Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fan
Râu lún phún
Tô Phục Linh
2025-03-22 03:29:51
Lâm Ngư nói: "Nhưng... nhưng tôi còn chưa biết phải trang điểm thế nào? Hơn nữa, khả năng phong cách trang điểm của tôi và thợ trang điểm trước đó của bên cậu khác nhau, có thể sau khi trang điểm sẽ không thống nhất lắm."Chu Chi Tường nói: "Không sao, không cần phải suy xét mấy chuyện này." Cậu ấy tìm ảnh mặt Kỷ Sơn Dã sau khi trang điểm trước đó trên điện thoại rồi nói: "Cậu trang điểm theo thế này là được, không phải tạo hình có độ khó cao gì đâu, hoàn thành được khoảng bảy tám phần là tốt rồi."Lâm Ngư thở dài rồi lại nhìn Kỷ Sơn Dã. Anh cúi đầu ngồi trên ghế, đang đọc kịch bản, không phát biểu bất cứ ý kiến nào. Cuối cùng Lâm Ngư chậm chạp chấp nhận hiện thực này, nói: "Vậy để tôi thử xem sao."Nói thì nói vậy nhưng lúc Lâm Ngư kéo túi trang điểm ra, tâm trạng cậu rất phức tạp, thậm chí còn hơi căng thẳng. Cậu lại đi trang điểm cho Kỷ Sơn Dã? Thật là không thể nào tưởng tượng nổi, cậu lại đi trang điểm cho Kỷ Sơn Dã - người xuất hiện rất nhiều lần trong cơn ác mộng của mình? Lâm Ngư cảm thấy, nếu như trước kia mà bảo cậu làm chuyện này, chắc chắn cậu sẽ chửi lấy chửi để.Nhưng ai có thể ngờ được, giờ Lâm Ngư lại nhanh chóng bình tĩnh chấp nhận hiện thực này, có lẽ là vì cậu tầm thường, dù sao thù lao cao vậy mà. Cũng có thể là vì cậu không quá ghét Kỷ Sơn Dã nữa, dù thế nào thì có vẻ như cậu đều không thể từ chối được.Kỷ Sơn Dã cách bản thân chỉ khoảng hơn mười xen-ti-mét, anh ngồi trên ghế, Lâm Ngư cúi đầu nhìn anh, thấy rõ cả lông tơ rất nhỏ trên gương mặt anh. Cậu hít thở rất nhẹ, cố gắng hết sức không để hơi thở mình gần kề Kỷ Sơn Dã. Một lát sau, cậu vẫn yên lặng nắm chặt xịt dưỡng ẩm trong tay, không biết nên bắt đầu thế nào.Kỷ Sơn Dã nhìn cậu: "Không bắt đầu sao?"Lòng bàn tay Lâm Ngư thấm mồ hôi: "Vậy, phiền anh nhắm mắt lại."Kỷ Sơn Dã nhắm mắt lại, Lâm Ngư cẩn thận xịt lên mặt anh, dưỡng ẩm làm nền xong, cậu để một lát rồi dùng cushion đánh lót cho anh.Đã trang điểm nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên khi trang điểm cho người khác mà cậu không biết nên để mắt nhìn vào đâu. Tuy rằng tay cậu không chạm vào mặt Kỷ Sơn Dã nhưng vẫn cảm thấy căng thẳng.Dáng người Kỷ Sơn Dã cao lớn, dù là ngồi trên ghế vẫn khiến Lâm Ngư có cảm giác bị chèn ép rất mạnh.Tim cậu đập dữ dội, cẩn thận thở thật khẽ. Còn Kỷ Sơn Dã rũ mắt, đọc kịch bản đang mở trên tay, có lẽ là vì anh đã quen với việc được người khác trang điểm cho nên vẻ mặt không hề có chút ngượng ngập nào.Lâm Ngư nhìn mặt Kỷ Sơn Dã, trước đó khoảng cách giữa hai người khá xa nên cậu không phát hiện ra, giờ ở gần, quan sát cẩn thận, cậu mới phát hiện hóa ra mặt Kỷ Sơn Dã thuộc kiểu rắn rỏi, góc cạnh rõ ràng, vừa có vẻ mạnh mẽ lẫn với chút dịu dàng. Theo lý thuyết mà nói, đây chính là gương mặt dù nhìn trên màn hình hay khi gặp trong đời sống hiện thực đều không tài nào tìm ra được góc chết.Lâm Ngư dời mắt tới cằm anh, có lẽ là do thức đêm nên cằm anh có chút râu đen lún phún. Tay cậu chợt hành động khẽ khàng hơn, lúc đánh cushion tới giữa cằm, Kỷ Sơn Dã đột nhiên ngẩng đầu nhìn cậu một cái.Anh nhìn lướt qua, không lộ ra bất cứ cảm xúc nào. Lâm Ngư không biết tại sao anh lại nhìn mình.Lâm Ngư không hề đề phòng, tim chợt hẫng một nhịp, ngơ ngác nhìn Kỷ Sơn Dã. Vài giây sau, cậu lại vội vàng dời mắt, tiếp tục trang điểm.Lâm Ngư không dám nhìn kỹ gương mặt Kỷ Sơn Dã nữa, vội vàng qua quýt đánh cushion xong rồi dựa theo tạo hình mà thợ trang điểm đã chọn cho Kỷ Sơn Dã tiếp tục kẻ mày cho anh. Sau đó, bởi vì yêu cầu của kịch bản, cậu còn phải kẻ một vết màu máu nhạt trên khóe mắt anh. Lâm Ngư cầm bút, nhìn đôi mắt của Kỷ Sơn Dã chần chừ một thoáng, chưa biết kẻ kiểu gì."Phiền... anh nhắm mắt lại." Lâm Ngư nói.Kỷ Sơn Dã không nói chuyện, khép kịch bản trong tay lại, nghe lời cậu nhắm mắt lại. Lâm Ngư thả lỏng đôi chút, dù Kỷ Sơn Dã không nhìn cậu nhưng lúc anh mở mắt, cậu vẫn cứ cảm thấy căng thẳng.Lâm Ngư kiểm soát lực tay, kẻ một vết màu máu nhẹ nhàng trên đuôi mắt Kỷ Sơn Dã. Vừa trang điểm xong, còn chưa kịp nhìn kỹ thì nhân viên của đoàn làm phim ở bên ngoài đã qua gọi người. Chu Chi Tường ở bên cạnh vội vàng đứng dậy, đáp lại với bên ngoài: "Tới đây."Kỷ Sơn Dã nghe vậy cũng mở mắt, nhìn qua mình trong gương rồi từ ghế đứng lên, Lâm Ngư vội vàng lui qua bên cạnh."Đi thôi." Kỷ Sơn Dã bước chân ra ngoài.Chu Chi Tường đi theo sau anh, trước khi đi, cậu ấy vỗ cánh tay Lâm Ngư, nói với cậu: "Cảm ơn nhé."Bọn họ đi rồi, trong phòng trang điểm chỉ còn một mình Lâm Ngư. Lâm Ngư đứng thần người mãi không nhúc nhích, mà chỉ lẳng lặng cúi đầu nhìn bút kẻ trên tay mình, trong lòng dâng lên cảm xúc khác thường nhưng khó mà nói thành lời là cảm xúc gì.Lúc ấy, hình như cảm xúc gì cũng đều mơ hồ. Rất nhiều chuyện đều ứ lại trong lòng, không biết mở miệng nói ra sao, cũng không biết phải nói điều gì.Kể cả sau đó, Lâm Ngư và Kỷ Sơn Dã hẹn hò, trở thành người được hâm mộ nhất trong vô số người thì có rất nhiều lúc, Lâm Ngư vẫn không hiểu rõ suy nghĩ trong lòng mình lắm.Lâm Ngư không biết quan hệ giữa mình và Kỷ Sơn Dã bắt đầu thay đổi từ chỗ nào.Nhưng rất nhiều năm về sau, Lâm Ngư tha hương nơi đất khách, vô số lần nhớ lại quá trình hẹn hò với Kỷ Sơn Dã,cậu chợt bừng tỉnh, có lẽ ngay từ lần đầu trang điểm cho Kỷ Sơn Dã, vào khoảnh khắc anh đưa mắt nhìn cậu, dường như, kể từ lúc ấy, cậu đột nhiên cảm thấy thật ra chính mình không ghét Kỷ Sơn Dã như tưởng tượng, cũng không hề sợ anh như đã từng nghĩ.Tất thảy đều có bắt đầu, rất nhiều chuyện còn đến sớm hơn Lâm Ngư tưởng tượng.7.Lâm Ngư vốn cho rằng mình chỉ trang điểm cho Kỷ Sơn Dã một lần nhưng không ngờ, vài ngày sau liên tiếp, Chu Chi Tường đều chạy đến phòng trang điểm tìm cậu, bảo cậu trang điểm cho Kỷ Sơn Dã.Chu Chi Tường nói, công ty vẫn đang tìm thợ trang điểm mới cho Kỷ Sơn Dã, mà người bên kia tạm thời vẫn chưa tới được. Mà bên đây, việc ở đoàn làm phim không thể để chậm trễ, chỉ có thể phiền cậu vất vả thêm vài lần, tiếp tục trang điểm cho anh Kỷ, đợi thợ trang điểm mới đến thì tất cả sẽ khôi phục như cũ.Chu Chi Tường trả thù lao cho cậu rất cao, Lâm Ngư không thể dằn lòng từ chối được. Nói cho cùng, ban đầu cậu đến đoàn làm phim làm thợ trang điểm chính là vì tiền.Có điều, điều này vô hình trung khiến lượng công việc của Lâm Ngư tăng lên rất nhiều. Bình thường, cậu trang điểm xong cho các diễn viên phụ là có thể nghỉ ngơi. Đằng này, bây giờ lại thêm Kỷ Sơn Dã.Có khi có xung đột về thời gian, khi cậu đang trang điểm cho diễn viên phụ thì Chu Chi Tường đã chạy sang thúc giục rồi. Ban đầu, Chu Chi Tường còn kiên nhẫn đợi, nhưng vài lần sau, cậu ấy đã trực tiếp thương lượng với đạo diễn, chuyển một phần công việc của Lâm Ngư cho người khác.Đương nhiên đạo diễn đồng ý, dù gì thì Kỷ Sơn Dã là nam chính, tất cả đều ưu tiên cho anh, có là ai cũng đều phân biệt được chủ yếu, thứ yếu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro