Những Ngày Tháng Yêu Đương Cùng Chí Tôn

Tâm tình khó nó...

Túc Họa Mặc Nhiên

2024-12-27 00:14:50

Hứa Dĩ Tranh sinh ra trong một gia đình không trọn vẹn. Khi hắn lên ba tuổi ba mẹ hắn đã li hôn, mẹ hắn có gia đình mới, còn ba hắn vì quá bận rộn mà không có thời gian chăm sóc cho hắn.

Bởi vì thiếu thốn tình yêu thương từ nhỏ nên hắn trong thâm tâm của hắn lúc nào cũng mong muốn nhận được sự yêu thương và quan tâm từ người khác. Thế nhưng những mối tình hắn cố gắng vun đắp đều luôn đi vào ngõ cụt.

Nếu đã thế thì chỉ cần để cho người khác yêu hắn là được, chỉ cần hắn không yêu thì hắn sẽ không phải đau khổ.

Hứa Dĩ Tranh bắt đầu sống một cách phóng túng, hắn thường xuyên lui đến bar để tìm người bầu bạn. Hắn nghĩ rằng chỉ cần giữ mối quan hệ tình- tiền thì không có điều gì phải lo nghĩ cả.

Hắn cứ sống như thế cho đến khi gặp được Cố Triển Phi, nhìn cách anh cố gắng vì người mình yêu, nhìn cách anh chờ đợi, nhìn cách anh có được người ấy. Hắn cũng khao khát mình có thể được như vậy. Nhưng hắn sợ, sợ nếu mình không đủ kiên nhẫn, không đủ may mắn như anh thì người đau sẽ là hắn.

Bởi lẽ vậy nên dù có muốn đến đâu Hứa Dĩ Tranh cũng chỉ có thể tiếp tục sống như cách hắn đã từng, dù cảm xúc nhất thời của người khác để xoa dịu trái tim của mình.

Thế nhưng lần này có lẽ hơi khác một chút, Hựu Trí như biến số xuất hiện trong cuộc sống phóng túng của hắn.

Cậu là người đầu tiên từ chối hắn, là người đầu tiên khiến hắn phải tìm mọi cách để an ủi, là người đầu tiên ân cần chăm sóc cho hắn, là người đầu tiên mà hắn muốn dựa vào...

Hứa Dĩ Tranh muốn đánh cược một lần, dù lần đánh cược này có thua lỗ đi chăng nữa hắn vẫn muốn thử, hắn muốn bản thân sẽ không hối hận mỗi lần nhắc đến.

••••

Hứa Dĩ Tranh ở bệnh viện một tuần, Hựu Trí chăm sóc hắn suốt năm ngày, còn hai ngày cậu giao cho Cố Triển Phi và Trì Lạc vì cậu phải làm tiểu luận.

Hứa Dĩ Tranh như biến thành một con robot được lập trình sẵn, khi Hựu Trí đến hắn luôn bày ra dáng vẻ yếu ớt muốn được cậu chăm sóc, còn khi không có cậu hắn chính là Hứa Dĩ Tranh đào hoa phong nhã của đại học S. Đến mức mà Cố Triển Phi ngày thường không thèm đếm xỉa đến hắn còn phải thốt lên:

"Bỏ mấy cái trò bỉ ổi của cậu trước khi Hựu Trí tức giận đi. Cứ như vậy cả đời cũng chẳng theo đuổi được."

"Cái này chưa phải là theo đuổi!"- Hứa Dĩ Tranh tặc lưỡi đáp.

"Tùy cậu." - Cố Triển Phi không nói nữa, mặc kệ Hứa Dĩ Tranh muốn làm sao thì làm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hôm nay Hựu Trí vừa mới làm bài thi xong, vốn định sẽ đến đưa Hứa Dĩ Tranh trở về kí túc xá vì hôm nay là ngày hắn được xuất viện, nhưng khi đến nơi Hựu Trí đã thấy hắn cùng một người phụ nữ cười đùa vui vẻ, thậm chí còn choàng vai bá cổ đi ra bên ngoài.

Trong lòng dâng lên một loại khó chịu không thể nói thành lời, Hựu Trí nhìn bọn họ cùng nhau bước lên một con xe sang trọng rồi chạy đi, hoàn toàn không phát hiện ra sự có mặt của cậu.

Cũng đúng thôi, hắn đào hoa như vậy, có nhiều người vây quanh như vậy thì cần gì phải nhờ đến sự giúp đỡ của cậu cơ chứ. Vậy mà có tên nào còn nói sẽ chịu trách nhiệm với nụ hôn đầu của cậu đấy.

Hựu Trí bực bội trở về kí túc xá, cậu định ngủ một lúc cho quên đi sự khó chịu trong lòng, thế nhưng đến khi tính dậy đã là bảy giờ tối.

Cửa phòng vẫn đóng như vậy, giường bên cạnh vẫn không một bóng người, trong thoáng chốc Hựu Trí cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Cậu ta cầm điện thoại lên, thấy một thông báo tin nhắn đến từ Hứa Dĩ Tranh. Hựu Trí vội vàng mở lên xem.

Tranh Tranh: Tối nay tôi không về, cậu cứ đóng cửa ngủ trước đi nhé!

À.

Hựu Trí biết mà, dù sao cũng chẳng là gì, đành mặc kệ vậy.

Không biết vì sao nhưng suốt buổi tối hôm đó cậu luôn trong trạng thái không vui, trong đầu toàn là hình ảnh

Hứa Dĩ Tranh cùng cô gái kia choàng vai bá cổ. Hựu Trí cứ thấy có gì đó nghẹn lại ở cổ nhưng không biết phải lí giải như thế nào. Cậu ta lấy điện thoại gọi đến cho Trì Lạc.

"Alo? Lạc Lạc, tối nay cậu dành tí thời gian cho tớ được không?"

"Cậu đang ở đâu?"

・・・・

Hai người hẹn nhau tại công viên gần kí túc xá, Trì Lạc tự mình đi xe buýt đến. Từ xa cậu đã thấy Hựu Trí đang thẫn thờ ngồi bên cạnh đài phun nước, cậu vội vàng chạy tỏi:

"Hựu Trí! Có chuyện gì sao?"

"Lạc Lạc..."- Hựu Trí nhìn thấy Trì Lạc thì trong lòng uất ức khó tả:"Tớ bị làm sao rồi ấy!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Nói tớ nghe xem nào."- Trì Lạc ngồi xuống bên cạnh Hựu Trí, chờ đợi cậu ta nói.

"Tớ không biết nữa Lạc Lạc ơi, hôm nay tớ đến bệnh viện, trông thấy đàn anh Hứa Dĩ Tranh đi cùng một người phụ nữ, trông có vẻ bọn họ đang yêu nhau, tớ thấy khó chịu lắm."- Hựu Trí càng nhớ lại hình ảnh đó càng cảm thấy đau lòng:"Vậy mà trước đó hắn còn dám mạnh miệng nói sẽ chịu trách nhiệm với tớ."

"Tớ ấy nhé, chưa từng yêu đương, cũng chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ cùng một tên con trai. Vậy mà tớ lại cùng hắn hôn nhau, vậy mà hắn dám bỏ lại tớ để yêu đương cùng một người con gái khác. Thật sự, cậu nói xem, có công bằng không?" - Hựu Trí càng nói càng tức phát khóc.

Trì Lạc bên cạnh im lặng nghe hết nội dung câu chuyện, sau đó cậu mới nhẹ nhàng hỏi Hựu Trí:"Cậu có tình cảm với đàn anh, đúng không?"

Hựu Trí yên lặng, cậu ta không phủ định cũng không thừa nhận, chỉ trả lời vỏn vẹn ba chữ:

"Tớ không biết."

"Có phải khi nhìn thấy anh ấy đi cùng người khác, cậu cảm thấy rất khó chịu, muốn người bên cạnh anh là mình, đúng không?" - Trì Lạc từ tốn giải thích.

Hựu Trí gật đầu.

"Cậu luôn chờ đợi một tin nhắn giải thích từ anh ấy, đúng không?"

Hựu Trí gật đầu.

"Và, khi nhìn thấy anh ấy gặp chuyện ở quán bar, cậu cảm thấy vô cùng lo lắng, nhỉ?"

Hựu Trí giật mình, cậu quay sang nhìn Trì Lạc, Trì Lạc cười đáp:

"Lúc cậu gọi đến cho tớ, giọng nói của cậu vô cùng gấp gáp cùng với đó là một nỗi lo mà chính bản thân cậu cũng không nhận ra. Với cả hôm ở bệnh viện, cậu đã cọc cằn với anh ấy vì anh ấy không cẩn thận khiến mình bị thương nhỉ?"

Hoàn toàn đúng. Hựu Trí chỉ đành thừa nhận mà thôi.

"Nói tóm lại, cậu có tình cảm với đàn anh nhưng chính cậu lại đang trốn tránh điều đó.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Những Ngày Tháng Yêu Đương Cùng Chí Tôn

Số ký tự: 0