Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt

Chương 27

2024-09-24 22:39:42

Lâm phi: "…"

Được, xem ra Hoàng thượng thật sự tin tưởng lời con gái nói, hơn nữa không muốn để con gái phát hiện ra bọn họ có thể nghe thấy tiếng lòng của nàng.

Lâm phi cũng là người thông minh, sau khi nghe hiểu ám chỉ của Hoàng đế, lập tức đồng ý: "Thần thiếp sẽ chăm sóc tốt cho Thập Bát."

"Ừ, trẫm về Cần Chính điện trước, trẫm đã dặn Ngự Thiện phòng, Thập Bát muốn gì, cứ qua lấy."

Lâm phi nghẹn lời, được rồi, xem ra Hoàng thượng chuẩn bị để hai mẹ con họ hấp dẫn sự chú ý của hậu cung, để xem ai đang diễn trò trong hậu cung, ai làm ra chuyện trời đánh.

Kể cả Lâm phi cũng không ngờ Nhàn phi lại là thanh mai của Ngô thái y, vẫn luôn liên hệ với nhau.

Nếu con gái không đột nhiên vạch trần, e rằng loại việc riêng này sẽ bị lịch sử giấu kín, không một ai biết.

Thảo nào Hoàng thượng muốn mượn miệng con gái để thấy rõ người hậu cung, ai là người, ai là quỷ, không nghe thì không yên tâm.

"Cảm ơn Hoàng thượng." Lâm phi phối hợp nói.

Vân Vũ Đế hài lòng gật đầu, trước khi đi ôm Vân Vụ, búng trán nàng: "Bé con, con phải sống lâu trăm tuổi, cố uống thuốc cho mau khỏe biết chưa? Đợi con lớn thêm một chút, trẫm mang con xuất cung đi chơi."

[Thật sao!]

[Nhưng đời này ta không sống quá một tuổi, phụ hoàng mà chết, ta là con gái chắc chắn không sống được, phụ hoàng có thể dẫn con ra ngoài cung chơi sớm hơn không, con chưa từng thấy thế giới ngoài cung ở cổ đại đâu.]

Tâm trạng Vân Vũ Đế đang tốt, nghe thấy lời này của Vân Vụ cũng bắt đầu cuống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông dí dí đầu Vân Vụ, liếc Vân ma ma bên cạnh, để nàng ấy bảo vệ Vân Vụ thật tốt.

[Với lại thân thể của phụ hoàng có vấn đề, chắc không phải vì một trận cảm lạnh mà đi đời nhà ma, có phải bị bệnh không?]

[Haiz, tiếc quá, ta không thể nhắc nhở phụ hoàng.]

Vân Vũ Đế yêu thương nhìn nàng, nghĩ rằng Thập Bát đã nhắc nhở ông rồi.

Vân Vũ Đế rời khỏi cung Lâm phi trở lại Cần Chính điện, lập tức bảo Lâm An công công: "Lâm An, gọi Lâm thái y tới."

"Vâng."

Chẳng mấy chốc Lâm thái y đã đeo hòm thuốc, vội vã chạy đến Cần Chính điện.

Hoàng đế ngồi trên nhuyễn tháp.

Lâm thái y quỳ hành lễ.

"Được rồi, mau đứng lên đi, khám cho trẫm xem."

Lâm An công công cũng chê, lúc này rồi ông ấy còn chú ý lễ nghi gì nữa.

Lâm thái y sờ mũi, lo cho mạng nhỏ của mình, ông ấy không dám sơ ý thân thể của Vân Vũ Đế.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt

Số ký tự: 0