Tiệc Đính Hôn Hai Đầu (2)
Tiệm Tiến Đạm Xuất
2024-11-13 20:23:23
Trong lòng Hiểu Nhi cũng không cảm thấy kỳ lạ, một nhà đại phòng ở trấn trên lâu nên đã quên bản thân cũng là nông dân, khinh thường bọn họ ở trong thôn, ngày thường về nhà, cũng không được tự nhiên. Đại khái là sợ bọn họ làm mất mặt đi.
Thẩm Thừa Quang đối mặt với ánh mắt Thẩm lão gia tử, vội tươi cười: “Cha mẹ nhất định phải đến.”
“Nhưng còn các đệ đệ ngươi……”
“Mọi người đều là người một nhà, chắc chắn sẽ thông cảm, có phải là không biết hậu viện cửa hàng quá nhỏ không thể chứa được nhiều người đâu!”
“Chờ đến lúc thành thân, mọi người đều đến tửu lầu trên trấn uống rượu mừng.” Lam thị giải thích đúng lúc, “Hiện tại chỉ là tiệc đính hôn nho nhỏ.”
“Đính hôn có thể về đây, đây mới là nhà.” Lý thị càu nhàu.
Thẩm lão gia tử nghe xong hai mắt sáng lên, “Đúng vậy, có thể về nhà.” Trở về thôn đính hôn, làm hương thân phụ lão nhìn thấy cháu gái mình đính hôn với nhị công tử nhà Huyện thừa, vậy thì lần này nở mặt nở mũi rồi.
Nghe xong Lam thị cúi đầu, đè nén lửa giận trong lòng, Lý thị kia lúc nào cũng gây trở ngại cho người khác.
“Nhưng mà……” Thẩm Thừa Quang còn muốn cự tuyệt.
“Không nhưng nhị gì hết, lão đại ta biết ngươi lo lắng cái gì nhưng người ta đường đường là một Huyện thừa nếu nguyện ý đính hôn với nhà chúng ta, thì chắc hẳn cũng biết tình hình nhà chúng ta, hơn nữa nếu ngươi đồng ý trở về đính hôn, nói không chừng hắn còn cảm thấy ngươi không quên gốc gác!”
“Cha, không phải chúng ta không muốn trở về, nhưng Huyện thừa đại nhân phái người tới nói, thân thể nhị công tử không khỏe, vừa mới khỏi bệnh, nhưng là nhất định phải tự mình đưa sính lễ, nếu quá náo nhiệt, sợ thân thể nhị công tử chịu không nổi.” Lam thị lấy cớ từ chối, trong lòng mừng thầm, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ buồn rầu.
“Đó là không có biện pháp, cha, chúng ta là kết thân, không phải kết thù, nếu bởi vì như vậy, làm thân thể nhị công tử không khoẻ, vậy thì cũng không cần kết hôn nữa.” Thẩm Thừa Quang cũng nói, vẻ mặt tiếc nuối.
Lão gia tử nghe xong, sắc mặt mới dịu đi, hắn cho rằng mới phân gia không lâu, đại phòng liền không muốn qua lại với huynh đệ ruột thịt ở nông thôn, đây là tuyệt đối không thể, nếu không về sau cháu trai trưởng trúng cử, làm quan, sẽ bị người ta lên án.
“Nếu như vậy thì hôm nay chúng ta cứ ăn tiệc đính hôn trước, ngày đính hôn ta và nương ngươi và tiểu muội ngươi đi là được.
“Ngày đính hôn ngày chắc chắn có rất nhiều việc bận, một mình đại tẩu chỉ sợ lo liệu không hết việc, ta cũng đi lên trấn hỗ trợ đi.”
“Không cần làm phiền nhị tẩu, tiệc rượu là đặt ở tửu lầu sau đó đưa đến nhà, lại có nương nữa là đủ rồi.” Lam thị ghét bỏ Lý thị không có mắt, đừng nghĩ rằng nàng không biết Lý thị chủ động hỗ trợ vì cái gì! Ngày thường có việc gì thì trốn rất xa!
“Vậy cha, nếu ngày kia không cần đi lên trấn, con muốn ra ngoài làm công mấy ngày.” Thẩm Thừa Diệu còn muốn nhanh chân đi sang huyện kế bên.
“Ừ, đi đi, hiện tại tự mình làm chủ gia đình, nên chăm chỉ kiếm bạc chút.”
“Cha, vậy thì con cũng không xin nghỉ.” Thẩm Thừa Tổ làm công ở lò rèn, một tháng có bốn ngày nghỉ, nếu có việc thì xin nghỉ trước.
“Không cần xin nghỉ, chờ đến ngày Bảo Nhi thành thân rồi xin nghỉ.”
Lam thị nghe đến đó cũng thở nhẹ nhõm, rất sợ mất mặt, chờ khi thành thân, nhất định phải tìm một lô ghế riêng, để bọn họ ngồi một bàn.
Thẩm Thừa Quang đối mặt với ánh mắt Thẩm lão gia tử, vội tươi cười: “Cha mẹ nhất định phải đến.”
“Nhưng còn các đệ đệ ngươi……”
“Mọi người đều là người một nhà, chắc chắn sẽ thông cảm, có phải là không biết hậu viện cửa hàng quá nhỏ không thể chứa được nhiều người đâu!”
“Chờ đến lúc thành thân, mọi người đều đến tửu lầu trên trấn uống rượu mừng.” Lam thị giải thích đúng lúc, “Hiện tại chỉ là tiệc đính hôn nho nhỏ.”
“Đính hôn có thể về đây, đây mới là nhà.” Lý thị càu nhàu.
Thẩm lão gia tử nghe xong hai mắt sáng lên, “Đúng vậy, có thể về nhà.” Trở về thôn đính hôn, làm hương thân phụ lão nhìn thấy cháu gái mình đính hôn với nhị công tử nhà Huyện thừa, vậy thì lần này nở mặt nở mũi rồi.
Nghe xong Lam thị cúi đầu, đè nén lửa giận trong lòng, Lý thị kia lúc nào cũng gây trở ngại cho người khác.
“Nhưng mà……” Thẩm Thừa Quang còn muốn cự tuyệt.
“Không nhưng nhị gì hết, lão đại ta biết ngươi lo lắng cái gì nhưng người ta đường đường là một Huyện thừa nếu nguyện ý đính hôn với nhà chúng ta, thì chắc hẳn cũng biết tình hình nhà chúng ta, hơn nữa nếu ngươi đồng ý trở về đính hôn, nói không chừng hắn còn cảm thấy ngươi không quên gốc gác!”
“Cha, không phải chúng ta không muốn trở về, nhưng Huyện thừa đại nhân phái người tới nói, thân thể nhị công tử không khỏe, vừa mới khỏi bệnh, nhưng là nhất định phải tự mình đưa sính lễ, nếu quá náo nhiệt, sợ thân thể nhị công tử chịu không nổi.” Lam thị lấy cớ từ chối, trong lòng mừng thầm, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ buồn rầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đó là không có biện pháp, cha, chúng ta là kết thân, không phải kết thù, nếu bởi vì như vậy, làm thân thể nhị công tử không khoẻ, vậy thì cũng không cần kết hôn nữa.” Thẩm Thừa Quang cũng nói, vẻ mặt tiếc nuối.
Lão gia tử nghe xong, sắc mặt mới dịu đi, hắn cho rằng mới phân gia không lâu, đại phòng liền không muốn qua lại với huynh đệ ruột thịt ở nông thôn, đây là tuyệt đối không thể, nếu không về sau cháu trai trưởng trúng cử, làm quan, sẽ bị người ta lên án.
“Nếu như vậy thì hôm nay chúng ta cứ ăn tiệc đính hôn trước, ngày đính hôn ta và nương ngươi và tiểu muội ngươi đi là được.
“Ngày đính hôn ngày chắc chắn có rất nhiều việc bận, một mình đại tẩu chỉ sợ lo liệu không hết việc, ta cũng đi lên trấn hỗ trợ đi.”
“Không cần làm phiền nhị tẩu, tiệc rượu là đặt ở tửu lầu sau đó đưa đến nhà, lại có nương nữa là đủ rồi.” Lam thị ghét bỏ Lý thị không có mắt, đừng nghĩ rằng nàng không biết Lý thị chủ động hỗ trợ vì cái gì! Ngày thường có việc gì thì trốn rất xa!
“Vậy cha, nếu ngày kia không cần đi lên trấn, con muốn ra ngoài làm công mấy ngày.” Thẩm Thừa Diệu còn muốn nhanh chân đi sang huyện kế bên.
“Ừ, đi đi, hiện tại tự mình làm chủ gia đình, nên chăm chỉ kiếm bạc chút.”
“Cha, vậy thì con cũng không xin nghỉ.” Thẩm Thừa Tổ làm công ở lò rèn, một tháng có bốn ngày nghỉ, nếu có việc thì xin nghỉ trước.
“Không cần xin nghỉ, chờ đến ngày Bảo Nhi thành thân rồi xin nghỉ.”
Lam thị nghe đến đó cũng thở nhẹ nhõm, rất sợ mất mặt, chờ khi thành thân, nhất định phải tìm một lô ghế riêng, để bọn họ ngồi một bàn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro