Người Vợ Phật Hệ Của Thanh Niên Trí Thức Lạnh Lùng [Thập Niên 70]
Dụ Hoặc
2024-11-09 13:10:42
Editor: TulaBachu1316
Bùi Hành Chi im lặng, đây chính là khoảng cách giữa anh và Mạnh Vãn Thu.
Dù cuộc sống của anh từng trải qua nhiều thăng trầm, nhưng xuất thân của anh cũng là từ gia đình danh giá, từ nhỏ đã được nhận nền giáo dục tinh hoa.
Còn Mạnh Vãn Thu lớn lên ở nông thôn, sống mơ hồ hơn chục năm, thậm chí chưa từng đi học.
Anh có nói với cô về các chuyên gia hay kiến thức sinh lý thì cô cũng không hiểu.
Nhìn vào đôi mắt cố chấp của Mạnh Vãn Thu, Bùi Hành Chi thở dài, "Chuyên gia chính là bác sĩ, họ nói rằng cơ thể phụ nữ chỉ phát triển hoàn thiện sau 18 tuổi, khi đó sinh con sẽ khỏe mạnh hơn."
Bản thân Mạnh Vãn Thu cũng coi như là nửa bác sĩ, khi ở trong tổ chức, do không thể luyện võ và không bằng người khác, cô chỉ có thể cố gắng học các lĩnh vực khác, trong đó có y thuật.
Cô biết bắt mạch các triệu chứng thông thường và cũng biết nhiều bài thuốc phổ biến.
Nghe lời Bùi Hành Chi, cô suy nghĩ kỹ và thấy cũng có phần hợp lý.
Kiếp trước, nhiều phụ nữ khó sinh mà chết, đa phần chưa đủ 18 tuổi, có lẽ là do cơ thể người mẹ chưa phát triển hoàn chỉnh.
Mang thai mười tháng, đứa bé đã tiêu hao phần lớn sức lực của mẹ, khi sinh thiếu sức nên khó sinh.
Nghĩ đến chuyện tử vong, Mạnh Vãn Thu cũng không bận tâm về vấn đề này nữa, vẫn nên để cô phát triển thêm một thời gian.
Cô quý mạng sống, nếu có mang mà khó sinh thì chẳng ai cứu được.
Cuối cùng Mạnh Vãn Thu cũng yên lặng trở lại, Bùi Hành Chi mới thả chiếc chăn đang quấn quanh người cô ra, nằm xuống bên cạnh, nhìn lên trần nhà thở dài.
Cơ thể vẫn còn cảm giác nóng bức, ở một chỗ nào đó lại có phản ứng khác lạ.
May mà lúc đó anh đã hành động nhanh, nếu không sẽ bị cô phát hiện mất.
Khi Mạnh Vãn Thu ngồi lên đùi anh, Bùi Hành Chi đã bị cô cám dỗ trong chốc lát.
Động tác táo bạo hoàn toàn trái ngược với đôi mắt trong sáng ngây thơ ấy.
Cô mặc chiếc yếm mát mẻ quyến rũ, phía dưới là một chiếc quần ngắn chỉ dài đến đùi, ngồi ngang nhiên trên người anh, chân chạm chân, tay vòng qua cổ anh.
Hơn nữa, cô còn chủ động hôn anh.
Không chỉ có một cái hôn, mà còn có trên má, giữa chân mày, đầu mũi và cả môi.
Mỗi nụ hôn rơi xuống người anh giống như một đốm lửa, thiêu đốt cơ thể, đốt cháy lý trí của anh.
Dù biết Mạnh Vãn Thu là người táo bạo, nhưng anh vẫn bị hành động của cô tối nay làm cho kinh ngạc.
Bùi Hành Chi nhắm mắt lại, không biết cô học mấy thứ này từ đâu
Bùi Hành Chi im lặng, đây chính là khoảng cách giữa anh và Mạnh Vãn Thu.
Dù cuộc sống của anh từng trải qua nhiều thăng trầm, nhưng xuất thân của anh cũng là từ gia đình danh giá, từ nhỏ đã được nhận nền giáo dục tinh hoa.
Còn Mạnh Vãn Thu lớn lên ở nông thôn, sống mơ hồ hơn chục năm, thậm chí chưa từng đi học.
Anh có nói với cô về các chuyên gia hay kiến thức sinh lý thì cô cũng không hiểu.
Nhìn vào đôi mắt cố chấp của Mạnh Vãn Thu, Bùi Hành Chi thở dài, "Chuyên gia chính là bác sĩ, họ nói rằng cơ thể phụ nữ chỉ phát triển hoàn thiện sau 18 tuổi, khi đó sinh con sẽ khỏe mạnh hơn."
Bản thân Mạnh Vãn Thu cũng coi như là nửa bác sĩ, khi ở trong tổ chức, do không thể luyện võ và không bằng người khác, cô chỉ có thể cố gắng học các lĩnh vực khác, trong đó có y thuật.
Cô biết bắt mạch các triệu chứng thông thường và cũng biết nhiều bài thuốc phổ biến.
Nghe lời Bùi Hành Chi, cô suy nghĩ kỹ và thấy cũng có phần hợp lý.
Kiếp trước, nhiều phụ nữ khó sinh mà chết, đa phần chưa đủ 18 tuổi, có lẽ là do cơ thể người mẹ chưa phát triển hoàn chỉnh.
Mang thai mười tháng, đứa bé đã tiêu hao phần lớn sức lực của mẹ, khi sinh thiếu sức nên khó sinh.
Nghĩ đến chuyện tử vong, Mạnh Vãn Thu cũng không bận tâm về vấn đề này nữa, vẫn nên để cô phát triển thêm một thời gian.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô quý mạng sống, nếu có mang mà khó sinh thì chẳng ai cứu được.
Cuối cùng Mạnh Vãn Thu cũng yên lặng trở lại, Bùi Hành Chi mới thả chiếc chăn đang quấn quanh người cô ra, nằm xuống bên cạnh, nhìn lên trần nhà thở dài.
Cơ thể vẫn còn cảm giác nóng bức, ở một chỗ nào đó lại có phản ứng khác lạ.
May mà lúc đó anh đã hành động nhanh, nếu không sẽ bị cô phát hiện mất.
Khi Mạnh Vãn Thu ngồi lên đùi anh, Bùi Hành Chi đã bị cô cám dỗ trong chốc lát.
Động tác táo bạo hoàn toàn trái ngược với đôi mắt trong sáng ngây thơ ấy.
Cô mặc chiếc yếm mát mẻ quyến rũ, phía dưới là một chiếc quần ngắn chỉ dài đến đùi, ngồi ngang nhiên trên người anh, chân chạm chân, tay vòng qua cổ anh.
Hơn nữa, cô còn chủ động hôn anh.
Không chỉ có một cái hôn, mà còn có trên má, giữa chân mày, đầu mũi và cả môi.
Mỗi nụ hôn rơi xuống người anh giống như một đốm lửa, thiêu đốt cơ thể, đốt cháy lý trí của anh.
Dù biết Mạnh Vãn Thu là người táo bạo, nhưng anh vẫn bị hành động của cô tối nay làm cho kinh ngạc.
Bùi Hành Chi nhắm mắt lại, không biết cô học mấy thứ này từ đâu
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro