Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fan
Trang điểm
Tô Phục Linh
2025-03-22 03:29:51
6.Kỷ Sơn Dã đang quay một cảnh rất quan trọng.Bối cảnh trong "Tuần hoàn tử vong", Kỷ Sơn Dã phải trải qua rất nhiều lần tử vong, đồng thời phải đối mặt với việc người thân bên cạnh lần lượt ra đi, niềm tin của anh từng bước sụp đổ, tựa như là số mệnh, vĩnh viễn không thoát khỏi sự nguyền rủa.Cảnh quay buổi tối chính là bước chuyển biến trạng thái tâm lý quan trọng nhất của anh.Trong lều quay phim đoàn làm phim dựng, Kỷ Sơn Dã đang dốc sức vùng vẫy trên biển, anh bám vào một miếng gỗ mục, gắng gượng bò lên bờ, thở hổn hển, nhìn những vì sao trên bầu trời.Đạo diễn quay cận cảnh, đặc tả ánh mắt của Kỷ Sơn Dã. Mắt anh có nước mắt nhưng lại không nói một lời, chỉ lẳng lặng ngắm sao trời. Ánh mắt của một người cận kề cái chết muốn sống sót, phá vỡ tuần hoàn, anh lột tả được toàn bộ."Cắt."Cảnh quay kết thúc, đạo diễn nói qua micro: "Tốt lắm! Lấy cảnh này đi! Hoàn mỹ!"Kỷ Sơn Dã bò dậy khỏi mặt đất, Chu Chi Tường và Hạ Diệp ở bên cạnh nhìn chằm chằm vội vàng lấy khăn phủ lên người Kỷ Sơn Dã, làm biện pháp giữ ấm cho anh. Chu Chi Tường khó khăn kiễng chân, tính lau tóc cho anh thì Kỷ Sơn Dã lại tự lấy khăn nói với cậu ấy: “Không cần, tôi tự lau được.”Anh khoác khăn, đi tới trước camera giám sát, vừa cẩn thận xem phần quay lại của cảnh ban nãy rồi bàn với đạo diễn: “Góc này có cần quay lại lần nữa không, tôi cảm thấy ánh sáng bên này có vẻ chưa tốt lắm.”“Hình như hơi tối thật.” Đạo diễn nói.Chu Chi Tường ở bên kia xem thời gian, hỏi Hạ Diệp: “Hương Hương đã về chưa?”“Chưa, trước đó em còn hỏi anh mà.”“Lạ thật, đến giờ rồi mà.” Chu Chi Tường nói: “Để tôi gọi điện thoại cho cô ấy.”Điện thoại Hương Hương không liên lạc được, Chu Chi Tường lại hỏi Hạ Diệp: “Cô gọi điện thoại cho Hương Hương xem có được không?”“Em cũng vừa gọi ban nãy, không liên lạc được.” Hạ Diệp nói: “Có phải giữa chừng chị ấy có chuyện nên đến muộn hay không?”“Có muộn thì cũng phải báo một tiếng chứ? Anh Kỷ vẫn còn đang quay mà.” Chu Chi Tường nói.“Chị Sara vừa đi, tổng giám đốc Nhậm tìm chị ấy bảo chị ấy về rồi.” Hạ Diệp nói, vốn chị Sara cũng không phải thợ trang điểm, chỉ là nhân viên của cùng nhóm trong phòng làm việc, mà bên phòng làm việc có chuyện nên chị ấy nhất định phải về.“Chị ấy đi rồi á?”“Vâng.” Hạ Diệp hỏi cậu ấy: “Thế chị Hương Hương không đến thì anh Kỷ phải trang điểm thế nào đây?”Chu Chi Tường thở dài, nói: “Để tính sau đi. Dù gì thì nay anh Kỷ đã quay xong rồi, Hương Hương có việc thì mai cũng sẽ trở lại thôi. Lát nữa tôi gọi điện hỏi cô ấy xem sao.”Nhưng sau đó, dù Chu Chi Tường gọi cho cô ấy vào lúc nào thì vẫn không có người nghe máy. Tới sáng hôm sau, Kỷ Sơn Dã xuất phát chuẩn bị tới phim trường, hỏi một vòng, ngay cả người đại diện của anh Kỷ cũng hỏi người trong công ty nhưng vẫn không gọi được cho cô ấy. Chu Chi Tường ngồi trong xe bảo mẫu mà sốt ruột kinh khủng, nhưng Kỷ Sơn Dã ngồi đằng trước, cậu ấy chỉ đành phải ra sức kiềm chế lại.Vừa xuống xe thì liên lạc được, ban đầu cậu ấy còn hơi ngây ra, rồi lập tức giận đến độ chửi ầm lên: “Hương Hương, cô có biết là lúc nào rồi không?”“Tôi...”“Giờ cô đang ở đâu? Đến đoàn làm phim chưa?” Chu Chi Tường tránh Kỷ Sơn Dã, hỏi trực tiếp.“Xin lỗi cậu, tôi đang ở bệnh viện.”“Cô ở bệnh viện?” Tâm trạng Chu Chi Tường thoáng cái chùng xuống.“Tôi bị tai nạn xe.” Hương Hương nói: “Chiều hôm qua tài xế lái xe đâm vào tường.”“Có nặng không?”“Chấn thương não nhẹ thôi, nhưng bị gãy tay phải, xương sườn cũng bị gãy.” Cô ấy nói.“Sao cô không nói sớm?!”“Tôi đến bệnh viện đã bị đưa đi phẫu thuật, di động cũng bị rơi vỡ. Vừa tỉnh lại xong.”“Xin lỗi cậu...” Cô ấy yếu ớt nói.“Thôi, cô cứ ở bệnh viện dưỡng thương cho khoẻ đi, đợi khoẻ rồi nói sau.”Chu Chi Tường cúp điện thoại, thở dài một hơi, đau đầu ghê. Với tình hình vết thương của cô ấy thế thì tạm thời chắc chắn không thể trang điểm được rồi. Cậu ấy vốn nghĩ gọi được cho Hương Hương là xong rồi, nhưng giờ chưa giải quyết được gì mà còn tự dưng thêm một mối phiền não.Phải tìm một thợ trang điểm thay thế tới nhưng giờ anh Kỷ sắp quay đến nơi rồi, còn phải tìm được người đến ngay. Tìm ở đâu bây giờ? Nhức đầu quá đi.Đạo diễn ở bên kia đã giục giã trang điểm, Chu Chi Tường vẫn đang ở bên ngoài phòng nghỉ lục thông tin để tìm người phù hợp đến. Nhưng lục vài lượt thì thợ trang điểm phù hợp lại ở khá xa, giờ này không thể tới kịp được, cậu ấy nôn nóng đến độ giậm chân.Đúng lúc này, Chu Chi Tường thấy Lâm Ngư ở gần đó, cậu đang dọn túi dụng cụ của mình. Chu Chi Tường nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định đi qua, hỏi cậu: “Này, lát nữa cậu có bận không?”“Không.” Lâm Ngư có phần thắc mắc.“Vậy... cậu có tiện cứu gấp, trang điểm giúp anh Kỷ được không?” Cậu ấy nói.Lâm Ngư ngây ra nhìn cậu ấy, một lúc lâu sau mới phản ứng lại: “Nhưng, buổi chiều tôi phải trang điểm cho mấy diễn viên.”“Không sao, chỉ trong buổi sáng thôi.” Chu Chi Tường lại vội vàng nói: “Tôi sẽ trả công thêm cho cậu, chắc chắn cao hơn giá thị trường.”“Nhưng... tôi” Lâm Ngư do dự.Điện thoại Chu Chi Tường reo lên, là cuộc gọi đến của Hạ Diệp. Cậu ấy biết chắc là chuyện giục trang điểm, hơn nữa cũng sắp tới thời gian quay phim rồi, nếu mà chậm trễ nữa là xong thật mất.Vì thế, Chu Chi Tường bất chấp, lập tức kéo Lâm Ngư tới phòng nghỉ của Kỷ Sơn Dã.Bầu không khí trong phòng nghỉ yên tĩnh đến dọa người, Kỷ Sơn Dã đã thay trang phục xong, đang cúi đầu đọc kịch bản. Hạ Diệp đứng bên cạnh, nhìn theo bóng lưng anh, không dám thở mạnh. Cô ấy đưa mắt nhìn Chu Chi Tường rồi lại nhìn Lâm Ngư bên cạnh cậu ấy, có hơi bất ngờ nhưng cuối cùng cũng thở hắt ra.Chu Chi Tường biết, cuối cùng vẫn phải đối mặt với cửa ải của Kỷ Sơn Dã nên bèn nơm nớp lo sợ đi tới bên cạnh anh, nói: “Anh Kỷ, Hương Hương bị tai nạn xe không đến được, em nhờ Lâm Ngư tạm thời thay cô ấy trang điểm cho anh, có được không ạ?”Kỷ Sơn Dã ngẩng đầu nhìn Chu Chi Tường, rồi nhanh chóng đưa mắt nhìn sang Lâm Ngư, lướt vài lần khiến Lâm Ngư và Chu Chi Tường đều căng thẳng, sau đó anh không nhìn nữa, hỏi Chu Chi Tường: “Tai nạn có nặng không?”Chu Chi Tường: “Cô ấy bị gãy tay phải và xương sườn, đang nằm viện nên tạm thời chưa thể quay lại được.”“Em sẽ mau chóng tìm thợ trang điểm mới. Hôm nay nhờ Lâm Ngư trang điểm cho anh trước được không anh?” Cậu ấy dè dặt quan sát vẻ mặt Kỷ Sơn Dã. Nói sao thì tự nhiên đổi thợ trang điểm không phải chuyện nhỏ, trước đó có một nữ diễn viên đã nổi trận lôi đình tại chỗ vì phải đổi thợ trang điểm.“Được.” Kỷ Sơn Dã nói.Chu Chi Tường cực kỳ kinh ngạc xen lẫn vui vẻ vì Kỷ Sơn Dã có thể nhanh chóng chấp nhận, vội vàng đẩy Lâm Ngư tới bên cạnh anh: “Dạ, vậy phiền cậu Lâm nhé.”Lâm Ngư còn đang ngơ ngác nhìn về phía Kỷ Sơn Dã, rồi lại nhìn Chu Chi Tường. Chu Chi Tường có vẻ không chờ nổi nữa, lén huých cậu một cái: “Mau bắt đầu đi, đạo diễn đang chờ đó!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro