Người Nhà Bất Công, Tôi Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ.
Chương 1
2024-11-17 01:06:21
“Súc sinh! Tiểu Thắng là em trai của mày mà mày cũng dám hại nó sao?”
“Tao nhất định phải mày chết, thằng con hoang độc ác này!”
......
Mở mắt ra!
Tiếng chửi rủa lại một lần nữa truyền đến bên tai!
Ngụy Ngụy Hoằng mở mắt ra, bên tai vang lên những lời chửi rủa không ngớt khiến cậu cảm thấy hoảng loạn.
Ngụy Gia Lương – ba của Ngụy Ngụy Hoằng đang giơ roi cao lên với vẻ mặt giận dữ. Ngụy Hoằng cảm thấy có gì đó không ổn.
Mình không phải bị tai nạn xe chết rồi sao? Tại sao cậu lại đang mơ thấy cảnh tượng năm 17 tuổi này?
"Khoan đã, đây không phải là mơ!"
Ngụy Ngụy Hoằng đau đớn tỉnh lại và nhận ra mình đã sống lại.
Cậu nhìn quanh thấy ba mẹ và các chị gái. Ánh mắt cậu dừng lại ở một cậu bé gầy gò với ánh mắt chứa đầy hận thù.
Hóa ra cậu đã sống lại rồi!
Trong kiếp trước, tài xế Lý đã chết để cứu ba cậu trong một vụ tai nạn.
Ba của Ngụy Ngụy Hoằng, Ngụy Gia Lương vì cảm thấy áy náy nên đã nhận nuôi đứa con trai duy nhất của chú Lý. Và từ đó, Lý Thắng đã trở thành Ngụy Thắng, trở thành đứa con nhỏ nhất của gia đình giàu có nhất tại thành phố Giang Châu.
Từ đó, cuộc đời của Ngụy Hoằng trở nên đen tối.
Ngụy Thắng liên tục hãm hại cậu, vu khống cậu, khiến cậu bị mọi người ghét bỏ.
Từ việc bị ăn cắp đồ, bị vu oan trong kỳ thi, đến chuyện thi vào trường cao đẳng mà bị hãm hại, gặp phải các tình huống khốn khổ đủ mọi kiểu.
Mỗi lần Ngụy Ngụy Hoằng muốn giải thích thì cả gia đình đều không tin cậu mà ngược lại còn đánh đập cậu tồi tệ hơn.
Cho đến khi Ngụy Ngụy Hoằng chết, cậu mới biết được sự thật rằng Ngụy Thắng có khả năng điều khiển suy nghĩ của người khác. Ngụy Thắng đã lợi dụng khả năng này để biến Ngụy Ngụy Hoằng thành kẻ xấu trong mắt mọi người. Cuối cùng, cậu không chỉ bị tước đoạt vận may mà còn gặp tai nạn xe cộ và chết thảm.
Bây giờ, Ngụy Hoằng đã trở lại quá khứ, khi Ngụy Thắng mới đến Ngụy gia được ba tháng. Ngụy Hoằng quyết tâm sẽ không để lịch sử lặp lại.
Ngụy Thắng biết rõ bản thân cậu ta bị dị ứng đậu phộng mà vẫn cố tình ăn bơ đậu phộng để đổ tội hãm hại Ngụy Hoằng.
Ngụy Gia Lương tức giận đến cực điểm, lúc này ông ta mới ra tay đánh Ngụy Hoằng.
Kiếp trước, Ngụy Hoằng đã cố gắng giải thích nhưng gia đình không tin mà càng giải thích lại càng bị đánh đập tàn nhẫn.
Cuối cùng, hắn phải nhập viện ba tháng và lưu lại đầy vết sẹo phía sau.
Bây giờ sống lại một lần nữa, Ngụy Hoằng sẽ không ngu ngốc như vậy nữa. Khi Ngụy Gia Lương giơ tay lên định đánh thì cậu chợt đưa tay tới giữ lại bàn tay của ông ta.
"Mày còn dám phản kháng?" Ngụy Gia Lương giận dữ quát.
"Tại sao không dám?" Ngụy Hoằng lạnh lùng đứng dậy, cậu thiếu niên 17 tuổi với thân hình cao lớn và đã trải qua hai đời khiến ánh mắt cậu trông lạnh lẽo và quyết đoán nên với một cái liếc đã khiến ông ta lùi lại vài bước.
"Tao đã cho mày ngồi dậy chưa? Quỳ xuống!" Ngụy Gia Lương tiếp tục gầm lên.
Mẹ của cậu, Đỗ Tư Tuệ cũng tức giận, mắng: "Đồ thứ bất hiếu, độc ác, chúng ta đã dạy dỗ mày như thế sao? Mày có được dạy dỗ tử tế từ nhỏ không?"
Các chị gái cũng không tha mà chỉ trích: "Tiểu Thắng đã quá đáng thương nhưng mày vẫn luôn bắt nạt nó, ba mẹ dạy mày như vậy là để mày tốt hơn, sao mày không mau quỳ xuống chịu phạt?"
Ngụy Hoằng lạnh lùng nhìn từng người trong gia đình.
Hiện tại ánh mắt của cậu giờ đây không còn chút ấm áp nào nữa mà thay vào đó là sự xa lạ đến đáng sợ.
Ngụy gia từ trước đến nay luôn âm thịnh dương suy nên mẹ của cậu - Đỗ Tư Tuệ đã liên tiếp sinh ra sáu cô con gái.
Cuối cùng, bà phải ra nước ngoài tìm người hiến trứng để sinh ra cậu.
Ông nội của cậu rất yêu thương đứa cháu trai này! Từ nhỏ, ông đã nuôi dưỡng cậu bên cạnh và hết lòng dạy dỗ. Điều này dẫn đến việc cậu không sống nhiều cùng ba mẹ và các chị em nên mối quan hệ giữa cậu với ba mẹ và sáu người chị rất nhạt nhòa.
Kể từ khi ông nội qua đời từ 3 năm trước, Ngụy Hoằng gần như được toàn bộ gia đình chăm sóc.
“Tao nhất định phải mày chết, thằng con hoang độc ác này!”
......
Mở mắt ra!
Tiếng chửi rủa lại một lần nữa truyền đến bên tai!
Ngụy Ngụy Hoằng mở mắt ra, bên tai vang lên những lời chửi rủa không ngớt khiến cậu cảm thấy hoảng loạn.
Ngụy Gia Lương – ba của Ngụy Ngụy Hoằng đang giơ roi cao lên với vẻ mặt giận dữ. Ngụy Hoằng cảm thấy có gì đó không ổn.
Mình không phải bị tai nạn xe chết rồi sao? Tại sao cậu lại đang mơ thấy cảnh tượng năm 17 tuổi này?
"Khoan đã, đây không phải là mơ!"
Ngụy Ngụy Hoằng đau đớn tỉnh lại và nhận ra mình đã sống lại.
Cậu nhìn quanh thấy ba mẹ và các chị gái. Ánh mắt cậu dừng lại ở một cậu bé gầy gò với ánh mắt chứa đầy hận thù.
Hóa ra cậu đã sống lại rồi!
Trong kiếp trước, tài xế Lý đã chết để cứu ba cậu trong một vụ tai nạn.
Ba của Ngụy Ngụy Hoằng, Ngụy Gia Lương vì cảm thấy áy náy nên đã nhận nuôi đứa con trai duy nhất của chú Lý. Và từ đó, Lý Thắng đã trở thành Ngụy Thắng, trở thành đứa con nhỏ nhất của gia đình giàu có nhất tại thành phố Giang Châu.
Từ đó, cuộc đời của Ngụy Hoằng trở nên đen tối.
Ngụy Thắng liên tục hãm hại cậu, vu khống cậu, khiến cậu bị mọi người ghét bỏ.
Từ việc bị ăn cắp đồ, bị vu oan trong kỳ thi, đến chuyện thi vào trường cao đẳng mà bị hãm hại, gặp phải các tình huống khốn khổ đủ mọi kiểu.
Mỗi lần Ngụy Ngụy Hoằng muốn giải thích thì cả gia đình đều không tin cậu mà ngược lại còn đánh đập cậu tồi tệ hơn.
Cho đến khi Ngụy Ngụy Hoằng chết, cậu mới biết được sự thật rằng Ngụy Thắng có khả năng điều khiển suy nghĩ của người khác. Ngụy Thắng đã lợi dụng khả năng này để biến Ngụy Ngụy Hoằng thành kẻ xấu trong mắt mọi người. Cuối cùng, cậu không chỉ bị tước đoạt vận may mà còn gặp tai nạn xe cộ và chết thảm.
Bây giờ, Ngụy Hoằng đã trở lại quá khứ, khi Ngụy Thắng mới đến Ngụy gia được ba tháng. Ngụy Hoằng quyết tâm sẽ không để lịch sử lặp lại.
Ngụy Thắng biết rõ bản thân cậu ta bị dị ứng đậu phộng mà vẫn cố tình ăn bơ đậu phộng để đổ tội hãm hại Ngụy Hoằng.
Ngụy Gia Lương tức giận đến cực điểm, lúc này ông ta mới ra tay đánh Ngụy Hoằng.
Kiếp trước, Ngụy Hoằng đã cố gắng giải thích nhưng gia đình không tin mà càng giải thích lại càng bị đánh đập tàn nhẫn.
Cuối cùng, hắn phải nhập viện ba tháng và lưu lại đầy vết sẹo phía sau.
Bây giờ sống lại một lần nữa, Ngụy Hoằng sẽ không ngu ngốc như vậy nữa. Khi Ngụy Gia Lương giơ tay lên định đánh thì cậu chợt đưa tay tới giữ lại bàn tay của ông ta.
"Mày còn dám phản kháng?" Ngụy Gia Lương giận dữ quát.
"Tại sao không dám?" Ngụy Hoằng lạnh lùng đứng dậy, cậu thiếu niên 17 tuổi với thân hình cao lớn và đã trải qua hai đời khiến ánh mắt cậu trông lạnh lẽo và quyết đoán nên với một cái liếc đã khiến ông ta lùi lại vài bước.
"Tao đã cho mày ngồi dậy chưa? Quỳ xuống!" Ngụy Gia Lương tiếp tục gầm lên.
Mẹ của cậu, Đỗ Tư Tuệ cũng tức giận, mắng: "Đồ thứ bất hiếu, độc ác, chúng ta đã dạy dỗ mày như thế sao? Mày có được dạy dỗ tử tế từ nhỏ không?"
Các chị gái cũng không tha mà chỉ trích: "Tiểu Thắng đã quá đáng thương nhưng mày vẫn luôn bắt nạt nó, ba mẹ dạy mày như vậy là để mày tốt hơn, sao mày không mau quỳ xuống chịu phạt?"
Ngụy Hoằng lạnh lùng nhìn từng người trong gia đình.
Hiện tại ánh mắt của cậu giờ đây không còn chút ấm áp nào nữa mà thay vào đó là sự xa lạ đến đáng sợ.
Ngụy gia từ trước đến nay luôn âm thịnh dương suy nên mẹ của cậu - Đỗ Tư Tuệ đã liên tiếp sinh ra sáu cô con gái.
Cuối cùng, bà phải ra nước ngoài tìm người hiến trứng để sinh ra cậu.
Ông nội của cậu rất yêu thương đứa cháu trai này! Từ nhỏ, ông đã nuôi dưỡng cậu bên cạnh và hết lòng dạy dỗ. Điều này dẫn đến việc cậu không sống nhiều cùng ba mẹ và các chị em nên mối quan hệ giữa cậu với ba mẹ và sáu người chị rất nhạt nhòa.
Kể từ khi ông nội qua đời từ 3 năm trước, Ngụy Hoằng gần như được toàn bộ gia đình chăm sóc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro