Những Giai Điệu Phi Nhân Loại

Ngoại Truyện Về...

2024-12-16 11:07:49

"Anh vốn chẳng say gì cả!... Đừng có chọc lung tung!" Cô gào lên.

Asmondeus siết eo cô, từ từ đẩy hông, tay kéo áo ngực cô ra, ném sang một bên.

"Ai bảo tôi không say?" Anh ôm Tân Uyển, vùi mặt vào ngực cô, đầy thỏa mãn: "Chỉ là người cá có thể thông qua da bài xuất vật chất có hại, hơn nữa nước nóng có thể tăng tốc quá trình này, nên tôi mới tỉnh rượu sớm thôi."

Anh chớp mắt, từ khe ngực ngước mắt nhìn lên Tân Uyển: "Cho nên thừa dịp tôi uống say, em đang làm gì đấy?"

"..."

Tân Uyển nhất thời không có gì để nói, thở phì phò ngậm miệng lại, thở hổn hển ôm lấy đầu anh.

Người cá hừ nhẹ, dương vật đang lao ngang dọc trong âm hộ cô như có lò xo ở đầu, liên tục quấn lên trên đẩy vào tử cung cô, có vẻ như sắp chui vào, khiến Tân Uyển siết chặt âm hộ, hôn lên mặt Asmondeus, nức nở van xin anh đừng mạnh như vậy.

Asmondeus hôn lại lên môi cô, dùng sức đẩy, lật ngược vị trí của họ, trong quá trình này dương vật vẫn ổn định nằm trong cơ thể cô, không hề bị ảnh hưởng.

Đây là thiên phú dị bẩm của người cá sao? Tân Uyển suýt khóc, gần như bị cơn cao trào dồn dập hành hạ đến ngất xỉu.

Dương vật của người cá được thiết kế để có thể kiểm soát được giống cái trong biển, không để nó rời khỏi âm đạo của đối phương.

Còn Tân Uyển, chỉ sợ còn phải bị bắn mấy chục lần nữa, mới có thể lĩnh ngộ được điểm này.

Asmondeus mỉm cười, hôn lên cô gái thoát lực thở hổn hển trong lòng mình, tay nhẹ nhàng xoa chỗ bụng bị nhét đầy bởi tinh dịch và dương vật của anh của cô, đôi mắt tối trầm lóe ra:

Lần sau, tôi sẽ xâm phạm nơi bí mật quý giá nhất của em.



(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dạo gần đây Tân Uyển cứ luôn cảm thấy bản thân mình có vấn đề về trí nhớ.

Có lẽ là do công việc dịp này quá nhiều.

Cô an ủi bản thân, chuẩn bị lúc Asmondeus đi săn sẽ đến bể bơi thư giãn một chút.

Tân Uyển bơi một lúc rồi leo lên ghế hơi bể bơi, nằm thoải mái trên mặt nước nhắm mắt nghỉ ngơi.

Khoảng hai mươi phút sau, đúng lúc cô đang buồn ngủ, mặt nước bể bơi lại rẽ ra một vệt sóng tối, Asmondeus đột nhiên từ dưới nước nhảy lên, lao đến người Tân Uyển.

"Ai nha!"

Trọng lượng đột ngột khiến Tân Uyển kêu lên một tiếng đau đớn, cô vùng vẫy cố giữ thăng bằng, đồng thời mở to mắt trừng vào Asmondeus đang cười gian trước mặt.

"Sao anh về sớm thế? Lại còn cố ý dọa em giật mình!"

Tân Uyển nói, hậm hực chọc chọc vào ngực anh.

Asmondeus như biết trò đùa của mình hơi quá đà, nên bèn dụi dụi má cô, hơi nhấc người lên hôn cô.

"Vì tôi nhớ em." Anh say đắm nhìn Tân Uyển: “Không lúc nào tôi không hy vọng sẽ được ở bên em mãi mãi."

"Nghe có chút biến thái nha~"

Tân Uyển cười khúc khích, ôm lấy cổ Asmondeus hôn lại.

Người cá hôn một hồi, không thể kiềm chế được dục vọng nữa. Anh duỗi tay mở dây áo tắm của Tân Uyển ra, vì Tân Uyển đã từng dạy anh rất nhiều lần không được tùy tiện làm hỏng đồ lót của cô, rồi nâng hai quả bưởi mềm mại lên miệng mút.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Giai Điệu Phi Nhân Loại

Số ký tự: 0