[Làm Giàu] Nông Môn Hãn Phụ, Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ

Chủ Yếu Là Đến...

2024-09-06 00:34:28

“Là về chuyện miếng đất kia, Hữu Tài thúc của con hôm nay cố ý đến tìm ta, để ta phân chia miếng đất đó.”

Ba của Lâm Đại Lang tên Lâm Hữu Tài.

Mẹ của hắn ta tên Bạch Liên

Đất?

Lý Diệu Diệu đột nhiên nhớ đến, ba của nguyên chủ có một phần tài sản, thế nhưng mảnh đất đó được ba mẹ Lâm gia mượn, vì lý do trong tương lai cả hai nhà đều là thân thích.

Tất cả số đó đều là của nàng, làm gì mà phân với chia.

Nàng từ từ nói: “Trưởng thôn gia gia, nếu ta nhớ không lầm thì, số đất đó là cha để lại cho ta, mấy năm trước cha đưa một mẫu đất phì nhiêu cho Lâm bá phụ trồng trọt, là vì hôn sự của ta và Lâm Đại Lang.”

Lời này vừa nói ra, khiến cho ba mẹ Lâm gia suýt chút nữa là không đứng vững.

Năm ấy, Lâm gia thu hoạch chỉ được phân nữa, bọn họ đi đến trước mặt Lý lão đầu khóc lóc thảm thiết, thuyết phục mãi Lý lão đầu mới nhường cho bọn họ mảnh đất đó để trồng trọt.

Lợi dụng sự ngu xuẩn của Lý Diệu Diệu, hôm nay bọn họ đang tính đến để tiền trảm hậu tấu, muốn chiếm đất, để phần đất đó hoàn toàn thuộc về Lâm gia của bọn họ, ai biết được Lý Diệu Diệu lại làm trò trước mặt trưởng thôn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn sắc mặt Lâm phụ thay đổi, sắc mặt của Lý Diệu Diệu lại bình thản, đứng sang một bên hai bước, để trưởng thôn nhìn thấy biểu cảm của bọn họ.

“Mẫu đất kia vốn là cha ta để lại cho ta, ta nhớ lúc ấy Lâm bá phụ nói ta và Lâm Đại Lang sớm muộn gì cũng sẽ thành thân, không bằng cứ giao cho nhà bọn họ trước.”

“Bây giờ ta đã gả cho người khác, đương nhiên cũng nên trả đất lại cho ta.”

Mẫu đất kia rất phì nhiêu, trồng các loại cây nông nghiệp như khoai tây các loại, cho dù không có tiền, nàng và Tiêu Hàm cũng có thể dựa vào những loại cây nông nghiệp đó mà sống qua ngày.

“Không thể nào!”

Lâm phụ bước lên phía trước, chỉ vào Lý Diệu Diệu, tức giận mắng: “Đất là do thông gia chủ động chuyển cho ta dùng, ngươi không gả cho con ta được nên bắt đầu nói năng bậy bạ.”

Lâm mẫu cũng nói theo: “Ngươi nói đất là của ngươi, thế ngươi lấy chứng cứ ra đây?”

Bọn họ dám kiêu ngạo như thế, chắc chắn đã biết trên người của Lý Diệu Diệu không có khế ước đỏ.

Trưởng thôn vuốt chòm râu hai lần, lúc Lý lão đầu còn tại thế, cũng từng nói về việc này với ông ấy lúc hai người uống rượu, ông ấy vì quan hệ của bản thân và lão Lý, muốn giúp Lý Diệu Diệu một phen.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Giàu] Nông Môn Hãn Phụ, Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ

Số ký tự: 0