Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ
Lấy Lương Thực...
Mễ Hoa Hoa
2024-09-15 04:38:06
Triệu lão thái nở nụ cười, ánh mắt kiên nghị, dường như có thể phá tan hết thảy hoàn cảnh khốn khó, như thể là bà vĩnh viễn sẽ không bị khó khăn đánh bại: “Người một nhà cùng nhau cố gắng, sẽ có thể vượt qua được cửa ải khó khắn."
Bầu không khí u ám thương tâm ban đầu, cũng trở nên tích cực.
Lúc đi vào trong thôn, rất nhiều người đều nhìn thấy Triệu lão thái bắt được rất nhiều cá.
Về đến nhà, Vân Thị bắt đầu giết cá, nấu hai con cá lớn, mà còn làm cơm khô, ăn cùng thịt cá, đổ canh cá lên bên trên cơm.
Không có ớt, dùng cây ngô thù du cùng hạt tiêu, còn có cá và hành lá, trải qua chế biến của Vân Thị, mùi vị rất ngon.
Ăn cơm xong, Triệu lão thái chuẩn bị mang chỗ cá còn lại cá đi ướp muối đúng lúc đang phát sầu vì muối trong nhà không đủ, chợt nghe bên ngoài cửa có người đang gõ cửa.
Triệu Ngọc Viêm chạy ra mở cửa, người đang nói bên ngoài là nương tử của tộc trưởng Trương thị, lưng cõng cái sọt: “Triệu gia đệ muội, nghe nói nhà các người bắt được rất nhiều cá, thằng khỉ con nhà ta thấy được, rất muốn ăn, ta dùng lương thực trong nhà đổi với nhà đệ muội hai con, có được không?"
Triệu lão thái mắt sáng lên, đang phát sầu vì muối trong nhà không đủ, nếu như có thể đổi về được lương thực, vậy thì quá tốt.
Triệu lão thái khách khí: “Đại tẩu, muốn ăn cá, đệ muội tặng cho nhà của tẩu một con, ta nghe Chí Hằng nói, trong khoảng thời gian này, nhà của tẩu giúp nhà chúng ta không ít. Cái này trong lòng đệ muội ta luôn luôn ghi lòng tạc dạ, cũng đừng xa lạ như vậy."
Trương thị nghe nói như thế, giả vờ tức giận nghiêm mặt nói: "Chúng ta tộc trưởng, nên chăm sóc chiếu cố các thành viên trong tộc trong khả năng có thể làm được. Những ngày này nhà các người cũng không dư dả, nếu đệ muội không muốn lương thực, ta cũng không đổi cả nữa."
Triệu lão thái thấy vậy, thuận tình đáp lại: “Ta biết rõ tẩu tử đây là đang muốn lôi kéo nhà ta mà, mẫu thân Linh Chi, ngươi nhanh chóng chọn hai con cá lớn."
Chỗ lương thực ngày ước chừng khoảng hai mươi cân, Bảy văn tiền một cân, chỗ này chính là một trăm bốn mươi văn tiền.
Cá trong nhà, con lớn nặng tầm bảy tám cân, một cân mười hai văn tiền, hai con cộng lại, một trăm bảy mươi văn tiền!
Nếu tính như vậy, Trương thị đã kiếm lời rồi, lập tức vui mừng khấp khởi.
Trương thị mang cá trở về nhà, những người khác nhìn thấy, nhao nhao hỏi thăm, cảm thấy có lợi, cũng cõng lương thực tới đổi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bầu không khí u ám thương tâm ban đầu, cũng trở nên tích cực.
Lúc đi vào trong thôn, rất nhiều người đều nhìn thấy Triệu lão thái bắt được rất nhiều cá.
Về đến nhà, Vân Thị bắt đầu giết cá, nấu hai con cá lớn, mà còn làm cơm khô, ăn cùng thịt cá, đổ canh cá lên bên trên cơm.
Không có ớt, dùng cây ngô thù du cùng hạt tiêu, còn có cá và hành lá, trải qua chế biến của Vân Thị, mùi vị rất ngon.
Ăn cơm xong, Triệu lão thái chuẩn bị mang chỗ cá còn lại cá đi ướp muối đúng lúc đang phát sầu vì muối trong nhà không đủ, chợt nghe bên ngoài cửa có người đang gõ cửa.
Triệu Ngọc Viêm chạy ra mở cửa, người đang nói bên ngoài là nương tử của tộc trưởng Trương thị, lưng cõng cái sọt: “Triệu gia đệ muội, nghe nói nhà các người bắt được rất nhiều cá, thằng khỉ con nhà ta thấy được, rất muốn ăn, ta dùng lương thực trong nhà đổi với nhà đệ muội hai con, có được không?"
Triệu lão thái mắt sáng lên, đang phát sầu vì muối trong nhà không đủ, nếu như có thể đổi về được lương thực, vậy thì quá tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triệu lão thái khách khí: “Đại tẩu, muốn ăn cá, đệ muội tặng cho nhà của tẩu một con, ta nghe Chí Hằng nói, trong khoảng thời gian này, nhà của tẩu giúp nhà chúng ta không ít. Cái này trong lòng đệ muội ta luôn luôn ghi lòng tạc dạ, cũng đừng xa lạ như vậy."
Trương thị nghe nói như thế, giả vờ tức giận nghiêm mặt nói: "Chúng ta tộc trưởng, nên chăm sóc chiếu cố các thành viên trong tộc trong khả năng có thể làm được. Những ngày này nhà các người cũng không dư dả, nếu đệ muội không muốn lương thực, ta cũng không đổi cả nữa."
Triệu lão thái thấy vậy, thuận tình đáp lại: “Ta biết rõ tẩu tử đây là đang muốn lôi kéo nhà ta mà, mẫu thân Linh Chi, ngươi nhanh chóng chọn hai con cá lớn."
Chỗ lương thực ngày ước chừng khoảng hai mươi cân, Bảy văn tiền một cân, chỗ này chính là một trăm bốn mươi văn tiền.
Cá trong nhà, con lớn nặng tầm bảy tám cân, một cân mười hai văn tiền, hai con cộng lại, một trăm bảy mươi văn tiền!
Nếu tính như vậy, Trương thị đã kiếm lời rồi, lập tức vui mừng khấp khởi.
Trương thị mang cá trở về nhà, những người khác nhìn thấy, nhao nhao hỏi thăm, cảm thấy có lợi, cũng cõng lương thực tới đổi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro