[Làm Giàu] Nông Môn Hãn Phụ, Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ
Tự Mình Làm? 2
2024-09-06 00:34:28
“Ngươi muốn chết đúng không, ta thành toàn cho ngươi.”
Nói xong nắm lấy tay hắn, tay kia đặt lên nửa người dưới của hắn.
Hành động này làm cho Tiêu Hàm đột nhiên mở mắt ra, hắn nhìn chằm chỗ đặt tay của Lý Diệu Diệu, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Cắn răng hỏi nàng: “Ngươi muốn làm gì?”
Hắn giãy giụa muốn thoát khỏi tay của nàng, Lý Diệu Diệu đã quyết, sức lực của nàng cũng không hề nhỏ, hơn nữa lúc này Tiêu Hàm rất yếu, nàng dốc sức khống chế sự giãy giụa của hắn.
Lý Diệu Diệu gắt gao nắm chặt hai tay hắn, không cho hắn cơ hội thoát ra, tay kia bắt đầu cởi quần hắn.
Nghe được câu hỏi của nam nhân, nàng tức giận hừ một tiếng: “Ngươi không muốn chết sao, ta sống lớn như vậy còn chưa từng nếm thử qua tư vị của nam nhân, nghe nói…Hư mà…Phải tận dụng cho tốt, ta nếm thử tư vị của ngươi trước khi ngươi chết.”
Nàng nói không chừa một chút đường sống, hoàn toàn đem tôn nghiêm của Tiêu Hàm đặt trên mặt đất mà giẫm đạp.
Đang từ vị trí cao ngã xuống đất bị xử trảm, cho dù có người nhục mạ thì hắn cũng có biện pháp khác đối phó với bọn họ.
Từ khi bị lưu đày đến nay, hắn chưa từng bị sỉ nhục như vậy.
Mà bây giờ, lại bị nữ nhân thô lỗ trước mặt này thừa dịp vết thương của hắn tái phát mà sỉ nhục hắn!
Lạnh lùng quát lớn: “Lý Diệu Diệu, ngươi muốn chết!”
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn, trong lòng Lý Diệu Diệu có chút hoảng sợ, nhưng bây giờ nàng là cung tên đã lên dây, không thể không bắn.
Lui một bước, thì sau này chân của hắn lại tái phát, thì rất khó thuyết phục hắn.
“Không sai, là ta tìm đường chết.”
Nghiêng đầu liếc nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Hàm, nàng cười lạnh gằn từng chữ: “Ta chính là muốn chết, muốn, ngủ với, ngươi.”
Sau đó, Tiêu Hàm tức giận, mạnh mẽ rút tay ra, nhanh chóng bóp cổ Lý Diệu Diệu.
Lần trước bị hắn bóp eo, nàng đã tận mắt cảm nhận sức lực của người nam nhân lớn biết bao nhiêu, bị hắn bóp cổ còn được.
Tuy là đã muộn nhưng vẫn còn nhanh, Lý Diệu Diệu nhanh chóng bắt lấy tay hắn, nhưng lại bổ nhào vào khoảng không.
Mắt thấy bàn tay to của nam nhân vươn tới, nàng xoay người kéo hắn…Tiêu Hàm tức giận muốn đánh chết nàng, hắn chưa bao giờ gặp nữ nhân vô liêm sỉ như vậy.
Hai ngươi dây dưa, bỗng nhiên Lý Diệu Diệu bắt lấy…
Thoáng chốc, hai tai Tiêu Hàm đỏ ửng.
Bầu không khí đột nhiên ngưng lại, không khí xấu hổ ngập tràn khắp căn phòng.
Bỗng nhiên ớn lạnh một chút, dọa cho Lý Diệu Diệu buông lỏng tay ra, hai tay nàng buông xuống hai bên, vô thức nắm chặt góc áo.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói xong nắm lấy tay hắn, tay kia đặt lên nửa người dưới của hắn.
Hành động này làm cho Tiêu Hàm đột nhiên mở mắt ra, hắn nhìn chằm chỗ đặt tay của Lý Diệu Diệu, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Cắn răng hỏi nàng: “Ngươi muốn làm gì?”
Hắn giãy giụa muốn thoát khỏi tay của nàng, Lý Diệu Diệu đã quyết, sức lực của nàng cũng không hề nhỏ, hơn nữa lúc này Tiêu Hàm rất yếu, nàng dốc sức khống chế sự giãy giụa của hắn.
Lý Diệu Diệu gắt gao nắm chặt hai tay hắn, không cho hắn cơ hội thoát ra, tay kia bắt đầu cởi quần hắn.
Nghe được câu hỏi của nam nhân, nàng tức giận hừ một tiếng: “Ngươi không muốn chết sao, ta sống lớn như vậy còn chưa từng nếm thử qua tư vị của nam nhân, nghe nói…Hư mà…Phải tận dụng cho tốt, ta nếm thử tư vị của ngươi trước khi ngươi chết.”
Nàng nói không chừa một chút đường sống, hoàn toàn đem tôn nghiêm của Tiêu Hàm đặt trên mặt đất mà giẫm đạp.
Đang từ vị trí cao ngã xuống đất bị xử trảm, cho dù có người nhục mạ thì hắn cũng có biện pháp khác đối phó với bọn họ.
Từ khi bị lưu đày đến nay, hắn chưa từng bị sỉ nhục như vậy.
Mà bây giờ, lại bị nữ nhân thô lỗ trước mặt này thừa dịp vết thương của hắn tái phát mà sỉ nhục hắn!
Lạnh lùng quát lớn: “Lý Diệu Diệu, ngươi muốn chết!”
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn, trong lòng Lý Diệu Diệu có chút hoảng sợ, nhưng bây giờ nàng là cung tên đã lên dây, không thể không bắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lui một bước, thì sau này chân của hắn lại tái phát, thì rất khó thuyết phục hắn.
“Không sai, là ta tìm đường chết.”
Nghiêng đầu liếc nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Hàm, nàng cười lạnh gằn từng chữ: “Ta chính là muốn chết, muốn, ngủ với, ngươi.”
Sau đó, Tiêu Hàm tức giận, mạnh mẽ rút tay ra, nhanh chóng bóp cổ Lý Diệu Diệu.
Lần trước bị hắn bóp eo, nàng đã tận mắt cảm nhận sức lực của người nam nhân lớn biết bao nhiêu, bị hắn bóp cổ còn được.
Tuy là đã muộn nhưng vẫn còn nhanh, Lý Diệu Diệu nhanh chóng bắt lấy tay hắn, nhưng lại bổ nhào vào khoảng không.
Mắt thấy bàn tay to của nam nhân vươn tới, nàng xoay người kéo hắn…Tiêu Hàm tức giận muốn đánh chết nàng, hắn chưa bao giờ gặp nữ nhân vô liêm sỉ như vậy.
Hai ngươi dây dưa, bỗng nhiên Lý Diệu Diệu bắt lấy…
Thoáng chốc, hai tai Tiêu Hàm đỏ ửng.
Bầu không khí đột nhiên ngưng lại, không khí xấu hổ ngập tràn khắp căn phòng.
Bỗng nhiên ớn lạnh một chút, dọa cho Lý Diệu Diệu buông lỏng tay ra, hai tay nàng buông xuống hai bên, vô thức nắm chặt góc áo.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro