Ngoại Truyện Về...
2024-12-16 11:07:49
Anh thực sự rất thích vòng một của cô.
Tân Uyển rên rỉ ngửa đầu ra sau, không hiểu lắm.
Phía dưới đã sớm bị nụ hôn dâm dục của anh khơi gợi đến phát tình, cái lỗ nhỏ ướt át co bóp, run rẩy nhẹ, mong chờ sự đến của anh.
Những ngón tay từ từ chui vào cái lỗ nhỏ của cô, bị lớp thịt mềm bên trong ôm chặt. Bây giờ Asmondeus đã thành thạo việc kiểm soát lực, đảm bảo không làm tổn thương cái ống hẹp mong manh của Tân Uyển. Nhưng Tân Uyển vẫn luôn bị cái cảm giác sắc nhọn đó dọa cho một phen, căng thẳng co thắt lại lỗ huyệt, rồi lại bị Asmondeus vô tình kích thích đến cao trào.
Đúng là một tên khốn kiếp...
Tân Uyển rít lên, run rẩy đôi chân, treo lơ lửng trên cổ anh, cúi đầu nhìn chỗ hai người kết hợp, nhìn cái tay to kia trong cái lỗ nhỏ của cô ra vào, những ngón tay dính đầy dịch nhờn véo lấy cánh hoa của cô ma sát.
"Không, nhanh dừng lại!"
Tân Uyển khóc lóc, siết chặt lưng người cá, giậm chân muốn trốn lên bờ.
Asmondeus cười, buông tay ra, tự nhiên nhìn Tân Uyển chậm chạp bơi lên bờ.
Sau đó, khi cô gần như đã leo lên bờ, thì bị anh từ phía sau ấn lại eo, cái dương vật khổng lồ xuyên qua cái lỗ nhỏ ướt át của cô.
"Em định chạy đi đâu?"
Giọng Asmondeus nghe vô cùng xa lạ, trong đầu Tân Uyển trống rỗng dần dần biến mất.
Dương cụ dài mà thô to cắm ở trong lỗ nhỏ của cô, hung hăng đâm vào cổ tử cung yếu ớt nhạy cảm của cô.
"Muốn tôi vào đó phải không?"
Anh nhẹ nhàng hỏi, nhưng dưới thân lại dùng động tác hung ác hoàn toàn không phù hợp với âm thanh kích thích cô gái đang khóc lóc thảm thiết này.
Tân Uyển lắc đầu khóc, cô nức nở vặn vẹo cái mông, cố thoát khỏi cái dương vật kinh khủng kia.
“Hừm..."
Asmondeus thở ra một hơi khoái cảm, xoa nắn mở rộng cái mông tròn căng của cô, nhìn vào thịt non mềm mại bị dương vật của anh kéo ra, liếm liếm môi đỏ au.
"Em vặn vẹo mông lạo xạo thế này, là rất mong chờ phải không?"
Anh nói rồi một tay siết chặt eo cô, tay kia theo đường sống lưng lên, rồi ấn cô chặt vào đó.
Dương vật linh hoạt tấn công cổ tử cung ngày càng kịch liệt. Anh không để ý đến tiếng khóc thét của Tân Uyển, chỉ theo nhịp đẩy mạnh dần đè thấp người xuống, cho đến cuối cùng phá vỡ cổ tử cung cô, nhét dương vật vào tử cung, phun ra dòng tinh dịch đặc quánh, anh cũng đã hoàn toàn dính vào lưng cô, thì thầm vào tai cô lời của ma quỷ:
“Tôi đã nói rồi, nhất định sẽ xâm phạm nơi bí mật trân quý nhất của em."
Hình như cô như lại quên mất một cái gì đó.
Tân Uyển tắm rửa, trong lòng tràn ngập vẻ nghi hoặc.
Là do quá mệt ư?
Cô xoa xoa cái bụng đau nhức, không để ý có dịch trắng đục theo dòng nước, trượt xuống đùi cô.
Mặc dù không có khả năng quyến rũ con mồi, nhưng anh chưa bao giờ nói với Tân Uyển biết, giọng hát của anh có sức mạnh xóa nhòa trí nhớ.
Từ lúc ban đầu mỗi đêm sờ soạng trên hoang đảo, cho đến bây giờ xóa sạch ký ức của cô về những hành vi thô bạo của anh.
Trong mắt Tân Uyển, anh mãi mãi chỉ là một người cá si tình vô hại.
Asmondeus nhìn bóng dáng cô gái dưới ánh đèn, mỉm cười nhắm mắt lại, thì thầm một bài hát không rõ ràng.
Tân Uyển rên rỉ ngửa đầu ra sau, không hiểu lắm.
Phía dưới đã sớm bị nụ hôn dâm dục của anh khơi gợi đến phát tình, cái lỗ nhỏ ướt át co bóp, run rẩy nhẹ, mong chờ sự đến của anh.
Những ngón tay từ từ chui vào cái lỗ nhỏ của cô, bị lớp thịt mềm bên trong ôm chặt. Bây giờ Asmondeus đã thành thạo việc kiểm soát lực, đảm bảo không làm tổn thương cái ống hẹp mong manh của Tân Uyển. Nhưng Tân Uyển vẫn luôn bị cái cảm giác sắc nhọn đó dọa cho một phen, căng thẳng co thắt lại lỗ huyệt, rồi lại bị Asmondeus vô tình kích thích đến cao trào.
Đúng là một tên khốn kiếp...
Tân Uyển rít lên, run rẩy đôi chân, treo lơ lửng trên cổ anh, cúi đầu nhìn chỗ hai người kết hợp, nhìn cái tay to kia trong cái lỗ nhỏ của cô ra vào, những ngón tay dính đầy dịch nhờn véo lấy cánh hoa của cô ma sát.
"Không, nhanh dừng lại!"
Tân Uyển khóc lóc, siết chặt lưng người cá, giậm chân muốn trốn lên bờ.
Asmondeus cười, buông tay ra, tự nhiên nhìn Tân Uyển chậm chạp bơi lên bờ.
Sau đó, khi cô gần như đã leo lên bờ, thì bị anh từ phía sau ấn lại eo, cái dương vật khổng lồ xuyên qua cái lỗ nhỏ ướt át của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em định chạy đi đâu?"
Giọng Asmondeus nghe vô cùng xa lạ, trong đầu Tân Uyển trống rỗng dần dần biến mất.
Dương cụ dài mà thô to cắm ở trong lỗ nhỏ của cô, hung hăng đâm vào cổ tử cung yếu ớt nhạy cảm của cô.
"Muốn tôi vào đó phải không?"
Anh nhẹ nhàng hỏi, nhưng dưới thân lại dùng động tác hung ác hoàn toàn không phù hợp với âm thanh kích thích cô gái đang khóc lóc thảm thiết này.
Tân Uyển lắc đầu khóc, cô nức nở vặn vẹo cái mông, cố thoát khỏi cái dương vật kinh khủng kia.
“Hừm..."
Asmondeus thở ra một hơi khoái cảm, xoa nắn mở rộng cái mông tròn căng của cô, nhìn vào thịt non mềm mại bị dương vật của anh kéo ra, liếm liếm môi đỏ au.
"Em vặn vẹo mông lạo xạo thế này, là rất mong chờ phải không?"
Anh nói rồi một tay siết chặt eo cô, tay kia theo đường sống lưng lên, rồi ấn cô chặt vào đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương vật linh hoạt tấn công cổ tử cung ngày càng kịch liệt. Anh không để ý đến tiếng khóc thét của Tân Uyển, chỉ theo nhịp đẩy mạnh dần đè thấp người xuống, cho đến cuối cùng phá vỡ cổ tử cung cô, nhét dương vật vào tử cung, phun ra dòng tinh dịch đặc quánh, anh cũng đã hoàn toàn dính vào lưng cô, thì thầm vào tai cô lời của ma quỷ:
“Tôi đã nói rồi, nhất định sẽ xâm phạm nơi bí mật trân quý nhất của em."
Hình như cô như lại quên mất một cái gì đó.
Tân Uyển tắm rửa, trong lòng tràn ngập vẻ nghi hoặc.
Là do quá mệt ư?
Cô xoa xoa cái bụng đau nhức, không để ý có dịch trắng đục theo dòng nước, trượt xuống đùi cô.
Mặc dù không có khả năng quyến rũ con mồi, nhưng anh chưa bao giờ nói với Tân Uyển biết, giọng hát của anh có sức mạnh xóa nhòa trí nhớ.
Từ lúc ban đầu mỗi đêm sờ soạng trên hoang đảo, cho đến bây giờ xóa sạch ký ức của cô về những hành vi thô bạo của anh.
Trong mắt Tân Uyển, anh mãi mãi chỉ là một người cá si tình vô hại.
Asmondeus nhìn bóng dáng cô gái dưới ánh đèn, mỉm cười nhắm mắt lại, thì thầm một bài hát không rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro