Nhóm Vai Chính Đều Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta
Chương 1
Tiểu Kiều Thả Trung Lộ
2024-08-18 20:33:32
Lý Nhược Thuỷ xuyên sách rồi! Tin tốt là nàng xuyên qua thành đích tiểu thư xinh đẹp của phủ Kim thượng thư, cha là Thượng thư Bộ Công quan nhị phẩm, mẹ là tiểu thư phủ tướng quân, cho nên hiện tại Lý Nhược Thủy có bốn người cậu tướng quân, cùng với biểu ca có thân cường thể tráng, một quyền đấm chết một con trâu, cả nhà đều yêu thương nàng như châu như báu.
Còn có một vị hôn phu yếu đuối tuấn tú, là Thế tử của Trường Ninh Vương, đệ đệ ruột của đương kim bệ hạ, là cháu ruột của bệ hạ!
Nhìn khắp kinh thành này, nàng không đi ngang cũng không phụ nổi thân phận cao quý ngất trời này.
Nhưng tin xấu là: Nàng xuyên vào tiểu thuyết cổ đại, nàng không những không phải nhân vật chính mà còn là bia đỡ đạn từ đầu đến cuối, bỏ mặc vị hôn phu Thế tử yêu thương mình, lại cố tình dây dưa với nam chính thái tử, ba bữa lại bắt nạt nữ chính đáng thương không được sủng ái của phủ tướng.
Cuối cùng nam nữ chính có kết cục viên mãn, còn nàng thì làm liên lụy cả nhà bị tru di cửu tộc.
Ồ, Lý Nhược Thủy hít một hơi thật sâu: "Ta không lấy ai khác ngoài Thế tử Trường Ninh Vương hết!" Hắn có yếu đuối bệnh tật đầy mình thì nàng cũng không chê, dù sao cũng có tiền có địa vị, biết đâu hắn chết rồi nàng còn có thể tìm vài tiểu thịt tươi để giải trí thì sao.
Lý Nhược Thủy lập tức thề, tuyệt đối không dây dưa gì đến thái tử và nữ chính đáng thương nữa.
Nhưng một thứ lông xù giống mèo mà không phải mèo xuất hiện trước mắt nàng, giọng nói mềm mại đáng yêu vang lên: [Không được đâu, ngươi là nữ phụ bia đỡ đạn, khi điểm bia đỡ đạn bằng 0, ngươi cũng sẽ hồn phi phách tán và không thể trở về hiện thực được nữa. Nhưng ngươi chỉ cần cứ làm chuyện xấu, phá hoại tình cảm của nam nữ chính thì điểm bia đỡ đạn của ngươi sẽ tăng vùn vụt, khi tích đủ mười vạn là ngươi có thể trở về thế giới ban đầu của mình rồi.]
Lý Nhược Thủy ngây người, thứ quỷ gì thế này? Còn biết nói chuyện nữa? Nàng đưa tay ra chạm vào nhưng không ngờ lại xuyên thẳng qua bóng của đối phương, vốn không có cảm giác xù xù của lông: "Ngươi là thứ gì vậy?"
[Ta là hệ thống giám sát bia đỡ đạn, mã số Động Động Yêu, nếu ngươi không theo cốt truyện hoàn thành sứ mệnh bia đỡ đạn vĩ đại của mình, ngươi sẽ hoàn toàn tan thành tro bụi, không thể trở về thế giới của mình được nữa.] Một thứ nhỏ nhắn đáng yêu như vậy nhưng lại có một cái miệng lạnh lùng vô tình.
Lý Nhược Thủy nghĩ đến bố mẹ... Bình tĩnh một lát, nàng hỏi hệ thống: "Vậy ngươi có cửa hàng không? Ví dụ như có thể cho ta mỹ nhan đan, tàng hình đan gì đó không?" Không thể để mình làm không công được chứ?
Còn có một vị hôn phu yếu đuối tuấn tú, là Thế tử của Trường Ninh Vương, đệ đệ ruột của đương kim bệ hạ, là cháu ruột của bệ hạ!
Nhìn khắp kinh thành này, nàng không đi ngang cũng không phụ nổi thân phận cao quý ngất trời này.
Nhưng tin xấu là: Nàng xuyên vào tiểu thuyết cổ đại, nàng không những không phải nhân vật chính mà còn là bia đỡ đạn từ đầu đến cuối, bỏ mặc vị hôn phu Thế tử yêu thương mình, lại cố tình dây dưa với nam chính thái tử, ba bữa lại bắt nạt nữ chính đáng thương không được sủng ái của phủ tướng.
Cuối cùng nam nữ chính có kết cục viên mãn, còn nàng thì làm liên lụy cả nhà bị tru di cửu tộc.
Ồ, Lý Nhược Thủy hít một hơi thật sâu: "Ta không lấy ai khác ngoài Thế tử Trường Ninh Vương hết!" Hắn có yếu đuối bệnh tật đầy mình thì nàng cũng không chê, dù sao cũng có tiền có địa vị, biết đâu hắn chết rồi nàng còn có thể tìm vài tiểu thịt tươi để giải trí thì sao.
Lý Nhược Thủy lập tức thề, tuyệt đối không dây dưa gì đến thái tử và nữ chính đáng thương nữa.
Nhưng một thứ lông xù giống mèo mà không phải mèo xuất hiện trước mắt nàng, giọng nói mềm mại đáng yêu vang lên: [Không được đâu, ngươi là nữ phụ bia đỡ đạn, khi điểm bia đỡ đạn bằng 0, ngươi cũng sẽ hồn phi phách tán và không thể trở về hiện thực được nữa. Nhưng ngươi chỉ cần cứ làm chuyện xấu, phá hoại tình cảm của nam nữ chính thì điểm bia đỡ đạn của ngươi sẽ tăng vùn vụt, khi tích đủ mười vạn là ngươi có thể trở về thế giới ban đầu của mình rồi.]
Lý Nhược Thủy ngây người, thứ quỷ gì thế này? Còn biết nói chuyện nữa? Nàng đưa tay ra chạm vào nhưng không ngờ lại xuyên thẳng qua bóng của đối phương, vốn không có cảm giác xù xù của lông: "Ngươi là thứ gì vậy?"
[Ta là hệ thống giám sát bia đỡ đạn, mã số Động Động Yêu, nếu ngươi không theo cốt truyện hoàn thành sứ mệnh bia đỡ đạn vĩ đại của mình, ngươi sẽ hoàn toàn tan thành tro bụi, không thể trở về thế giới của mình được nữa.] Một thứ nhỏ nhắn đáng yêu như vậy nhưng lại có một cái miệng lạnh lùng vô tình.
Lý Nhược Thủy nghĩ đến bố mẹ... Bình tĩnh một lát, nàng hỏi hệ thống: "Vậy ngươi có cửa hàng không? Ví dụ như có thể cho ta mỹ nhan đan, tàng hình đan gì đó không?" Không thể để mình làm không công được chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro