều chỉnh thành bình sữa, cũng nhân tính đấy.
Uống sữa xong, Diệp Phỉ Nhiên ợ một cái, duỗi lưng lại bắt đầu ăn dưa mới.
Quả nhiên lại có dưa mới đến, cậu đọc đề mục hót hòn họt: "Cái gì? Đại biểu tỷ nghị thân, là con trưởng Hà gia? Tên này chẳng phải nhìn văn tao nho nhã, thực tế lại có khuynh hướng bạo lực gia đình sao? Biểu tỷ xuất giá một năm đã bị ngược đãi đến chết... Ôi này này này..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro