Nhóc Cưng May Mắn Được Sủng Đến Cạn Lời Ở Tận Thế
Chương 45
2024-10-09 21:07:35
Khung cảnh ấm áp không kéo dài được bao lâu, dưới lầu lại truyền đến tiếng đánh nhau mãnh liệt, khiến mọi người giật mình, Vãn Vãn bị dọa sợ đến mức trái tim nhỏ sắp nhảy ra ngoài, khóc lóc rên rỉ nói với 777: [Chú hệ thống ơi, cháu sợ.]
[Không sao, có ta ở đây, mọi người mau đi xuống lầu xem chuyện gì đã xảy ra.] 777 cố gắng an ủi bảo bối nhỏ.
Không cần phải nói, mọi người đều không hẹn mà đồng loạt chạy xuống lầu, xuyên qua khe hở trên tấm ván gỗ, ánh sáng đỏ quỷ dị chiếu rọi khiến cả phòng khách có chút xa lạ. Tiếng đập "rầm rầm rầm" vẫn còn tiếp tục, cánh cổng sắt đang lung lay, may thay cánh cổng sắt đã được nhà họ Lục mua với giá cao, nên rất chắc chắn, không dễ dàng bị đập vỡ.
"Chắc không phải lại có một nhóm người tới nữa chứ? Thật sự là dây dưa mãi không dứt mà." Lục Minh m oán giận nói, lúc nãy vừa có một nhóm người đi, giờ lại tới nữa?
"Này, các người đừng gõ nữa, chúng tôi sẽ không mở cửa đâu." Lục Minh m hét lên, động tĩnh bên ngoài phòng nhất thời yên tĩnh, sau đó là tiếng va chạm còn mãnh liệt hơn trước, muốn lập tức phá cửa xông vào, khiến Lục Minh m hoảng sợ.
Cô tức giận đi về phía cửa sổ, cô muốn xem xem có bao nhiêu người, tại sao lại không nói lời nào vậy.
Dưới ánh trăng đỏ rực, cảnh tượng khủng bố đó kích thích thần kinh của Lục Minh m, da đầu cô như sắp nổ tung, cô còn chưa kịp hét lên, trán đã cảm thấy lạnh lẽo, cô theo bản năng lui về phía sau, móng vuốt sắc bén suýt chút nữa đã đâm vào tròng mắt của cô.
"Á á!"
Lục Minh m không giấu được nỗi sợ hãi trong lòng, quay người bỏ chạy, trong đầu chỉ toàn là cảnh tượng vừa thấy.
[Nhiệm vụ thứ hai: Xin ký chủ giết chết thú biến dị, trong vòng một giờ.]
Cảnh tượng mạo hiểm vừa rồi đều được mọi người nhìn thấy, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm thay cho Lục Minh m, may mà cô không bị bắt, nếu không sau này Lục Minh m sẽ trở thành người mù mất.
Chị hai của chúng ta quay đầu chạy lùi về sau vài bước, cô càng nghĩ càng giận.{•̃̾_•̃̾}
Mọi người đều biết, khi nỗi sợ hãi lên đến đỉnh điểm, nó có thể tiến hóa thành sự phẫn nộ.
Chỉ thấy chị hai nhặt chiếc chổi lông gà không biết tìm ở đâu lên, điên cuồng chọc vào khe hở, còn có thể nghe thấy một tiếng "bốp" từ bên trong, chiếc chổi lông gà cũng dính đầy máu đen đỏ sền sệt, Lục Minh m vứt cái chổi lông gà đi.
"Thật là làm mình sợ chết khiếp, suýt chút nữa thì mắt của bà đây đã bị nó chọc mù rồi, không phải, ánh mắt của mọi người là có ý gì, sao mọi người lại nhìn con bằng ánh mắt kỳ quái như vậy?" Lục Minh m quay người lại thì thấy người nhà mình đang đứng đơ tại chỗ như hóa đá.【•】 _【•】
Lúc này, em trai trong nhà, Lục Minh Dục yếu ớt giơ tay lên: "Chị hai, nếu như em không nhìn nhầm thì hình… Hình như chị đã thọc nát mặt con zombie kia rồi."
Trái tim non nớt của Vãn Vãn lại một lần nữa bị chấn động sâu dữ dội, điều này tạo cơ sở cho những hành vi sau này của Lục Minh m.
Lúc đó con zombie kia vươn móng vuốt ra nhưng không chạm tới con mồi, bèn muốn xem chuyện gì xảy ra, kết quả nó vừa cúi người xuống đã bị người ta thọc cho nát nhừ. Là đang sống sờ sờ bị Lục Minh m thọc chết đó!
"Đợi đã, bây giờ không phải lúc nói chuyện này, chúng ta mau chóng tìm thứ gì đó bịt kín lỗ hổng trên cửa sổ đi." Lục Minh m vội vàng hoảng hốt bật đèn pin di động lên, bắt đầu tìm đồ vật thích hợp: "Bên ngoài có một đàn chuột đang đập vào cửa! Mấy con đó còn to hơn cả chó, chen chúc dày đặc, ít nhất cũng phải có trăm con."
[Không sao, có ta ở đây, mọi người mau đi xuống lầu xem chuyện gì đã xảy ra.] 777 cố gắng an ủi bảo bối nhỏ.
Không cần phải nói, mọi người đều không hẹn mà đồng loạt chạy xuống lầu, xuyên qua khe hở trên tấm ván gỗ, ánh sáng đỏ quỷ dị chiếu rọi khiến cả phòng khách có chút xa lạ. Tiếng đập "rầm rầm rầm" vẫn còn tiếp tục, cánh cổng sắt đang lung lay, may thay cánh cổng sắt đã được nhà họ Lục mua với giá cao, nên rất chắc chắn, không dễ dàng bị đập vỡ.
"Chắc không phải lại có một nhóm người tới nữa chứ? Thật sự là dây dưa mãi không dứt mà." Lục Minh m oán giận nói, lúc nãy vừa có một nhóm người đi, giờ lại tới nữa?
"Này, các người đừng gõ nữa, chúng tôi sẽ không mở cửa đâu." Lục Minh m hét lên, động tĩnh bên ngoài phòng nhất thời yên tĩnh, sau đó là tiếng va chạm còn mãnh liệt hơn trước, muốn lập tức phá cửa xông vào, khiến Lục Minh m hoảng sợ.
Cô tức giận đi về phía cửa sổ, cô muốn xem xem có bao nhiêu người, tại sao lại không nói lời nào vậy.
Dưới ánh trăng đỏ rực, cảnh tượng khủng bố đó kích thích thần kinh của Lục Minh m, da đầu cô như sắp nổ tung, cô còn chưa kịp hét lên, trán đã cảm thấy lạnh lẽo, cô theo bản năng lui về phía sau, móng vuốt sắc bén suýt chút nữa đã đâm vào tròng mắt của cô.
"Á á!"
Lục Minh m không giấu được nỗi sợ hãi trong lòng, quay người bỏ chạy, trong đầu chỉ toàn là cảnh tượng vừa thấy.
[Nhiệm vụ thứ hai: Xin ký chủ giết chết thú biến dị, trong vòng một giờ.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh tượng mạo hiểm vừa rồi đều được mọi người nhìn thấy, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm thay cho Lục Minh m, may mà cô không bị bắt, nếu không sau này Lục Minh m sẽ trở thành người mù mất.
Chị hai của chúng ta quay đầu chạy lùi về sau vài bước, cô càng nghĩ càng giận.{•̃̾_•̃̾}
Mọi người đều biết, khi nỗi sợ hãi lên đến đỉnh điểm, nó có thể tiến hóa thành sự phẫn nộ.
Chỉ thấy chị hai nhặt chiếc chổi lông gà không biết tìm ở đâu lên, điên cuồng chọc vào khe hở, còn có thể nghe thấy một tiếng "bốp" từ bên trong, chiếc chổi lông gà cũng dính đầy máu đen đỏ sền sệt, Lục Minh m vứt cái chổi lông gà đi.
"Thật là làm mình sợ chết khiếp, suýt chút nữa thì mắt của bà đây đã bị nó chọc mù rồi, không phải, ánh mắt của mọi người là có ý gì, sao mọi người lại nhìn con bằng ánh mắt kỳ quái như vậy?" Lục Minh m quay người lại thì thấy người nhà mình đang đứng đơ tại chỗ như hóa đá.【•】 _【•】
Lúc này, em trai trong nhà, Lục Minh Dục yếu ớt giơ tay lên: "Chị hai, nếu như em không nhìn nhầm thì hình… Hình như chị đã thọc nát mặt con zombie kia rồi."
Trái tim non nớt của Vãn Vãn lại một lần nữa bị chấn động sâu dữ dội, điều này tạo cơ sở cho những hành vi sau này của Lục Minh m.
Lúc đó con zombie kia vươn móng vuốt ra nhưng không chạm tới con mồi, bèn muốn xem chuyện gì xảy ra, kết quả nó vừa cúi người xuống đã bị người ta thọc cho nát nhừ. Là đang sống sờ sờ bị Lục Minh m thọc chết đó!
"Đợi đã, bây giờ không phải lúc nói chuyện này, chúng ta mau chóng tìm thứ gì đó bịt kín lỗ hổng trên cửa sổ đi." Lục Minh m vội vàng hoảng hốt bật đèn pin di động lên, bắt đầu tìm đồ vật thích hợp: "Bên ngoài có một đàn chuột đang đập vào cửa! Mấy con đó còn to hơn cả chó, chen chúc dày đặc, ít nhất cũng phải có trăm con."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro